Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 592: Cô ấy đáng giá

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Ngay từ khi biết người mà Đàm gia chọc phải là Thiên Sáp Vương, Bạch Long Vương đã quyết định vạch rõ ranh giới với Đàm gia.€ó lẽ Thiên Sáp Vương không phải là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy.Hoặc có lẽ Thiên Sáp Vương không có ý định đuổi cùng giết tận Đàm gia.'Thế nhưng Bạch Long Vương không dám đánh cược.Nếu bất cứ ai gặp phải tình huống này, bọn họ cũng sẽ không dám đánh cược.Ai dám chạy tới bảo hộ một gia tộc đắc tội với Thiên Sáp Vương?Lỡ như khiến cho Thiên Sáp Vương hiểu lầm tưởng rằng ông ta cũng khiêu khích uy nghiêm của ngài thì hỏng.Cho nên có cơ hội tốt như vậy để vạch rõ ranh giới với Đàm gia, Bạch Long Vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Một mạng bù đắp cho một cơ hội bảo hộ, lỡ có bị truyền ra ngoài cũng sẽ không hủy hoại thanh danh.Ông ta thật nhanh trí.Bạch Long Vương giả nhân giả nghĩa nói: “Nếu Lý Lộ chỉ là tiểu tình nhân của cậu thì có lẽ tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cậu nhưng nếu như Lý Lộ đã gả cho cậu, là người củaĐàm gia thì cô ta cũng xứng đáng có một một cơ hội.”“Cô ấy đáng giá!” Trong lòng Đàm Trí Minh điên cuồng gào thét nhưng anh ta không dám nói ra.Anh ta làm gì có gan hét lên!Đàm Trí Minh không ngu ngốc, sao anh ta có thể không nhìn ra Bạch Long Vương quyết tâm vạch rõ ranh giới với Đàm gia. Lại còn nói Lý Lộ là người Đàm gia, e rằng chỉ là muốn lập đền thờ mà thôi!Cho dù Đàm Trí Minh không cưới Lý Lộ vào nhà, Bạch Long Vương cũng sẽ lấy lý do khác.Chi Bằng cứ giữ lời trong lòng. Lỡ như nói ra đắc tội với Bạch Long Vương khiến cho ông ta đổi ý thì sẽ tổn thất lớn.Ngày hôm đó, Đàm Trí Minh vừa mới trở về chưa được bao lâu, Bạch Long Vương đã tuyên bố từ nay sẽ không còn là chỗ dựa cho Đàm gia nữa, quan hệ hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.Có vẻ như ông ta định nói với bên ngoài rằng: Không phải là tôi không giữ lời mà là ba cơ hội hứa ban đầu đã sử dụng hết. Nếu như những gia tộc khác muốn gửi tiền cho. tôi... Nếu như muốn tôi trở thành chỗ dựa vững chắc, có thể yên tâm mạnh dạn tới, chúng tôi đều hợp tác một cách thiện chí.Khi biết tin, những thế gia hào môn ngang cơ với Đàm gia ở thủ đô đều rất vui mừng.Đàm gia mất đi chỗ dựa là Bạch Long Vương, sau này chỉ có thể sống khép nép. Sau một thời gian dài, đương nhiên sẽ bị những hào môn khác ở thủ đô chèn ép. Đàm Trí Minh cũng không thể nói rằng Bạch Long Vương sai, chỉ có thể nói rằng Bạch Long Vương không tử tế.Tuy nhiên cho dù Bạch Long Vương sống không tử tế thì đã sao, Đàm Trí Minh cũng không dám nói gì.Đàm Trí Minh chỉ đành trút hết cơn giận lên Lý Lộ, đánh cô ta một trận tơi bời rồi đuổi khỏi Đàm gia. 

Ngay từ khi biết người mà Đàm gia chọc phải là Thiên Sáp Vương, Bạch Long Vương đã quyết định vạch rõ ranh giới với Đàm gia.

€ó lẽ Thiên Sáp Vương không phải là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy.

Hoặc có lẽ Thiên Sáp Vương không có ý định đuổi cùng giết tận Đàm gia.

'Thế nhưng Bạch Long Vương không dám đánh cược.

Nếu bất cứ ai gặp phải tình huống này, bọn họ cũng sẽ không dám đánh cược.

Ai dám chạy tới bảo hộ một gia tộc đắc tội với Thiên Sáp Vương?

Lỡ như khiến cho Thiên Sáp Vương hiểu lầm tưởng rằng ông ta cũng khiêu khích uy nghiêm của ngài thì hỏng.

Cho nên có cơ hội tốt như vậy để vạch rõ ranh giới với Đàm gia, Bạch Long Vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Một mạng bù đắp cho một cơ hội bảo hộ, lỡ có bị truyền ra ngoài cũng sẽ không hủy hoại thanh danh.

Ông ta thật nhanh trí.

Bạch Long Vương giả nhân giả nghĩa nói: “Nếu Lý Lộ chỉ là tiểu tình nhân của cậu thì có lẽ tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cậu nhưng nếu như Lý Lộ đã gả cho cậu, là người của

Đàm gia thì cô ta cũng xứng đáng có một một cơ hội.”

“Cô ấy đáng giá!” 

Trong lòng Đàm Trí Minh điên cuồng gào thét nhưng anh ta không dám nói ra.

Anh ta làm gì có gan hét lên!

Đàm Trí Minh không ngu ngốc, sao anh ta có thể không nhìn ra Bạch Long Vương quyết tâm vạch rõ ranh giới với Đàm gia. Lại còn nói Lý Lộ là người Đàm gia, e rằng chỉ là muốn lập đền thờ mà thôi!

