Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 630: Bạn gái anh cắm sừng anh
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Long Tế sửng sốt.Trong lòng đột nhiên nảy ra nghỉ vấn.Tại sao gặp người nào cũng là người ông không thể nào chọc được vậy?Cái quái gì vậy chứt "Lục tiên sinh, tôi..."Long Tế nào dám bất mãn với Lục Vân, sau khi biết mình gây họa lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.Muốn xin lỗi.Nhưng.Lục Vân căn bản không rảnh nhiều lời với ông ta, nhìn về phía thanh niên ở cửa nói: "Diệp Vô Địch, anh không ở trường đi chạy tới đây làm gì?”Thanh niên kia chính là Diệp Vô Địch.Em trai ruột của Diệp Khuynh Thành.Hiện tại đang theo học tại Đại học Kinh Thành.Diệp Vô Địch vô cùng kích động nói: 'Anh rể, sao anh cũng tới kinh thành rồi?""Tôi đang hỏi anh đấy." "Khà khà, cái kia, anh rể, có thể để tôi vào rồi nói không?”Diệp Vô Địch nhìn bốn phía, cảm thấy bên cạnh có quá nhiều người nên cũng ngại nói ra miệng.Lục Vân tức giận liếc cậu ta một cái, nói: "Vào đi!"Nhân viên phục vụ cũng biết đây là hiểu lầm, hoặc là nói, đây là trùng hợp, cho nên hết sức biết điều mà nói lời xin lỗi với Diệp Vô Địch, không ngăn cản cậu ta nữa.Hai người cùng tiến vào phòng tiệc trên tầng hai.Long Tế đi theo phía sau, ôm khuôn mặt sưng vù, ho cũng không dám ho lên một tiếng."Lục tiên sinh, vị này là?”Đám người Long lão gia và Long Xuyên cũng đồng loạt tò mò nhìn về phía Diệp Vô. Lục Vân thuận miệng nói: 'Là người quen cũ khôngcó việc gì, các người tiếp tục dùng bữa đi."Nói xong liền đưa Diệp Vô Địch đến một cái bàn không có người trong góc."Vừa nãy anh nói, anh tới đây tìm bạn gái là sao?" Lục Vân hỏi.Diệp Vô Địch nuốt nước miếng: "Anh rể, em có thể vừa ăn vừa nói không, giờ em cũng có chút đói bụng." "Không ngờ, xem ra người bạn gái này của anh cũng không quan trọng như tôi tưởng!" Lục Vân nhịn không được trêu chọc một câu."Bạn gái tôi tên là Lưu San San, cô ấy vừa cho tôi cao thêm vài tấc đấy."Diệp Vô Diệp liên tục gắp thức ăn vào miệng, nhưng nói ra lại đem Lục Vân lôi lại."Bạn gái anh cắm sừng anh?” Lục Vân hào hứng hỏi. "Ừm, chuyện mới xảy ra mấy ngày trước, tôi còn rất"Cho nên anh đã đi theo một mạch tới nhà hàng này?"Lục Vân thấy cậu ta lại vội vàng nhét hải sản vào miệng, hắn thật sự không biết nói gì cho phải, hỏi."Ừm!" Diệp Vô Địch gật đầu.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Long Tế sửng sốt.Trong lòng đột nhiên nảy ra nghỉ vấn.Tại sao gặp người nào cũng là người ông không thể nào chọc được vậy?Cái quái gì vậy chứt "Lục tiên sinh, tôi..."Long Tế nào dám bất mãn với Lục Vân, sau khi biết mình gây họa lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.Muốn xin lỗi.Nhưng.Lục Vân căn bản không rảnh nhiều lời với ông ta, nhìn về phía thanh niên ở cửa nói: "Diệp Vô Địch, anh không ở trường đi chạy tới đây làm gì?”Thanh niên kia chính là Diệp Vô Địch.Em trai ruột của Diệp Khuynh Thành.Hiện tại đang theo học tại Đại học Kinh Thành.Diệp Vô Địch vô cùng kích động nói: 'Anh rể, sao anh cũng tới kinh thành rồi?""Tôi đang hỏi anh đấy." "Khà khà, cái kia, anh rể, có thể để tôi vào rồi nói không?”Diệp Vô Địch nhìn bốn phía, cảm thấy bên cạnh có quá nhiều người nên cũng ngại nói ra miệng.Lục Vân tức giận liếc cậu ta một cái, nói: "Vào đi!"Nhân viên phục vụ cũng biết đây là hiểu lầm, hoặc là nói, đây là trùng hợp, cho nên hết sức biết điều mà nói lời xin lỗi với Diệp Vô Địch, không ngăn cản cậu ta nữa.Hai người cùng tiến vào phòng tiệc trên tầng hai.Long Tế đi theo phía sau, ôm khuôn mặt sưng vù, ho cũng không dám ho lên một tiếng."Lục tiên sinh, vị này là?”