Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 684: Động phòng

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  " Tiểu Lục Vân, chúng ta đang đi đâu vậy?"Thấy đã rời khỏi mộ viên nhà họ Doãn rồi mà Tiểu Lục Vân vẫn còn ôm chặt mình như vậy Lạc Ly không nhịn được hỏi."Động phòng!”"Động phòng?"Lạc Ly sửng sốt, nói: "Tiểu Lục Vân khốn kiếp, em lại định giở trò lưu manh với chị sao?"“Trò lưu manh gì chứ, em làm vậy là danh chính ngôn thuận mà.""Làm sao mà danh chính ngôn thuận được chứ?”"Không phải chị đã thừa nhận em là chồng sắp cưới của chị rồi sao?""Chị nói vậy khi..." Lạc Ly đột nhiên nhớ lại những gì Tiểu Lục Vân vừanói ở mộ viên, nhưng phải vì thể diện của mẹ Tiểu Lục Vân nên cô mới không phản bác sao?Cho dù là thật đi nữa thì hắn làm vậy có phải tiến triển nhanh quá rồi không? Làm sao có thể nhảy thẳng tới bước động phòng như vậy được! Dung tục!"Buông chị ra, chị đây sẽ không động phòng với em sớm như vậy đâu!"Lạc Ly từ chối lần thứ hai.BốpLục Vân dùng một tay đã có thể nhẹ nhàng bế thân thể mảnh khảnh của cô lên, tay còn lại rảnh rỗi tát mạnh vào mông Lạc Ly một cái, quyết đoán nói: "Ngồi yên!""Đồ vô lại, em đừng có quá trớn như vậy, chị không phải người dễ bị ức hiếp đâu!"Lạc Ly thở hổn hển nghiến răng chuẩn bị cắn vào người Lục Vân.Lục Vân nói: "Em nghĩ là tốt nhất chị đợi lúc nào vắng vể hãy cần, giờ mà chị cắn xuống mộ cái sẽ làm hỏng hình ảnh Lạc tiên tử của chị đó.""Hừ, hình ảnh nữ thần của chị đã sớm bị tên nhóc hư: đốn như em hủy hoại từ lâuLạc Ly hừ một tiếng rồi nói. Nhưng mà theo lời Lục Vân vừa nói, đây là đường phố có người qua lại nên không được cắn hắn, phải đợi đến lúc vắng vẻ không người hãy cắn?Không đúng!  Đợi lúc vắng vẻ?Hãy cắn?Nói như vậy không đúng!Lúc này Lạc Ly mới chậm chạp phản ứng lại, khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức đỏ lên vì xấu hổ sau đó lại vùi đầu vào ngực Lục Vân, vì sợ bị người qua đường nhận ra.May mắn là mấy người đi qua không nhận ra cô.Thật ra thì cái tên Lạc tiên tử rất nổi tiếng trong giới  võ tu, trong cuộc sống hằng ngày cũng có không ít người từng nghe qua.Ví dụ như là Tiêu Thấm đó, cô ấy chuyên lăn lộ trong giới giải trí kinh thành, không thể nào không nghe. một chút thông tin gì về Lạc tiên tử đượcDù vậy nhưng lúc đó Tiêu Thấm vẫn không nhận ra “Lạc tiên tử trong lời đồn đó là em bảy Lạc Ly của mình.Thật ra Lạc Ly làm vậy không phải vì lo bị người qua đường nhận ra. 

" Tiểu Lục Vân, chúng ta đang đi đâu vậy?"

Thấy đã rời khỏi mộ viên nhà họ Doãn rồi mà Tiểu Lục Vân vẫn còn ôm chặt mình như vậy Lạc Ly không nhịn được hỏi.

"Động phòng!”

"Động phòng?"

Lạc Ly sửng sốt, nói: "Tiểu Lục Vân khốn kiếp, em lại định giở trò lưu manh với chị sao?"

“Trò lưu manh gì chứ, em làm vậy là danh chính ngôn thuận mà."

"Làm sao mà danh chính ngôn thuận được chứ?”

"Không phải chị đã thừa nhận em là chồng sắp cưới của chị rồi sao?"

"Chị nói vậy khi..." Lạc Ly đột nhiên nhớ lại những gì Tiểu Lục Vân vừa

nói ở mộ viên, nhưng phải vì thể diện của mẹ Tiểu Lục Vân nên cô mới không phản bác sao?

Cho dù là thật đi nữa thì hắn làm vậy có phải tiến triển nhanh quá rồi không? Làm sao có thể nhảy thẳng tới bước động phòng như vậy được! 

Dung tục!

"Buông chị ra, chị đây sẽ không động phòng với em sớm như vậy đâu!"

Lạc Ly từ chối lần thứ hai.

Bốp

Lục Vân dùng một tay đã có thể nhẹ nhàng bế thân thể mảnh khảnh của cô lên, tay còn lại rảnh rỗi tát mạnh vào mông Lạc Ly một cái, quyết đoán nói: "Ngồi yên!"

"Đồ vô lại, em đừng có quá trớn như vậy, chị không phải người dễ bị ức hiếp đâu!"

