Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 785: Ngược lại
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Khâu Ngọc Đường bị ép rời khỏi Long Quốc hơn hai mươi năm, nếu nói không có chút oán giận nào là không có khả năng.Ông cũng hận.Nhưng Khâu Ngọc Đường hận Võ Minh mà không phải Long Quốc, cũng không phải Thiên Sáp Điện.Ngược lại, từ đầu đến cuối ông không quên mình là người Long Quốc và cũng duy trì lòng kính trọng đối với Vân Thiên Thần Quân.Người đàn ông như thần tiên kia là thần bảo hộ của Long Quốc, vẫn luôn dẫn dắt Thiên Sáp Điện chống lại ngoại địch, nội bộ hư thối không liên quan gì đến hắn cả.Cho nên ba điện chủ nói Thiên Sáp Điện và Võ Minh là cá mè một lứa làm Khâu Ngọc Đường cực kỳ không vui.Ba điện chủ thấy Khâu Ngọc Đường nổi giận cũng thức thời bỏ qua đề tài này. Nói tiếp chuyện này cũng không có ý nghĩa.Dù sao Thiên Sáp Vương đã chết rồi, họ chỉ cần kiên định chủ trương gia nhập liên minh Thí Thần Giả là được.Khâu Ngọc Đường thích hay không là chuyện của ông. "Ha ha, Khâu Các chủ, ông có giác ngộ này làm tôi rất vui mừng."Khi đôi bên liên tục giằng co thì một tiếng cười cởi mở bỗng vang lên, ngay sau đó chỉ thấy một thanh niên Long Quốc nhảy xuống từ đỉnh giáo đường.Bốn người đều giật nảy mình như gặp kẻ địch.Điện chủ Huyết Ngục Điện, lão giả mặt đỏ kia lập tức căng thẳng lớn tiếng quát hỏi: "Anh là người phương nào? Bắt đầu nghe lén chúng tôi nói chuyện từ lúc nào?"Thanh niên cười cười rồi nói: "Tôi tên là Lục Vân, là người Long Quốc giống như các người, từ lúc các người nói câu đầu tiên thì tôi đã nghe rồi."Là người Long Quốc giống như các người.Câu nói này làm ba điện chủ khẽ nhíu mày, nhưng nửa câu nói sau của Lục Vân lại làm sắc mặt họ biến đổi.Hắn đã có mặt ngay từ câu nói đầu tiên.Điều này chứng tỏ Lục Vân đã đứng trên đầu bọn họ hơn 20 phút, khó mà tin nổi là họ lại không phát giác gì cả.Ám Ảnh Các là tổ chức gì? Là tổ chức sát thủ!Họ am hiểu nhất là ẩn núp, nhưng ai ngờ người thanh niên trước mắt nấp trên đầu họ lâu như vậy mà lại không lộ ra chút khí tức nào.Khâu Ngọc Đường hơi nheo mắt lại, cảnh giác hỏi: "Anh cũng là sát thủ?"Mặc dù bọn họ thật sự là vậy."Anh Lục, nếu anh là người Long Quốc thì vì sao lại chạy tới Bắc Lang Quốc, còn nghe lén chúng tôi lâu như vậy có mục đích gì?" So với ba điện chủ, rõ ràng Khâu Ngọc Đường càng có khả năng kiềm chế nên không nhanh không chậm mà hỏi."Tôi vốn chỉ muốn đến chào hỏi Khâu Các chủ, còn cuộc đối thoại vừa rồi các người thì tôi không cố ý nghe lén, nhưng thấy các người tranh chấp dữ dội như thếnên tôi thuận tiện xem trò vui luôn." Lục Vân nhìn về phía Khâu Ngọc Đường.
Khâu Ngọc Đường bị ép rời khỏi Long Quốc hơn hai mươi năm, nếu nói không có chút oán giận nào là không có khả năng.
Ông cũng hận.
Nhưng Khâu Ngọc Đường hận Võ Minh mà không phải Long Quốc, cũng không phải Thiên Sáp Điện.
Ngược lại, từ đầu đến cuối ông không quên mình là người Long Quốc và cũng duy trì lòng kính trọng đối với Vân Thiên Thần Quân.
Người đàn ông như thần tiên kia là thần bảo hộ của Long Quốc, vẫn luôn dẫn dắt Thiên Sáp Điện chống lại ngoại địch, nội bộ hư thối không liên quan gì đến hắn cả.
Cho nên ba điện chủ nói Thiên Sáp Điện và Võ Minh là cá mè một lứa làm Khâu Ngọc Đường cực kỳ không vui.
Ba điện chủ thấy Khâu Ngọc Đường nổi giận cũng thức thời bỏ qua đề tài này. Nói tiếp chuyện này cũng không có ý nghĩa.
Dù sao Thiên Sáp Vương đã chết rồi, họ chỉ cần kiên định chủ trương gia nhập liên minh Thí Thần Giả là được.
Khâu Ngọc Đường thích hay không là chuyện của ông. "Ha ha, Khâu Các chủ, ông có giác ngộ này làm tôi rất vui mừng."
Khi đôi bên liên tục giằng co thì một tiếng cười cởi mở bỗng vang lên, ngay sau đó chỉ thấy một thanh niên Long Quốc nhảy xuống từ đỉnh giáo đường.
Bốn người đều giật nảy mình như gặp kẻ địch.
Điện chủ Huyết Ngục Điện, lão giả mặt đỏ kia lập tức căng thẳng lớn tiếng quát hỏi: "Anh là người phương nào? Bắt đầu nghe lén chúng tôi nói chuyện từ lúc nào?"