Cho dù Đàm Trí Minh không cưới Lý Lộ vào nhà, Bạch Long Vương cũng sẽ lấy lý do khác.

Chi Bằng cứ giữ lời trong lòng. Lỡ như nói ra đắc tội với Bạch Long Vương khiến cho ông ta đổi ý thì sẽ tổn thất lớn.

Ngày hôm đó, Đàm Trí Minh vừa mới trở về chưa được bao lâu, Bạch Long Vương đã tuyên bố từ nay sẽ không còn là chỗ dựa cho Đàm gia nữa, quan hệ hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.

Có vẻ như ông ta định nói với bên ngoài rằng: Không phải là tôi không giữ lời mà là ba cơ hội hứa ban đầu đã sử dụng hết. Nếu như những gia tộc khác muốn gửi tiền cho. tôi... Nếu như muốn tôi trở thành chỗ dựa vững chắc, có thể yên tâm mạnh dạn tới, chúng tôi đều hợp tác một cách thiện chí.

Khi biết tin, những thế gia hào môn ngang cơ với Đàm gia ở thủ đô đều rất vui mừng.

Đàm gia mất đi chỗ dựa là Bạch Long Vương, sau này chỉ có thể sống khép nép. Sau một thời gian dài, đương nhiên sẽ bị những hào môn khác ở thủ đô chèn ép. 

Đàm Trí Minh cũng không thể nói rằng Bạch Long Vương sai, chỉ có thể nói rằng Bạch Long Vương không tử tế.

Tuy nhiên cho dù Bạch Long Vương sống không tử tế thì đã sao, Đàm Trí Minh cũng không dám nói gì.

Đàm Trí Minh chỉ đành trút hết cơn giận lên Lý Lộ, đánh cô ta một trận tơi bời rồi đuổi khỏi Đàm gia.

 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Ngay từ khi biết người mà Đàm gia chọc phải là Thiên Sáp Vương, Bạch Long Vương đã quyết định vạch rõ ranh giới với Đàm gia.€ó lẽ Thiên Sáp Vương không phải là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy.Hoặc có lẽ Thiên Sáp Vương không có ý định đuổi cùng giết tận Đàm gia.'Thế nhưng Bạch Long Vương không dám đánh cược.Nếu bất cứ ai gặp phải tình huống này, bọn họ cũng sẽ không dám đánh cược.Ai dám chạy tới bảo hộ một gia tộc đắc tội với Thiên Sáp Vương?Lỡ như khiến cho Thiên Sáp Vương hiểu lầm tưởng rằng ông ta cũng khiêu khích uy nghiêm của ngài thì hỏng.Cho nên có cơ hội tốt như vậy để vạch rõ ranh giới với Đàm gia, Bạch Long Vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Một mạng bù đắp cho một cơ hội bảo hộ, lỡ có bị truyền ra ngoài cũng sẽ không hủy hoại thanh danh.Ông ta thật nhanh trí.Bạch Long Vương giả nhân giả nghĩa nói: “Nếu Lý Lộ chỉ là tiểu tình nhân của cậu thì có lẽ tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cậu nhưng nếu như Lý Lộ đã gả cho cậu, là người củaĐàm gia thì cô ta cũng xứng đáng có một một cơ hội.”“Cô ấy đáng giá!” Trong lòng Đàm Trí Minh điên cuồng gào thét nhưng anh ta không dám nói ra.Anh ta làm gì có gan hét lên!Đàm Trí Minh không ngu ngốc, sao anh ta có thể không nhìn ra Bạch Long Vương quyết tâm vạch rõ ranh giới với Đàm gia. Lại còn nói Lý Lộ là người Đàm gia, e rằng chỉ là muốn lập đền thờ mà thôi!Cho dù Đàm Trí Minh không cưới Lý Lộ vào nhà, Bạch Long Vương cũng sẽ lấy lý do khác.Chi Bằng cứ giữ lời trong lòng. Lỡ như nói ra đắc tội với Bạch Long Vương khiến cho ông ta đổi ý thì sẽ tổn thất lớn.Ngày hôm đó, Đàm Trí Minh vừa mới trở về chưa được bao lâu, Bạch Long Vương đã tuyên bố từ nay sẽ không còn là chỗ dựa cho Đàm gia nữa, quan hệ hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.Có vẻ như ông ta định nói với bên ngoài rằng: Không phải là tôi không giữ lời mà là ba cơ hội hứa ban đầu đã sử dụng hết. Nếu như những gia tộc khác muốn gửi tiền cho. tôi... Nếu như muốn tôi trở thành chỗ dựa vững chắc, có thể yên tâm mạnh dạn tới, chúng tôi đều hợp tác một cách thiện chí.Khi biết tin, những thế gia hào môn ngang cơ với Đàm gia ở thủ đô đều rất vui mừng.Đàm gia mất đi chỗ dựa là Bạch Long Vương, sau này chỉ có thể sống khép nép. Sau một thời gian dài, đương nhiên sẽ bị những hào môn khác ở thủ đô chèn ép. Đàm Trí Minh cũng không thể nói rằng Bạch Long Vương sai, chỉ có thể nói rằng Bạch Long Vương không tử tế.Tuy nhiên cho dù Bạch Long Vương sống không tử tế thì đã sao, Đàm Trí Minh cũng không dám nói gì.Đàm Trí Minh chỉ đành trút hết cơn giận lên Lý Lộ, đánh cô ta một trận tơi bời rồi đuổi khỏi Đàm gia. 

Chương 592: Cô ấy đáng giá