Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 651: Quá kinh khủng
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Trong số những người còn ở lại, sắc mặt của Long gia là xấu nhất.Tim của họ như thể chìm xuống đáy.Rõ ràng là Lục Vân điên rồi, dựa vào đâu mà Long gia phải dọn dẹp chứ?Lại còn Long Diệc Tuyết được ông cụ yêu quý nữa, lẽ ra nên gả cô ta đến Lâm gia mà không nói cho cô ta biết ông cụ bị bệnh nặng.Thật là một tai họa! Long Thuyên hơi do dự một chút, sau đó tiến lên nói:“Lục tiên sinh, Vương Húc kia không hề dễ đối phó. Tôi sẽ sắp xếp một nơi yên tĩnh để ngài bình phục.”Lục Vân liếc nhìn ông ta, mỉa mai nói: “Ông cụ Long, ông thật tốt bụng!” Lục Vân cười lạnh trong lòng.Hắn làm sao không hiểu lão già này đang nghĩ gì. Ông ta sợ hắn trốn thoát, Vương Húc sẽ trút giận lên Long gia.Long Thuyên tựa hồ không hiểu được ý mỉa mai trong lời nói của Lục Vân, nói: “Lục tiên sinh chính là vị cứu tinh của Long gia, đương nhiên chúng tôi không muốn ngài thua cuộc. Muốn đấu với Vương Húc, việc điều chỉnh lại trạng thái rất quan trọng.”“Đừng ra vẻ đạo đức giả nữa, tôi đã nói sẽ đấu một trận với Vương Húc thì tôi sẽ không bỏ trốn. Tôi hiểu lòng tốt của ông nhưng không cần nữa đâu.”Nghe vậy, sắc mặt của Long Thuyên hơi thay đổi,Lục Vân nhìn chủ nhà hàng Bành Quốc Hào và ra hiệu cho ông ra ngoài. Bành Quốc Hào rất khôn ngoan, đuổi toàn bộ nhân viên phục vụ ra ngoài.Thấy Long gia vẫn không chịu rời đi.Lục Vân cau mày nói: “Sao vậy, vẫn muốn giám sát tôi đến tận ngày trận đấu diễn ra sao?”“Lục tiên sinh hiểu lầm rồi...”“Vậy thì rời khỏi đây đi!” Trước đây, Lục Vân có ấn tượng khá tốt với Long 'Thuyên nhưng bây giờ hắn cảm thấy thế giới này tối tăm như quạ. Mặc dù một người có tính cách thất thường đến đâu thì khi nào thấy được điểm nào có lợi cho mình, họ sẽ đưa ra một số quyết định đi ngược lại với chính mình, với mong muốn riêng của bản thân.Điều này có thể hiểu được. Thế nhưng như vậy chẳng vui chút nào.Lục Vân chưa từng tỏ ra lịch sử với những thứ hay người khiến hắn cảm thấy không hài lòng.Tiếng quát lạnh lùng này khiến cho mặt Long 'Thuyên cứng đờ.Trong lòng ông ta cũng có cảm giác không hài lòng.Thế nhưng Long Thuyên cũng là tôn giả một phương.Lẽ ra ánh nhìn này không nên xuất hiện ở một chàng trai trẻ mới ở độ tuổi đôi mươi.Quá kinh khủng!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Trong số những người còn ở lại, sắc mặt của Long gia là xấu nhất.Tim của họ như thể chìm xuống đáy.Rõ ràng là Lục Vân điên rồi, dựa vào đâu mà Long gia phải dọn dẹp chứ?Lại còn Long Diệc Tuyết được ông cụ yêu quý nữa, lẽ ra nên gả cô ta đến Lâm gia mà không nói cho cô ta biết ông cụ bị bệnh nặng.Thật là một tai họa! Long Thuyên hơi do dự một chút, sau đó tiến lên nói:“Lục tiên sinh, Vương Húc kia không hề dễ đối phó. Tôi sẽ sắp xếp một nơi yên tĩnh để ngài bình phục.”Lục Vân liếc nhìn ông ta, mỉa mai nói: “Ông cụ Long, ông thật tốt bụng!” Lục Vân cười lạnh trong lòng.Hắn làm sao không hiểu lão già này đang nghĩ gì. Ông ta sợ hắn trốn thoát, Vương Húc sẽ trút giận lên Long gia.Long Thuyên tựa hồ không hiểu được ý mỉa mai trong lời nói của Lục Vân, nói: “Lục tiên sinh chính là vị cứu tinh của Long gia, đương nhiên chúng tôi không muốn ngài thua cuộc. Muốn đấu với Vương Húc, việc điều chỉnh lại trạng thái rất quan trọng.”