Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 633: Vương thiếu gia

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Vậy thì đơn giản thôi, cứ chờ đi.” Lục Vân mỉm cười đầy tự tin. Hắn gọi quản lý nhàhàng tới và nói với Diệp Vô Địch: “Nói lại với quản lý về những đặc điểm mà cậu vừa nhắc tới.” “Mặt ngựa, mũi củ tỏi, mắt lác..Vừa dứt lời, sắc mặt của quản lý nhà hàng chợt thay đổi. Nhất là khi nói đến dung mạo, quản lý không khỏi hoảng hốt nói: “Cậu nhóc, tôi biết cậu đang nói đến ai nhưng xin cậu hãy nhỏ tiếng lại một chút. Nếu như có người nghe thấy thì sẽ gây ra tai họa mất.”“Tai họa?”Lục Vân rất hứng thú, hắn nghĩ rằng người đó có bối cảnh lớn.“Tôi rất có hứng thú với vị đó, hãy nói cho tôi biết đi!” Lục Vân nói.Người quản lý do dự một lát rồi nói: “Người mà cậu vừa nhắc đến chính là Vương Đào, con trai Vương gia. Tuy rằng nhìn qua anh ta...có hơi đặc biệt hơn so với người bình thường nhưng không thể làm gì được vì anh †a có bối cảnh quá vững chắc.”“Tư chất của Vương Đào tầm thường, không tu võ nhưng lại có một người anh trai tên là Vương Húc, là thiên tài của Học viện võ thuật kinh thành. Chưa đến 23 tuổi đã đạt đến Hóa Cảnh, gần như sắp đuổi kịp tiên nữ Lạc Tiên Tử”“Đương nhiên đây vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là Vương Nguyên, ông nội củaVương Đào là Đại hộ pháp của Vũ Minh kinh thành.”Người quản lý nhà hàng nắm rõ trong lòng bàn tay, từ từ kể về lai lịch của Vương Đào.Người làm kinh doanh như bọn họ nhớ rõ thân phận của những nhân vật lớn như vậy hơn ai hết, chỉ vì họ sợ một ngày nào đó lỡ có mắt không tròng đắc tội phải với một trong số các nhân vật đó.Những điều mà quản lý nói không khơi dậy sự hứng thú của Lục Vân, chỉ có một câu cuối cùng khiến mắt hắn sáng lên.Hộ pháp của Vũ Minh kinh thành. Thân phận này đúng là đủ khiến người khác sợ hãi.Lục Vân đang tìm cơ hội náo động, gây ra sóng to gió lớn ở kinh thành nhưng không ngờ cơ hội lại tìm đến tận cửa sớm như vậy.Cái này có lẽ được gọi là ý trời.Lục Vân hạ quyết tâm bắt đầu từ Vương Đào, hỏi: “Bây giờ Vương Đào có đang ở nhà hàng không?”Người quản lý lập tức cảnh giác, nói: “Người anh em, cậu định làm gì?”Vì thế, tóm lại người quản lý nhà hàng đưa ra kết luận khả năng cao hai chàng trai trẻ này muốn thành thật xin lỗi nên nói: “Vương thiếu gia đang ở phòng tiệc trên tầng ba, Đoàn tiên sinh cũng ở trong đó.”    

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Vậy thì đơn giản thôi, cứ chờ đi.” Lục Vân mỉm cười đầy tự tin. Hắn gọi quản lý nhàhàng tới và nói với Diệp Vô Địch: “Nói lại với quản lý về những đặc điểm mà cậu vừa nhắc tới.” “Mặt ngựa, mũi củ tỏi, mắt lác..Vừa dứt lời, sắc mặt của quản lý nhà hàng chợt thay đổi. Nhất là khi nói đến dung mạo, quản lý không khỏi hoảng hốt nói: “Cậu nhóc, tôi biết cậu đang nói đến ai nhưng xin cậu hãy nhỏ tiếng lại một chút. Nếu như có người nghe thấy thì sẽ gây ra tai họa mất.”“Tai họa?”Lục Vân rất hứng thú, hắn nghĩ rằng người đó có bối cảnh lớn.“Tôi rất có hứng thú với vị đó, hãy nói cho tôi biết đi!” Lục Vân nói.Người quản lý do dự một lát rồi nói: “Người mà cậu vừa nhắc đến chính là Vương Đào, con trai Vương gia. Tuy rằng nhìn qua anh ta...có hơi đặc biệt hơn so với người bình thường nhưng không thể làm gì được vì anh †a có bối cảnh quá vững chắc.”“Tư chất của Vương Đào tầm thường, không tu võ nhưng lại có một người anh trai tên là Vương Húc, là thiên tài của Học viện võ thuật kinh thành. Chưa đến 23 tuổi đã đạt đến Hóa Cảnh, gần như sắp đuổi kịp tiên nữ Lạc Tiên Tử”“Đương nhiên đây vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là Vương Nguyên, ông nội củaVương Đào là Đại hộ pháp của Vũ Minh kinh thành.”Người quản lý nhà hàng nắm rõ trong lòng bàn tay, từ từ kể về lai lịch của Vương Đào.Người làm kinh doanh như bọn họ nhớ rõ thân phận của những nhân vật lớn như vậy hơn ai hết, chỉ vì họ sợ một ngày nào đó lỡ có mắt không tròng đắc tội phải với một trong số các nhân vật đó.Những điều mà quản lý nói không khơi dậy sự hứng thú của Lục Vân, chỉ có một câu cuối cùng khiến mắt hắn sáng lên.Hộ pháp của Vũ Minh kinh thành. Thân phận này đúng là đủ khiến người khác sợ hãi.Lục Vân đang tìm cơ hội náo động, gây ra sóng to gió lớn ở kinh thành nhưng không ngờ cơ hội lại tìm đến tận cửa sớm như vậy.Cái này có lẽ được gọi là ý trời.Lục Vân hạ quyết tâm bắt đầu từ Vương Đào, hỏi: “Bây giờ Vương Đào có đang ở nhà hàng không?”Người quản lý lập tức cảnh giác, nói: “Người anh em, cậu định làm gì?”Vì thế, tóm lại người quản lý nhà hàng đưa ra kết luận khả năng cao hai chàng trai trẻ này muốn thành thật xin lỗi nên nói: “Vương thiếu gia đang ở phòng tiệc trên tầng ba, Đoàn tiên sinh cũng ở trong đó.”    