Thanh niên cười cười rồi nói: "Tôi tên là Lục Vân, là người Long Quốc giống như các người, từ lúc các người nói câu đầu tiên thì tôi đã nghe rồi."
Là người Long Quốc giống như các người.
Câu nói này làm ba điện chủ khẽ nhíu mày, nhưng nửa câu nói sau của Lục Vân lại làm sắc mặt họ biến đổi.
Hắn đã có mặt ngay từ câu nói đầu tiên.
Điều này chứng tỏ Lục Vân đã đứng trên đầu bọn họ hơn 20 phút, khó mà tin nổi là họ lại không phát giác gì cả.
Ám Ảnh Các là tổ chức gì? Là tổ chức sát thủ!
Họ am hiểu nhất là ẩn núp, nhưng ai ngờ người thanh niên trước mắt nấp trên đầu họ lâu như vậy mà lại không lộ ra chút khí tức nào.
Khâu Ngọc Đường hơi nheo mắt lại, cảnh giác hỏi: "Anh cũng là sát thủ?"
Mặc dù bọn họ thật sự là vậy.
"Anh Lục, nếu anh là người Long Quốc thì vì sao lại chạy tới Bắc Lang Quốc, còn nghe lén chúng tôi lâu như vậy có mục đích gì?" So với ba điện chủ, rõ ràng Khâu Ngọc Đường càng có khả năng kiềm chế nên không nhanh không chậm mà hỏi.
"Tôi vốn chỉ muốn đến chào hỏi Khâu Các chủ, còn cuộc đối thoại vừa rồi các người thì tôi không cố ý nghe lén, nhưng thấy các người tranh chấp dữ dội như thế
nên tôi thuận tiện xem trò vui luôn." Lục Vân nhìn về phía Khâu Ngọc Đường.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Khâu Ngọc Đường bị ép rời khỏi Long Quốc hơn hai mươi năm, nếu nói không có chút oán giận nào là không có khả năng.Ông cũng hận.Nhưng Khâu Ngọc Đường hận Võ Minh mà không phải Long Quốc, cũng không phải Thiên Sáp Điện.Ngược lại, từ đầu đến cuối ông không quên mình là người Long Quốc và cũng duy trì lòng kính trọng đối với Vân Thiên Thần Quân.Người đàn ông như thần tiên kia là thần bảo hộ của Long Quốc, vẫn luôn dẫn dắt Thiên Sáp Điện chống lại ngoại địch, nội bộ hư thối không liên quan gì đến hắn cả.Cho nên ba điện chủ nói Thiên Sáp Điện và Võ Minh là cá mè một lứa làm Khâu Ngọc Đường cực kỳ không vui.Ba điện chủ thấy Khâu Ngọc Đường nổi giận cũng thức thời bỏ qua đề tài này. Nói tiếp chuyện này cũng không có ý nghĩa.Dù sao Thiên Sáp Vương đã chết rồi, họ chỉ cần kiên định chủ trương gia nhập liên minh Thí Thần Giả là được.Khâu Ngọc Đường thích hay không là chuyện của ông. "Ha ha, Khâu Các chủ, ông có giác ngộ này làm tôi rất vui mừng."Khi đôi bên liên tục giằng co thì một tiếng cười cởi mở bỗng vang lên, ngay sau đó chỉ thấy một thanh niên Long Quốc nhảy xuống từ đỉnh giáo đường.Bốn người đều giật nảy mình như gặp kẻ địch.Điện chủ Huyết Ngục Điện, lão giả mặt đỏ kia lập tức căng thẳng lớn tiếng quát hỏi: "Anh là người phương nào? Bắt đầu nghe lén chúng tôi nói chuyện từ lúc nào?"Thanh niên cười cười rồi nói: "Tôi tên là Lục Vân, là người Long Quốc giống như các người, từ lúc các người nói câu đầu tiên thì tôi đã nghe rồi."Là người Long Quốc giống như các người.Câu nói này làm ba điện chủ khẽ nhíu mày, nhưng nửa câu nói sau của Lục Vân lại làm sắc mặt họ biến đổi.Hắn đã có mặt ngay từ câu nói đầu tiên.Điều này chứng tỏ Lục Vân đã đứng trên đầu bọn họ hơn 20 phút, khó mà tin nổi là họ lại không phát giác gì cả.Ám Ảnh Các là tổ chức gì? Là tổ chức sát thủ!Họ am hiểu nhất là ẩn núp, nhưng ai ngờ người thanh niên trước mắt nấp trên đầu họ lâu như vậy mà lại không lộ ra chút khí tức nào.Khâu Ngọc Đường hơi nheo mắt lại, cảnh giác hỏi: "Anh cũng là sát thủ?"Mặc dù bọn họ thật sự là vậy."Anh Lục, nếu anh là người Long Quốc thì vì sao lại chạy tới Bắc Lang Quốc, còn nghe lén chúng tôi lâu như vậy có mục đích gì?" So với ba điện chủ, rõ ràng Khâu Ngọc Đường càng có khả năng kiềm chế nên không nhanh không chậm mà hỏi."Tôi vốn chỉ muốn đến chào hỏi Khâu Các chủ, còn cuộc đối thoại vừa rồi các người thì tôi không cố ý nghe lén, nhưng thấy các người tranh chấp dữ dội như thếnên tôi thuận tiện xem trò vui luôn." Lục Vân nhìn về phía Khâu Ngọc Đường.