“Đừng ra vẻ đạo đức giả nữa, tôi đã nói sẽ đấu một trận với Vương Húc thì tôi sẽ không bỏ trốn. Tôi hiểu lòng tốt của ông nhưng không cần nữa đâu.”Nghe vậy, sắc mặt của Long Thuyên hơi thay đổi,Lục Vân nhìn chủ nhà hàng Bành Quốc Hào và ra hiệu cho ông ra ngoài. Bành Quốc Hào rất khôn ngoan, đuổi toàn bộ nhân viên phục vụ ra ngoài.Thấy Long gia vẫn không chịu rời đi.Lục Vân cau mày nói: “Sao vậy, vẫn muốn giám sát tôi đến tận ngày trận đấu diễn ra sao?”“Lục tiên sinh hiểu lầm rồi...”“Vậy thì rời khỏi đây đi!” Trước đây, Lục Vân có ấn tượng khá tốt với Long 'Thuyên nhưng bây giờ hắn cảm thấy thế giới này tối tăm như quạ. Mặc dù một người có tính cách thất thường đến đâu thì khi nào thấy được điểm nào có lợi cho mình, họ sẽ đưa ra một số quyết định đi ngược lại với chính mình, với mong muốn riêng của bản thân.Điều này có thể hiểu được. Thế nhưng như vậy chẳng vui chút nào.Lục Vân chưa từng tỏ ra lịch sử với những thứ hay người khiến hắn cảm thấy không hài lòng.Tiếng quát lạnh lùng này khiến cho mặt Long 'Thuyên cứng đờ.Trong lòng ông ta cũng có cảm giác không hài lòng.Thế nhưng Long Thuyên cũng là tôn giả một phương.Lẽ ra ánh nhìn này không nên xuất hiện ở một chàng trai trẻ mới ở độ tuổi đôi mươi.Quá kinh khủng!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Trong số những người còn ở lại, sắc mặt của Long gia là xấu nhất.Tim của họ như thể chìm xuống đáy.Rõ ràng là Lục Vân điên rồi, dựa vào đâu mà Long gia phải dọn dẹp chứ?Lại còn Long Diệc Tuyết được ông cụ yêu quý nữa, lẽ ra nên gả cô ta đến Lâm gia mà không nói cho cô ta biết ông cụ bị bệnh nặng.Thật là một tai họa! Long Thuyên hơi do dự một chút, sau đó tiến lên nói:“Lục tiên sinh, Vương Húc kia không hề dễ đối phó. Tôi sẽ sắp xếp một nơi yên tĩnh để ngài bình phục.”Lục Vân liếc nhìn ông ta, mỉa mai nói: “Ông cụ Long, ông thật tốt bụng!” Lục Vân cười lạnh trong lòng.Hắn làm sao không hiểu lão già này đang nghĩ gì. Ông ta sợ hắn trốn thoát, Vương Húc sẽ trút giận lên Long gia.Long Thuyên tựa hồ không hiểu được ý mỉa mai trong lời nói của Lục Vân, nói: “Lục tiên sinh chính là vị cứu tinh của Long gia, đương nhiên chúng tôi không muốn ngài thua cuộc. Muốn đấu với Vương Húc, việc điều chỉnh lại trạng thái rất quan trọng.”“Đừng ra vẻ đạo đức giả nữa, tôi đã nói sẽ đấu một trận với Vương Húc thì tôi sẽ không bỏ trốn. Tôi hiểu lòng tốt của ông nhưng không cần nữa đâu.”Nghe vậy, sắc mặt của Long Thuyên hơi thay đổi,Lục Vân nhìn chủ nhà hàng Bành Quốc Hào và ra hiệu cho ông ra ngoài. Bành Quốc Hào rất khôn ngoan, đuổi toàn bộ nhân viên phục vụ ra ngoài.Thấy Long gia vẫn không chịu rời đi.Lục Vân cau mày nói: “Sao vậy, vẫn muốn giám sát tôi đến tận ngày trận đấu diễn ra sao?”“Lục tiên sinh hiểu lầm rồi...”“Vậy thì rời khỏi đây đi!” Trước đây, Lục Vân có ấn tượng khá tốt với Long 'Thuyên nhưng bây giờ hắn cảm thấy thế giới này tối tăm như quạ. Mặc dù một người có tính cách thất thường đến đâu thì khi nào thấy được điểm nào có lợi cho mình, họ sẽ đưa ra một số quyết định đi ngược lại với chính mình, với mong muốn riêng của bản thân.Điều này có thể hiểu được. Thế nhưng như vậy chẳng vui chút nào.Lục Vân chưa từng tỏ ra lịch sử với những thứ hay người khiến hắn cảm thấy không hài lòng.Tiếng quát lạnh lùng này khiến cho mặt Long 'Thuyên cứng đờ.Trong lòng ông ta cũng có cảm giác không hài lòng.Thế nhưng Long Thuyên cũng là tôn giả một phương.Lẽ ra ánh nhìn này không nên xuất hiện ở một chàng trai trẻ mới ở độ tuổi đôi mươi.Quá kinh khủng!