Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 671: Thuê giáo viên

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.   "“Haha..."Định Văn Hoành để bật ra tiếng cười đầy ẩn ý, sau đó tự tin nói: "Tôi là phó viện trưởng của học viện, tôi đủ †ư cách để chọn thuê giảng viên về giảng dạy.""Phải không?"Một nụ cười vui tươi xuất hiện trên khuôn mặt của Lục Vân, nói: "Tôi nghĩ tốt hơn là ông nên gọi điện hỏi Doãn viện trưởng một tiếng.""Chuyện đó không cần thiết!"Lục Vân lắc đầu: "Vậy không được, không nhận được sự đồng ý của Doãn viện trưởng, tôi không cảm thấy an toàn cho lắm."Nhất thời trong lòng Đinh Văn Hoành dấy lên một chút không vui.Người thanh niên này bị sao vậy, không phải trước kia rất hiểu chuyện sao? Tại sao hôm nay hắn lại nói mấy lời làm ông khó chịu như vậy chứ?Lục Vân nói hắn cảm thấy không an toàn nếu không có sự đồng ý của Doãn Thu Thủy không khác gì đang nói, Đinh Văn Hoành ông không thể cho Lục Vân cảm giác an toàn chứ? Sao, hắn đang coi thường tư cách phó viện trưởng này đó sao?Đương nhiên Đinh Văn Hoành không vui, nhưng ông cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, nói: "Nếu cậu muốn nhận được sự đồng ý Doãn Thu... Doãn viện trưởng, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu hỏi."Thế là. Đinh Văn Hoành bấm số điện thoại của phòng làm việc của Doãn Thu Thủy và gọi đi ngay trước mặt Lục Vân.Nhưng người trả lời điện thoại là trợ lý của viện trưởng, nói rằng Doãn Thu Thủy không có ở văn phòng.Đinh Văn Hoành không còn cách nào khác ngoài việc gọi vào số điện thoại cá nhân của Doãn Thu Thủy, lần này người trả lời điện thoại chính là Doãn Thu Thủy, nhưng khi Đinh Văn Hoành giải thích tình hình cho Doãn Thu Thủy biết.Đối phương lại im lặng một lúc."“Kêu hắn đi chết đi!"Sau khi im lặng, bỗng nhiên Doãn Thu Thủy lạnh lùng nói ra câu này, sau đó cúp máy.Đinh Văn Hoành sững sờ tại chỗ.Lục Vân bày ra bộ dạng tò mò, hỏi: "Sao rồi? Doãn viện trưởng đã nói gì?"Đinh Văn Hoành cất điện thoại vào túi, bày ra khuôn mặt phức tạp nhìn Lục Vân thật chăm chú, ông hỏi: "Lục tiên sinh, có phải cậu đắc tội Doãn viện trưởng rồi không?"Lần trước ở văn phòng viện trưởng, ông ấy đã nhận ra hai người này có gì đó không ổn.Đoạn Bằng cười lạnh một tiếng, hả hê cười nói: "Nếu như không phải anh làm chuyện gì quá đáng thì với tính cách của Doãn viện trưởng, bà ấy tuyệt đối sẽ không dùng thái độ đó đối xử với anh." "Vớ vẩn!"Lục Vân phản đối nói: "Tôi gặp Doãn viện trưởng tổng cộng có hai lân mà thôi, làm sao có khả năng làm chuyện gì quá đáng chứ?Tôi cũng mới gặp Đinh viện trưởng có hai lần, nhưng Đinh viện trưởng có đối xử với tôi như vậy đâu, cho nên tôi nghĩ Đinh phó viện trưởng tốt hơn Doãn viện trưởng, anh nghĩ sao, Đoàn chủ nhiệm?” 

 "“Haha..."

Định Văn Hoành để bật ra tiếng cười đầy ẩn ý, sau đó tự tin nói: "Tôi là phó viện trưởng của học viện, tôi đủ †ư cách để chọn thuê giảng viên về giảng dạy."

"Phải không?"

Một nụ cười vui tươi xuất hiện trên khuôn mặt của Lục Vân, nói: "Tôi nghĩ tốt hơn là ông nên gọi điện hỏi Doãn viện trưởng một tiếng."

"Chuyện đó không cần thiết!"

Lục Vân lắc đầu: "Vậy không được, không nhận được sự đồng ý của Doãn viện trưởng, tôi không cảm thấy an toàn cho lắm."

Nhất thời trong lòng Đinh Văn Hoành dấy lên một chút không vui.

Người thanh niên này bị sao vậy, không phải trước kia rất hiểu chuyện sao? Tại sao hôm nay hắn lại nói mấy lời làm ông khó chịu như vậy chứ?

Lục Vân nói hắn cảm thấy không an toàn nếu không có sự đồng ý của Doãn Thu Thủy không khác gì đang nói, Đinh Văn Hoành ông không thể cho Lục Vân cảm giác an toàn chứ? 

Sao, hắn đang coi thường tư cách phó viện trưởng này đó sao?

Đương nhiên Đinh Văn Hoành không vui, nhưng ông cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, nói: "Nếu cậu muốn nhận được sự đồng ý Doãn Thu... Doãn viện trưởng, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu hỏi."

Thế là. Đinh Văn Hoành bấm số điện thoại của phòng làm việc của Doãn Thu Thủy và gọi đi ngay trước mặt Lục Vân.

Nhưng người trả lời điện thoại là trợ lý của viện trưởng, nói rằng Doãn Thu Thủy không có ở văn phòng.

