Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 168: Lâm Kiều đâu?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Giờ Triệu Nhất Phàm chỉ cần nhìn Trần Khiêm thôi cũng cảm thấy hơi xấu hổ.Dù sao thì trước đây ai là người luôn xem thường Trần Khiêm? Chính là Triệu Nhất Phàm.Kẻ từng bị mình giễu cợt mỉa mai, lúc này đây rất có khả năng lại là một cậu ấm.Mạng lưới địa vị trong xã hội này luôn rất phức tạp khó lường.Nói tóm lại, Trần Khiêm có thể là một nhân vật không hề đơn giản.Triệu Nhất Phàm nhanh trí muốn tiếp cận lấy lòng anh."Ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà à?" Trần Khiêm cười cười.Anh không phải một kẻ thù dai, hơn nữa đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại.Từ Hà và Dương Huy nhìn hai người bọn họ, cả hai nháy mắt ra hiệu, xem ra là có ý muốn tác hợp.Ngay sau đó mọi người được mời vào phòng riêng trong Sơn trang.Lúc sắp xếp chỗ ngồi, tất nhiên là Dương Huy và Từ Hà đã bàn bạc từ trước, cố ý để Triệu Nhất Phàm ngồi kế bên TrầnKhiêm.Còn về bọn Lý Duệ, cũng chia ra ngồi cạnh các bạn nữ, thuận tiện giao lưu tìm hiểu."Đúng rồi, Lâm Kiều đâu?”Lý Duệ nhìn xung quanh một lúc không thấy bóng dáng Lâm Kiều liền thắc mắc."Kiều Kiều đi chơi với bạn trai rồi, đi suốt từ sáng đến giờ, em ấy nói chúng ta không cần chờ, lát nữa em ấy sẽ về, còn nói muốn cho chúng ta biết một bất ngờ tày trời nữa đó!”Từ Hà vui vẻ đáp.Cô ta cố ý nhắc đến chuyện Lâm Kiều có bạn trai, Dương Huy đã tiết lộ từ trước với cô ta về việc Lý Duệ có cảm tình với Lâm Kiều.Nhưng Lâm Kiều này, nói gì thì nói cũng có chút thế lực. Tr𝑢yện‎ chính‎ ở‎ ﹙‎ T‎ 𝗥‎ 𝑼‎ 𝙈‎ T‎ 𝗥‎ 𝑼‎ Y‎ Ệ‎ 𝑵.𝗏n‎ ‎ ﹚Hơn nữa, cô ta đã có bạn trai rồi, vừa hay cũng có thể cảnh báo trước với Lý Duệ một tiếng.Lý Duệ ủ rũ ừ một tiếng.Không khí liền trở nên ngượng ngùng.Triệu Nhất Phàm cười nói: "Con bé Lâm Kiều này từ khi đi theo Hứa Nam càng ngày càng kín tiếng, hôm qua đã nói sẽcho chúng ta biết tin động trời, đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu."Dứt lời cô ta nhìn về phía Trần Khiêm vẫn luôn im lặng: "Đúng rồi Trần Khiêm, cậu có biết Lâm Kiều yêu Hứa Nam lớp cậu chưa?”"Tôi biết."Đương nhiên là Trần Khiêm biết, hôm đó còn suýt nữa thì xảy ra ẩu đả.Hứa Nam giống như kẻ thù không đội trời chung của anh, có điều hôm đó có quá nhiều người, Trần Khiêm không tiện đối đầu.Nhưng bây giờ nghĩ lại, sau này nhất định phải cho tên Hứa Nam này một trận.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Giờ Triệu Nhất Phàm chỉ cần nhìn Trần Khiêm thôi cũng cảm thấy hơi xấu hổ.Dù sao thì trước đây ai là người luôn xem thường Trần Khiêm? Chính là Triệu Nhất Phàm.Kẻ từng bị mình giễu cợt mỉa mai, lúc này đây rất có khả năng lại là một cậu ấm.Mạng lưới địa vị trong xã hội này luôn rất phức tạp khó lường.Nói tóm lại, Trần Khiêm có thể là một nhân vật không hề đơn giản.Triệu Nhất Phàm nhanh trí muốn tiếp cận lấy lòng anh."Ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà à?" Trần Khiêm cười cười.Anh không phải một kẻ thù dai, hơn nữa đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại.Từ Hà và Dương Huy nhìn hai người bọn họ, cả hai nháy mắt ra hiệu, xem ra là có ý muốn tác hợp.Ngay sau đó mọi người được mời vào phòng riêng trong Sơn trang.Lúc sắp xếp chỗ ngồi, tất nhiên là Dương Huy và Từ Hà đã bàn bạc từ trước, cố ý để Triệu Nhất Phàm ngồi kế bên TrầnKhiêm.Còn về bọn Lý Duệ, cũng chia ra ngồi cạnh các bạn nữ, thuận tiện giao lưu tìm hiểu."