Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 604: Sao đột nhiên anh lại xin lỗi tôi?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. "Anh cả, anh đang làm gì vậy..."Thấy Long Xuyên đối xử cung kính với Lục Vân như vậy, Long Tế cảm thấy rất buồn bực, nhưng vừa mới mở miệng, lại nghe thấy Long Xuyên quát một tiếng: "Câm miệng!"Long Tế đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại.Lục Vân thì nhìn chăm chằm Long Xuyên, nói: "Sao đột nhiên anh lại xin lỗi tôi? Anh không trách tôi giết cha anh sao?”Long Xuyên lắc đầu nói: "Vừa rồi Lục tiên sinh giáo huấn rất đúng, tính mạng của cha vốn dĩ ngàn cân treo sợi tóc, thời gian không còn dài, Lục tiên sinh đã dốc hết sức cứu ông ấy, nhưng cuối cùng vẫn không thể xoay chuyển tình thế, có lẽ đây chính là số mệnh, không thể trách Lục tiên sinh."Nghe thấy lời này, đám người Long Tế nhất thời cảm giác càng thêm buồn bực.Đã là lúc nào rồi mà anh cả còn tìm đường cho Lục Vân lui như vậy chứ? Rốt cuộc hắn có dốc hết sức cứu hay không ai biết được chứ?Long Xuyên dừng một chút, tiếp tục nói: "Lục tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, sư phụ ngài, Thiên Huyền Tử đạo trưởng, hiện tại đang ở nơi nào?”Long Xuyên hiện tại cũng đã hoàn toàn tỉnh táo.Có lẽ cơ duyên mà Thiên Huyền Tử đạo trưởng nói, căn bản không phải Lục Vân có thể chữa khỏi lão gia tử, mà là một cơ duyên khác.Làm sao Lục Vân có thể không hiểu ý nghĩ của Long Xuyên, nhưng hắn vẫn vô tình tạt cho ông ta một chậu nước lạnh: "Sư phụ tôi đang du ngoạn bên ngoài, trong vòng hai năm tới sẽ không đến kinh thành."Đây đương nhiên là Lục Vân bịa ra. Hm, cũng không thể nói là hoàn toàn bịa đặt, ít nhất cho tới bây giờ lão già vô lương tâm kia thực sự vẫn chưa lộ diện.Long Xuyên nghe vậy thì sắc mặt hơi biến đổi.Hai năm, không biết đến lúc đó Long gia sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.Long Xuyên không cam lòng, tiếp tục hỏi: "Đạo trưởng kia, từng nói gì về Long gia chúng tôi không?”Lục Vân làm bộ suy tư một hồi, nói: "Không có, ngay cả bệnh của cha ông, cũng là do Long Diệc Tuyết nói cho tôi biết, căn bản là tôi không biết cơ duyên mà sư phụ tôi nói là gì, có lẽ ông ấy chỉ là thuận miệng nói ra vậy thôi!"Thuận miệng nói...Cơ bắp trên mặt Long Xuyên co giật vài cái.Long gia bọn họ vẫn luôn chờ cơ duyên này, kết quả hiện tại Lục Vân lại nói cơ duyên chỉ là Thiên Huyền Tử thuận miệng nói ra.Chuyện này đối với Long gia mà nói là một đả kích cực kỳ tàn khốc.Con đường dựa dẫm Thiên Huyền Tử đạo trưởng bị chặn tại đây rồi sao?Căn phòng lập tức chìm vào im lặng.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc. tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập. nhật các chương mới một cách nhanh nhấtMột lát sau.Long Tế nói: "Anh cả, thật ra em có một ý tưởng."
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. "Anh cả, anh đang làm gì vậy..."Thấy Long Xuyên đối xử cung kính với Lục Vân như vậy, Long Tế cảm thấy rất buồn bực, nhưng vừa mới mở miệng, lại nghe thấy Long Xuyên quát một tiếng: "Câm miệng!"Long Tế đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại.Lục Vân thì nhìn chăm chằm Long Xuyên, nói: "Sao đột nhiên anh lại xin lỗi tôi? Anh không trách tôi giết cha anh sao?”Long Xuyên lắc đầu nói: "Vừa rồi Lục tiên sinh giáo huấn rất đúng, tính mạng của cha vốn dĩ ngàn cân treo sợi tóc, thời gian không còn dài, Lục tiên sinh đã dốc hết sức cứu ông ấy, nhưng cuối cùng vẫn không thể xoay chuyển tình thế, có lẽ đây chính là số mệnh, không thể trách Lục tiên sinh."Nghe thấy lời này, đám người Long Tế nhất thời cảm giác càng thêm buồn bực.Đã là lúc nào rồi mà anh cả còn tìm đường cho Lục Vân lui như vậy chứ? Rốt cuộc hắn có dốc hết sức cứu hay không ai biết được chứ?Long Xuyên dừng một chút, tiếp tục nói: "Lục tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, sư phụ ngài, Thiên Huyền Tử đạo trưởng, hiện tại đang ở nơi nào?”Long Xuyên hiện tại cũng đã hoàn toàn tỉnh táo.Có lẽ cơ duyên mà Thiên Huyền Tử đạo trưởng nói, căn bản không phải Lục Vân có thể chữa khỏi lão gia tử, mà là một cơ duyên khác.Làm sao Lục Vân có thể không hiểu ý nghĩ của Long Xuyên, nhưng hắn vẫn vô tình tạt cho ông ta một chậu nước lạnh: "Sư phụ tôi đang du ngoạn bên ngoài, trong vòng hai năm tới sẽ không đến kinh thành."