Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 678: Có hài lòng không?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Có hài lòng không?Lời nói của Doãn Thu Thủy không khác gì một thanh kiếm sắc bén đâm vào trái tim của Lục Vân.Sự thật mà bấy lâu bản thân tìm kiếm thực ra lại tàn khốc. như vậy.Lục Vân cảm thấy rất khó chịu, giống như có một tảng đá vô cùng nặng đè lên ngực, khiến hắn không thở được.Hản không biết mình phải làm gì.Cha giết mẹ, ông ngoại sẵn sàng giết cha bất cứ lúc nào để trả thù cho mẹ.Thật là một mối quan hệ biến thái.Trước đây Lục Vân chưa bao giờ nghĩ sự thật sẽ như thế này."Dì, con muốn ở lại đây với mẹ con một lát nữa, được không?" Lục Vân nhìn Doãn Thu Thủy bằng ánh mắt cầu xin, hỏi.iếng 'dì khiến cơ thể mảnh khảnh của Doãn Thu Thủy đột nhiên run lên.Bà ấy không nói, không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ quay người rời đi, im lặng đi đến trước cửa mộ ngẩn người.Bà ấy cũng cảm thấy rất khó chịu.Năm ấy không có ai trong nhà họ Doãn biết việc em gái mang thai, ngoại trừ một mình Doãn Thu Thủy.Từ giọng điệu của em gái, Doãn Thu Thủy có thể nghe ra em ấy hết sức hào hứng về việc mình mang thai, dường như việc có thể sinh ra một mạng sống là điều đáng tự hào nhất trong cuộc đời em ấy.Doãn Thu Thủy cũng hết sức giúp em ấy giữ bí mật.Nhưng ai ngờ chuyện xảy ra tiếp theo lại giáng một đòn đau đớn vào bà ấy và cha bà như vậy.Nguyên nhân của tất cả chuyện này đều từ người đó mà ra.Người đó mới là kẻ đáng chết!Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập. nhật các chương mới một cách nhanh nhất"Thu Thủy, tên nghiệt chủng đó đâu rồi?"Trong lúc Doãn Thu Thủy đang chìm đẳm trong nỗi đau ở quá khứ, một giọng nói khàn khàn đột nhiên từ xa truyền đến.Ngước lên, bà nhìn thấy một người đàn ông với mái tóc bạc trắng và khuôn mặt đầy thăng trầm của cuộc sống, đang đi về phía bên này với vẻ mặt u ám.thăng trầm của cuộc đời.Tóc của ông ta bạc trắng chỉ sau một đêm sau khi biết tin con gái mình qua đời.Có thể thấy chuyện đó để lại nỗi đau sâu đến nhường nào. "Ba."Doãn Thu Thủy nhìn thấy Doãn Phái đi tới thì sảc mặt đột nhiên thay đổi, chân chừ không muốn nói.
Có hài lòng không?
Lời nói của Doãn Thu Thủy không khác gì một thanh kiếm sắc bén đâm vào trái tim của Lục Vân.
Sự thật mà bấy lâu bản thân tìm kiếm thực ra lại tàn khốc. như vậy.
Lục Vân cảm thấy rất khó chịu, giống như có một tảng đá vô cùng nặng đè lên ngực, khiến hắn không thở được.
Hản không biết mình phải làm gì.
Cha giết mẹ, ông ngoại sẵn sàng giết cha bất cứ lúc nào để trả thù cho mẹ.
Thật là một mối quan hệ biến thái.
Trước đây Lục Vân chưa bao giờ nghĩ sự thật sẽ như thế này.
"Dì, con muốn ở lại đây với mẹ con một lát nữa, được không?" Lục Vân nhìn Doãn Thu Thủy bằng ánh mắt cầu xin, hỏi.
iếng 'dì khiến cơ thể mảnh khảnh của Doãn Thu Thủy đột nhiên run lên.
Bà ấy không nói, không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ quay người rời đi, im lặng đi đến trước cửa mộ ngẩn người.
Bà ấy cũng cảm thấy rất khó chịu.
Năm ấy không có ai trong nhà họ Doãn biết việc em gái mang thai, ngoại trừ một mình Doãn Thu Thủy.