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Vậy thì đơn giản thôi, cứ chờ đi.” Lục Vân mỉm cười đầy tự tin. Hắn gọi quản lý nhàhàng tới và nói với Diệp Vô Địch: “Nói lại với quản lý về những đặc điểm mà cậu vừa nhắc tới.” “Mặt ngựa, mũi củ tỏi, mắt lác..Vừa dứt lời, sắc mặt của quản lý nhà hàng chợt thay đổi. Nhất là khi nói đến dung mạo, quản lý không khỏi hoảng hốt nói: “Cậu nhóc, tôi biết cậu đang nói đến ai nhưng xin cậu hãy nhỏ tiếng lại một chút. Nếu như có người nghe thấy thì sẽ gây ra tai họa mất.”“Tai họa?”Lục Vân rất hứng thú, hắn nghĩ rằng người đó có bối cảnh lớn.“Tôi rất có hứng thú với vị đó, hãy nói cho tôi biết đi!” Lục Vân nói.Người quản lý do dự một lát rồi nói: “Người mà cậu vừa nhắc đến chính là Vương Đào, con trai Vương gia. Tuy rằng nhìn qua anh ta...có hơi đặc biệt hơn so với người bình thường nhưng không thể làm gì được vì anh †a có bối cảnh quá vững chắc.”“Tư chất của Vương Đào tầm thường, không tu võ nhưng lại có một người anh trai tên là Vương Húc, là thiên tài của Học viện võ thuật kinh thành. Chưa đến 23 tuổi đã đạt đến Hóa Cảnh, gần như sắp đuổi kịp tiên nữ Lạc Tiên Tử”“Đương nhiên đây vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là Vương Nguyên, ông nội củaVương Đào là Đại hộ pháp của Vũ Minh kinh thành.”Người quản lý nhà hàng nắm rõ trong lòng bàn tay, từ từ kể về lai lịch của Vương Đào.Người làm kinh doanh như bọn họ nhớ rõ thân phận của những nhân vật lớn như vậy hơn ai hết, chỉ vì họ sợ một ngày nào đó lỡ có mắt không tròng đắc tội phải với một trong số các nhân vật đó.Những điều mà quản lý nói không khơi dậy sự hứng thú của Lục Vân, chỉ có một câu cuối cùng khiến mắt hắn sáng lên.Hộ pháp của Vũ Minh kinh thành. Thân phận này đúng là đủ khiến người khác sợ hãi.Lục Vân đang tìm cơ hội náo động, gây ra sóng to gió lớn ở kinh thành nhưng không ngờ cơ hội lại tìm đến tận cửa sớm như vậy.Cái này có lẽ được gọi là ý trời.Lục Vân hạ quyết tâm bắt đầu từ Vương Đào, hỏi: “Bây giờ Vương Đào có đang ở nhà hàng không?”Người quản lý lập tức cảnh giác, nói: “Người anh em, cậu định làm gì?”Vì thế, tóm lại người quản lý nhà hàng đưa ra kết luận khả năng cao hai chàng trai trẻ này muốn thành thật xin lỗi nên nói: “Vương thiếu gia đang ở phòng tiệc trên tầng ba, Đoàn tiên sinh cũng ở trong đó.”    

Chương 633: Vương thiếu gia