Đây đương nhiên là Lục Vân bịa ra. Hm, cũng không thể nói là hoàn toàn bịa đặt, ít nhất cho tới bây giờ lão già vô lương tâm kia thực sự vẫn chưa lộ diện.Long Xuyên nghe vậy thì sắc mặt hơi biến đổi.Hai năm, không biết đến lúc đó Long gia sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.Long Xuyên không cam lòng, tiếp tục hỏi: "Đạo trưởng kia, từng nói gì về Long gia chúng tôi không?”Lục Vân làm bộ suy tư một hồi, nói: "Không có, ngay cả bệnh của cha ông, cũng là do Long Diệc Tuyết nói cho tôi biết, căn bản là tôi không biết cơ duyên mà sư phụ tôi nói là gì, có lẽ ông ấy chỉ là thuận miệng nói ra vậy thôi!"Thuận miệng nói...Cơ bắp trên mặt Long Xuyên co giật vài cái.Long gia bọn họ vẫn luôn chờ cơ duyên này, kết quả hiện tại Lục Vân lại nói cơ duyên chỉ là Thiên Huyền Tử thuận miệng nói ra.Chuyện này đối với Long gia mà nói là một đả kích cực kỳ tàn khốc.Con đường dựa dẫm Thiên Huyền Tử đạo trưởng bị chặn tại đây rồi sao?Căn phòng lập tức chìm vào im lặng.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc. tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập. nhật các chương mới một cách nhanh nhấtMột lát sau.Long Tế nói: "Anh cả, thật ra em có một ý tưởng."
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. "Anh cả, anh đang làm gì vậy..."Thấy Long Xuyên đối xử cung kính với Lục Vân như vậy, Long Tế cảm thấy rất buồn bực, nhưng vừa mới mở miệng, lại nghe thấy Long Xuyên quát một tiếng: "Câm miệng!"Long Tế đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại.Lục Vân thì nhìn chăm chằm Long Xuyên, nói: "Sao đột nhiên anh lại xin lỗi tôi? Anh không trách tôi giết cha anh sao?”Long Xuyên lắc đầu nói: "Vừa rồi Lục tiên sinh giáo huấn rất đúng, tính mạng của cha vốn dĩ ngàn cân treo sợi tóc, thời gian không còn dài, Lục tiên sinh đã dốc hết sức cứu ông ấy, nhưng cuối cùng vẫn không thể xoay chuyển tình thế, có lẽ đây chính là số mệnh, không thể trách Lục tiên sinh."Nghe thấy lời này, đám người Long Tế nhất thời cảm giác càng thêm buồn bực.Đã là lúc nào rồi mà anh cả còn tìm đường cho Lục Vân lui như vậy chứ? Rốt cuộc hắn có dốc hết sức cứu hay không ai biết được chứ?Long Xuyên dừng một chút, tiếp tục nói: "Lục tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, sư phụ ngài, Thiên Huyền Tử đạo trưởng, hiện tại đang ở nơi nào?”Long Xuyên hiện tại cũng đã hoàn toàn tỉnh táo.Có lẽ cơ duyên mà Thiên Huyền Tử đạo trưởng nói, căn bản không phải Lục Vân có thể chữa khỏi lão gia tử, mà là một cơ duyên khác.Làm sao Lục Vân có thể không hiểu ý nghĩ của Long Xuyên, nhưng hắn vẫn vô tình tạt cho ông ta một chậu nước lạnh: "Sư phụ tôi đang du ngoạn bên ngoài, trong vòng hai năm tới sẽ không đến kinh thành."Đây đương nhiên là Lục Vân bịa ra. Hm, cũng không thể nói là hoàn toàn bịa đặt, ít nhất cho tới bây giờ lão già vô lương tâm kia thực sự vẫn chưa lộ diện.Long Xuyên nghe vậy thì sắc mặt hơi biến đổi.Hai năm, không biết đến lúc đó Long gia sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.Long Xuyên không cam lòng, tiếp tục hỏi: "Đạo trưởng kia, từng nói gì về Long gia chúng tôi không?”Lục Vân làm bộ suy tư một hồi, nói: "Không có, ngay cả bệnh của cha ông, cũng là do Long Diệc Tuyết nói cho tôi biết, căn bản là tôi không biết cơ duyên mà sư phụ tôi nói là gì, có lẽ ông ấy chỉ là thuận miệng nói ra vậy thôi!"Thuận miệng nói...Cơ bắp trên mặt Long Xuyên co giật vài cái.Long gia bọn họ vẫn luôn chờ cơ duyên này, kết quả hiện tại Lục Vân lại nói cơ duyên chỉ là Thiên Huyền Tử thuận miệng nói ra.Chuyện này đối với Long gia mà nói là một đả kích cực kỳ tàn khốc.Con đường dựa dẫm Thiên Huyền Tử đạo trưởng bị chặn tại đây rồi sao?Căn phòng lập tức chìm vào im lặng.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc. tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập. nhật các chương mới một cách nhanh nhấtMột lát sau.Long Tế nói: "Anh cả, thật ra em có một ý tưởng."