Lạc Ly thở hổn hển nghiến răng chuẩn bị cắn vào người Lục Vân.

Lục Vân nói: "Em nghĩ là tốt nhất chị đợi lúc nào vắng vể hãy cần, giờ mà chị cắn xuống mộ cái sẽ làm hỏng hình ảnh Lạc tiên tử của chị đó."

"Hừ, hình ảnh nữ thần của chị đã sớm bị tên nhóc hư: đốn như em hủy hoại từ lâu

Lạc Ly hừ một tiếng rồi nói. Nhưng mà theo lời Lục Vân vừa nói, đây là đường phố có người qua lại nên không được cắn hắn, phải đợi đến lúc vắng vẻ không người hãy cắn?

Không đúng! 

 Đợi lúc vắng vẻ?

Hãy cắn?

Nói như vậy không đúng!

Lúc này Lạc Ly mới chậm chạp phản ứng lại, khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức đỏ lên vì xấu hổ sau đó lại vùi đầu vào ngực Lục Vân, vì sợ bị người qua đường nhận ra.

May mắn là mấy người đi qua không nhận ra cô.

Thật ra thì cái tên Lạc tiên tử rất nổi tiếng trong giới  võ tu, trong cuộc sống hằng ngày cũng có không ít người từng nghe qua.

Ví dụ như là Tiêu Thấm đó, cô ấy chuyên lăn lộ trong giới giải trí kinh thành, không thể nào không nghe. một chút thông tin gì về Lạc tiên tử được

Dù vậy nhưng lúc đó Tiêu Thấm vẫn không nhận ra “Lạc tiên tử trong lời đồn đó là em bảy Lạc Ly của mình.

Thật ra Lạc Ly làm vậy không phải vì lo bị người qua đường nhận ra.

 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  " Tiểu Lục Vân, chúng ta đang đi đâu vậy?"Thấy đã rời khỏi mộ viên nhà họ Doãn rồi mà Tiểu Lục Vân vẫn còn ôm chặt mình như vậy Lạc Ly không nhịn được hỏi."Động phòng!”"Động phòng?"Lạc Ly sửng sốt, nói: "Tiểu Lục Vân khốn kiếp, em lại định giở trò lưu manh với chị sao?"“Trò lưu manh gì chứ, em làm vậy là danh chính ngôn thuận mà.""Làm sao mà danh chính ngôn thuận được chứ?”"Không phải chị đã thừa nhận em là chồng sắp cưới của chị rồi sao?""Chị nói vậy khi..." Lạc Ly đột nhiên nhớ lại những gì Tiểu Lục Vân vừanói ở mộ viên, nhưng phải vì thể diện của mẹ Tiểu Lục Vân nên cô mới không phản bác sao?Cho dù là thật đi nữa thì hắn làm vậy có phải tiến triển nhanh quá rồi không? Làm sao có thể nhảy thẳng tới bước động phòng như vậy được! Dung tục!"Buông chị ra, chị đây sẽ không động phòng với em sớm như vậy đâu!"Lạc Ly từ chối lần thứ hai.BốpLục Vân dùng một tay đã có thể nhẹ nhàng bế thân thể mảnh khảnh của cô lên, tay còn lại rảnh rỗi tát mạnh vào mông Lạc Ly một cái, quyết đoán nói: "Ngồi yên!""Đồ vô lại, em đừng có quá trớn như vậy, chị không phải người dễ bị ức hiếp đâu!"Lạc Ly thở hổn hển nghiến răng chuẩn bị cắn vào người Lục Vân.Lục Vân nói: "Em nghĩ là tốt nhất chị đợi lúc nào vắng vể hãy cần, giờ mà chị cắn xuống mộ cái sẽ làm hỏng hình ảnh Lạc tiên tử của chị đó.""Hừ, hình ảnh nữ thần của chị đã sớm bị tên nhóc hư: đốn như em hủy hoại từ lâuLạc Ly hừ một tiếng rồi nói. Nhưng mà theo lời Lục Vân vừa nói, đây là đường phố có người qua lại nên không được cắn hắn, phải đợi đến lúc vắng vẻ không người hãy cắn?Không đúng!  Đợi lúc vắng vẻ?Hãy cắn?Nói như vậy không đúng!Lúc này Lạc Ly mới chậm chạp phản ứng lại, khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức đỏ lên vì xấu hổ sau đó lại vùi đầu vào ngực Lục Vân, vì sợ bị người qua đường nhận ra.May mắn là mấy người đi qua không nhận ra cô.Thật ra thì cái tên Lạc tiên tử rất nổi tiếng trong giới  võ tu, trong cuộc sống hằng ngày cũng có không ít người từng nghe qua.Ví dụ như là Tiêu Thấm đó, cô ấy chuyên lăn lộ trong giới giải trí kinh thành, không thể nào không nghe. một chút thông tin gì về Lạc tiên tử đượcDù vậy nhưng lúc đó Tiêu Thấm vẫn không nhận ra “Lạc tiên tử trong lời đồn đó là em bảy Lạc Ly của mình.Thật ra Lạc Ly làm vậy không phải vì lo bị người qua đường nhận ra. 

Chương 684: Động phòng