Từ giọng điệu của em gái, Doãn Thu Thủy có thể nghe ra em ấy hết sức hào hứng về việc mình mang thai, dường như việc có thể sinh ra một mạng sống là điều đáng tự hào nhất trong cuộc đời em ấy.
Doãn Thu Thủy cũng hết sức giúp em ấy giữ bí mật.
Nhưng ai ngờ chuyện xảy ra tiếp theo lại giáng một đòn đau đớn vào bà ấy và cha bà như vậy.
Nguyên nhân của tất cả chuyện này đều từ người đó mà ra.
Người đó mới là kẻ đáng chết!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập. nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Thu Thủy, tên nghiệt chủng đó đâu rồi?"
Trong lúc Doãn Thu Thủy đang chìm đẳm trong nỗi đau ở quá khứ, một giọng nói khàn khàn đột nhiên từ xa truyền đến.
Ngước lên, bà nhìn thấy một người đàn ông với mái tóc bạc trắng và khuôn mặt đầy thăng trầm của cuộc sống, đang đi về phía bên này với vẻ mặt u ám.
thăng trầm của cuộc đời.
Tóc của ông ta bạc trắng chỉ sau một đêm sau khi biết tin con gái mình qua đời.
Có thể thấy chuyện đó để lại nỗi đau sâu đến nhường nào. "Ba."
Doãn Thu Thủy nhìn thấy Doãn Phái đi tới thì sảc mặt đột nhiên thay đổi, chân chừ không muốn nói.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Có hài lòng không?Lời nói của Doãn Thu Thủy không khác gì một thanh kiếm sắc bén đâm vào trái tim của Lục Vân.Sự thật mà bấy lâu bản thân tìm kiếm thực ra lại tàn khốc. như vậy.Lục Vân cảm thấy rất khó chịu, giống như có một tảng đá vô cùng nặng đè lên ngực, khiến hắn không thở được.Hản không biết mình phải làm gì.Cha giết mẹ, ông ngoại sẵn sàng giết cha bất cứ lúc nào để trả thù cho mẹ.Thật là một mối quan hệ biến thái.Trước đây Lục Vân chưa bao giờ nghĩ sự thật sẽ như thế này."Dì, con muốn ở lại đây với mẹ con một lát nữa, được không?" Lục Vân nhìn Doãn Thu Thủy bằng ánh mắt cầu xin, hỏi.iếng 'dì khiến cơ thể mảnh khảnh của Doãn Thu Thủy đột nhiên run lên.Bà ấy không nói, không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ quay người rời đi, im lặng đi đến trước cửa mộ ngẩn người.Bà ấy cũng cảm thấy rất khó chịu.Năm ấy không có ai trong nhà họ Doãn biết việc em gái mang thai, ngoại trừ một mình Doãn Thu Thủy.Từ giọng điệu của em gái, Doãn Thu Thủy có thể nghe ra em ấy hết sức hào hứng về việc mình mang thai, dường như việc có thể sinh ra một mạng sống là điều đáng tự hào nhất trong cuộc đời em ấy.Doãn Thu Thủy cũng hết sức giúp em ấy giữ bí mật.Nhưng ai ngờ chuyện xảy ra tiếp theo lại giáng một đòn đau đớn vào bà ấy và cha bà như vậy.Nguyên nhân của tất cả chuyện này đều từ người đó mà ra.Người đó mới là kẻ đáng chết!Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập. nhật các chương mới một cách nhanh nhất"Thu Thủy, tên nghiệt chủng đó đâu rồi?"Trong lúc Doãn Thu Thủy đang chìm đẳm trong nỗi đau ở quá khứ, một giọng nói khàn khàn đột nhiên từ xa truyền đến.Ngước lên, bà nhìn thấy một người đàn ông với mái tóc bạc trắng và khuôn mặt đầy thăng trầm của cuộc sống, đang đi về phía bên này với vẻ mặt u ám.thăng trầm của cuộc đời.Tóc của ông ta bạc trắng chỉ sau một đêm sau khi biết tin con gái mình qua đời.Có thể thấy chuyện đó để lại nỗi đau sâu đến nhường nào. "Ba."Doãn Thu Thủy nhìn thấy Doãn Phái đi tới thì sảc mặt đột nhiên thay đổi, chân chừ không muốn nói.