Đám người Long lão gia và Long Xuyên cũng đồng loạt tò mò nhìn về phía Diệp Vô. Lục Vân thuận miệng nói: 'Là người quen cũ khôngcó việc gì, các người tiếp tục dùng bữa đi."Nói xong liền đưa Diệp Vô Địch đến một cái bàn không có người trong góc."Vừa nãy anh nói, anh tới đây tìm bạn gái là sao?" Lục Vân hỏi.Diệp Vô Địch nuốt nước miếng: "Anh rể, em có thể vừa ăn vừa nói không, giờ em cũng có chút đói bụng." "Không ngờ, xem ra người bạn gái này của anh cũng không quan trọng như tôi tưởng!" Lục Vân nhịn không được trêu chọc một câu."Bạn gái tôi tên là Lưu San San, cô ấy vừa cho tôi cao thêm vài tấc đấy."Diệp Vô Diệp liên tục gắp thức ăn vào miệng, nhưng nói ra lại đem Lục Vân lôi lại."Bạn gái anh cắm sừng anh?” Lục Vân hào hứng hỏi. "Ừm, chuyện mới xảy ra mấy ngày trước, tôi còn rất"Cho nên anh đã đi theo một mạch tới nhà hàng này?"Lục Vân thấy cậu ta lại vội vàng nhét hải sản vào miệng, hắn thật sự không biết nói gì cho phải, hỏi."Ừm!" Diệp Vô Địch gật đầu.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Long Tế sửng sốt.Trong lòng đột nhiên nảy ra nghỉ vấn.Tại sao gặp người nào cũng là người ông không thể nào chọc được vậy?Cái quái gì vậy chứt "Lục tiên sinh, tôi..."Long Tế nào dám bất mãn với Lục Vân, sau khi biết mình gây họa lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.Muốn xin lỗi.Nhưng.Lục Vân căn bản không rảnh nhiều lời với ông ta, nhìn về phía thanh niên ở cửa nói: "Diệp Vô Địch, anh không ở trường đi chạy tới đây làm gì?”Thanh niên kia chính là Diệp Vô Địch.Em trai ruột của Diệp Khuynh Thành.Hiện tại đang theo học tại Đại học Kinh Thành.Diệp Vô Địch vô cùng kích động nói: 'Anh rể, sao anh cũng tới kinh thành rồi?""Tôi đang hỏi anh đấy." "Khà khà, cái kia, anh rể, có thể để tôi vào rồi nói không?”Diệp Vô Địch nhìn bốn phía, cảm thấy bên cạnh có quá nhiều người nên cũng ngại nói ra miệng.Lục Vân tức giận liếc cậu ta một cái, nói: "Vào đi!"Nhân viên phục vụ cũng biết đây là hiểu lầm, hoặc là nói, đây là trùng hợp, cho nên hết sức biết điều mà nói lời xin lỗi với Diệp Vô Địch, không ngăn cản cậu ta nữa.Hai người cùng tiến vào phòng tiệc trên tầng hai.Long Tế đi theo phía sau, ôm khuôn mặt sưng vù, ho cũng không dám ho lên một tiếng."Lục tiên sinh, vị này là?”Đám người Long lão gia và Long Xuyên cũng đồng loạt tò mò nhìn về phía Diệp Vô. Lục Vân thuận miệng nói: 'Là người quen cũ khôngcó việc gì, các người tiếp tục dùng bữa đi."Nói xong liền đưa Diệp Vô Địch đến một cái bàn không có người trong góc."Vừa nãy anh nói, anh tới đây tìm bạn gái là sao?" Lục Vân hỏi.Diệp Vô Địch nuốt nước miếng: "Anh rể, em có thể vừa ăn vừa nói không, giờ em cũng có chút đói bụng." "Không ngờ, xem ra người bạn gái này của anh cũng không quan trọng như tôi tưởng!" Lục Vân nhịn không được trêu chọc một câu."Bạn gái tôi tên là Lưu San San, cô ấy vừa cho tôi cao thêm vài tấc đấy."Diệp Vô Diệp liên tục gắp thức ăn vào miệng, nhưng nói ra lại đem Lục Vân lôi lại."Bạn gái anh cắm sừng anh?” Lục Vân hào hứng hỏi. "Ừm, chuyện mới xảy ra mấy ngày trước, tôi còn rất"Cho nên anh đã đi theo một mạch tới nhà hàng này?"Lục Vân thấy cậu ta lại vội vàng nhét hải sản vào miệng, hắn thật sự không biết nói gì cho phải, hỏi."Ừm!" Diệp Vô Địch gật đầu.