Đinh Văn Hoành không còn cách nào khác ngoài việc gọi vào số điện thoại cá nhân của Doãn Thu Thủy, lần này người trả lời điện thoại chính là Doãn Thu Thủy, nhưng khi Đinh Văn Hoành giải thích tình hình cho Doãn Thu Thủy biết.

Đối phương lại im lặng một lúc.

"“Kêu hắn đi chết đi!"

Sau khi im lặng, bỗng nhiên Doãn Thu Thủy lạnh lùng nói ra câu này, sau đó cúp máy.

Đinh Văn Hoành sững sờ tại chỗ.

Lục Vân bày ra bộ dạng tò mò, hỏi: "Sao rồi? Doãn viện trưởng đã nói gì?"

Đinh Văn Hoành cất điện thoại vào túi, bày ra khuôn mặt phức tạp nhìn Lục Vân thật chăm chú, ông hỏi: "Lục tiên sinh, có phải cậu đắc tội Doãn viện trưởng rồi không?"

Lần trước ở văn phòng viện trưởng, ông ấy đã nhận ra hai người này có gì đó không ổn.

Đoạn Bằng cười lạnh một tiếng, hả hê cười nói: "Nếu như không phải anh làm chuyện gì quá đáng thì với tính cách của Doãn viện trưởng, bà ấy tuyệt đối sẽ không dùng thái độ đó đối xử với anh." 

"Vớ vẩn!"

Lục Vân phản đối nói: "Tôi gặp Doãn viện trưởng tổng cộng có hai lân mà thôi, làm sao có khả năng làm chuyện gì quá đáng chứ?

Tôi cũng mới gặp Đinh viện trưởng có hai lần, nhưng Đinh viện trưởng có đối xử với tôi như vậy đâu, cho nên tôi nghĩ Đinh phó viện trưởng tốt hơn Doãn viện trưởng, anh nghĩ sao, Đoàn chủ nhiệm?” 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.   "“Haha..."Định Văn Hoành để bật ra tiếng cười đầy ẩn ý, sau đó tự tin nói: "Tôi là phó viện trưởng của học viện, tôi đủ †ư cách để chọn thuê giảng viên về giảng dạy.""Phải không?"Một nụ cười vui tươi xuất hiện trên khuôn mặt của Lục Vân, nói: "Tôi nghĩ tốt hơn là ông nên gọi điện hỏi Doãn viện trưởng một tiếng.""Chuyện đó không cần thiết!"Lục Vân lắc đầu: "Vậy không được, không nhận được sự đồng ý của Doãn viện trưởng, tôi không cảm thấy an toàn cho lắm."Nhất thời trong lòng Đinh Văn Hoành dấy lên một chút không vui.Người thanh niên này bị sao vậy, không phải trước kia rất hiểu chuyện sao? Tại sao hôm nay hắn lại nói mấy lời làm ông khó chịu như vậy chứ?Lục Vân nói hắn cảm thấy không an toàn nếu không có sự đồng ý của Doãn Thu Thủy không khác gì đang nói, Đinh Văn Hoành ông không thể cho Lục Vân cảm giác an toàn chứ? Sao, hắn đang coi thường tư cách phó viện trưởng này đó sao?Đương nhiên Đinh Văn Hoành không vui, nhưng ông cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, nói: "Nếu cậu muốn nhận được sự đồng ý Doãn Thu... Doãn viện trưởng, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu hỏi."Thế là. Đinh Văn Hoành bấm số điện thoại của phòng làm việc của Doãn Thu Thủy và gọi đi ngay trước mặt Lục Vân.Nhưng người trả lời điện thoại là trợ lý của viện trưởng, nói rằng Doãn Thu Thủy không có ở văn phòng.Đinh Văn Hoành không còn cách nào khác ngoài việc gọi vào số điện thoại cá nhân của Doãn Thu Thủy, lần này người trả lời điện thoại chính là Doãn Thu Thủy, nhưng khi Đinh Văn Hoành giải thích tình hình cho Doãn Thu Thủy biết.Đối phương lại im lặng một lúc."“Kêu hắn đi chết đi!"Sau khi im lặng, bỗng nhiên Doãn Thu Thủy lạnh lùng nói ra câu này, sau đó cúp máy.Đinh Văn Hoành sững sờ tại chỗ.Lục Vân bày ra bộ dạng tò mò, hỏi: "Sao rồi? Doãn viện trưởng đã nói gì?"Đinh Văn Hoành cất điện thoại vào túi, bày ra khuôn mặt phức tạp nhìn Lục Vân thật chăm chú, ông hỏi: "Lục tiên sinh, có phải cậu đắc tội Doãn viện trưởng rồi không?"Lần trước ở văn phòng viện trưởng, ông ấy đã nhận ra hai người này có gì đó không ổn.Đoạn Bằng cười lạnh một tiếng, hả hê cười nói: "Nếu như không phải anh làm chuyện gì quá đáng thì với tính cách của Doãn viện trưởng, bà ấy tuyệt đối sẽ không dùng thái độ đó đối xử với anh." "Vớ vẩn!"Lục Vân phản đối nói: "Tôi gặp Doãn viện trưởng tổng cộng có hai lân mà thôi, làm sao có khả năng làm chuyện gì quá đáng chứ?Tôi cũng mới gặp Đinh viện trưởng có hai lần, nhưng Đinh viện trưởng có đối xử với tôi như vậy đâu, cho nên tôi nghĩ Đinh phó viện trưởng tốt hơn Doãn viện trưởng, anh nghĩ sao, Đoàn chủ nhiệm?” 

Chương 671: Thuê giáo viên