Đúng rồi, Lâm Kiều đâu?”Lý Duệ nhìn xung quanh một lúc không thấy bóng dáng Lâm Kiều liền thắc mắc."Kiều Kiều đi chơi với bạn trai rồi, đi suốt từ sáng đến giờ, em ấy nói chúng ta không cần chờ, lát nữa em ấy sẽ về, còn nói muốn cho chúng ta biết một bất ngờ tày trời nữa đó!”Từ Hà vui vẻ đáp.Cô ta cố ý nhắc đến chuyện Lâm Kiều có bạn trai, Dương Huy đã tiết lộ từ trước với cô ta về việc Lý Duệ có cảm tình với Lâm Kiều.Nhưng Lâm Kiều này, nói gì thì nói cũng có chút thế lực. Tr𝑢yện‎ chính‎ ở‎ ﹙‎ T‎ 𝗥‎ 𝑼‎ 𝙈‎ T‎ 𝗥‎ 𝑼‎ Y‎ Ệ‎ 𝑵.𝗏n‎ ‎ ﹚Hơn nữa, cô ta đã có bạn trai rồi, vừa hay cũng có thể cảnh báo trước với Lý Duệ một tiếng.Lý Duệ ủ rũ ừ một tiếng.Không khí liền trở nên ngượng ngùng.Triệu Nhất Phàm cười nói: "Con bé Lâm Kiều này từ khi đi theo Hứa Nam càng ngày càng kín tiếng, hôm qua đã nói sẽcho chúng ta biết tin động trời, đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu."Dứt lời cô ta nhìn về phía Trần Khiêm vẫn luôn im lặng: "Đúng rồi Trần Khiêm, cậu có biết Lâm Kiều yêu Hứa Nam lớp cậu chưa?”"Tôi biết."Đương nhiên là Trần Khiêm biết, hôm đó còn suýt nữa thì xảy ra ẩu đả.Hứa Nam giống như kẻ thù không đội trời chung của anh, có điều hôm đó có quá nhiều người, Trần Khiêm không tiện đối đầu.Nhưng bây giờ nghĩ lại, sau này nhất định phải cho tên Hứa Nam này một trận.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Giờ Triệu Nhất Phàm chỉ cần nhìn Trần Khiêm thôi cũng cảm thấy hơi xấu hổ.Dù sao thì trước đây ai là người luôn xem thường Trần Khiêm? Chính là Triệu Nhất Phàm.Kẻ từng bị mình giễu cợt mỉa mai, lúc này đây rất có khả năng lại là một cậu ấm.Mạng lưới địa vị trong xã hội này luôn rất phức tạp khó lường.Nói tóm lại, Trần Khiêm có thể là một nhân vật không hề đơn giản.Triệu Nhất Phàm nhanh trí muốn tiếp cận lấy lòng anh."Ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà à?" Trần Khiêm cười cười.Anh không phải một kẻ thù dai, hơn nữa đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại.Từ Hà và Dương Huy nhìn hai người bọn họ, cả hai nháy mắt ra hiệu, xem ra là có ý muốn tác hợp.Ngay sau đó mọi người được mời vào phòng riêng trong Sơn trang.Lúc sắp xếp chỗ ngồi, tất nhiên là Dương Huy và Từ Hà đã bàn bạc từ trước, cố ý để Triệu Nhất Phàm ngồi kế bên TrầnKhiêm.Còn về bọn Lý Duệ, cũng chia ra ngồi cạnh các bạn nữ, thuận tiện giao lưu tìm hiểu."Đúng rồi, Lâm Kiều đâu?”Lý Duệ nhìn xung quanh một lúc không thấy bóng dáng Lâm Kiều liền thắc mắc."Kiều Kiều đi chơi với bạn trai rồi, đi suốt từ sáng đến giờ, em ấy nói chúng ta không cần chờ, lát nữa em ấy sẽ về, còn nói muốn cho chúng ta biết một bất ngờ tày trời nữa đó!”Từ Hà vui vẻ đáp.Cô ta cố ý nhắc đến chuyện Lâm Kiều có bạn trai, Dương Huy đã tiết lộ từ trước với cô ta về việc Lý Duệ có cảm tình với Lâm Kiều.Nhưng Lâm Kiều này, nói gì thì nói cũng có chút thế lực. Tr𝑢yện‎ chính‎ ở‎ ﹙‎ T‎ 𝗥‎ 𝑼‎ 𝙈‎ T‎ 𝗥‎ 𝑼‎ Y‎ Ệ‎ 𝑵.𝗏n‎ ‎ ﹚Hơn nữa, cô ta đã có bạn trai rồi, vừa hay cũng có thể cảnh báo trước với Lý Duệ một tiếng.Lý Duệ ủ rũ ừ một tiếng.Không khí liền trở nên ngượng ngùng.Triệu Nhất Phàm cười nói: "Con bé Lâm Kiều này từ khi đi theo Hứa Nam càng ngày càng kín tiếng, hôm qua đã nói sẽcho chúng ta biết tin động trời, đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu."Dứt lời cô ta nhìn về phía Trần Khiêm vẫn luôn im lặng: "Đúng rồi Trần Khiêm, cậu có biết Lâm Kiều yêu Hứa Nam lớp cậu chưa?”"Tôi biết."Đương nhiên là Trần Khiêm biết, hôm đó còn suýt nữa thì xảy ra ẩu đả.Hứa Nam giống như kẻ thù không đội trời chung của anh, có điều hôm đó có quá nhiều người, Trần Khiêm không tiện đối đầu.Nhưng bây giờ nghĩ lại, sau này nhất định phải cho tên Hứa Nam này một trận.

Chương 168: Lâm Kiều đâu?