Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 408: Từ Đại Nguyên cũng ngày càng mơ hồ

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hiện tại người đến ngày càng đông.Từ Đại Nguyên cũng ngày càng mơ hồ.Người mà mình chặn lại là cậu Trần, kết quả hình như cả nửa Kim Lăng, cho dù là quân đội, hiệp hội quản lý thị trường ZF hay doanh nhân cũng đều chạy đến đây.Cho dù là anh họ Từ Hải Sơn của mình đến đây cũng chưa chắc có thể được nể mặt vậy đâu!Còn về Trần Khiêm, bị nhiều người vây quanh như vậy, quả thực là không thể nán lại lâu hơn.Nếu còn ở lại thân phận của mình chắc chản sẽ bị lộ.Thêm nữa bây giờ người tài xế bị đánh cho mê man đang không có ai chăm sóc, Trần Khiêm thì đang chào hỏi với nhóm người tai to mặt lớn này, sau đó khi Lý Phi Hồng đến lại phải dặn dò một số việc.Rồi lái xe trước, vòng qua nhóm người này, đưa người tài xế đến bệnh viện.Những việc sau này, chắc chẳn răng Lý Chấn Quốc sẽ xử lý ổn thỏa thôi.“Mẹ kiếp, thật sự là nhiều người đến vậy à!”Vừa hay lúc này, Đinh Hạo với nhóm Lý Thi Hàm phải tốn rất nhiều công sức mới chen vào được.Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt quả thật là vô cùng kinh ngạc.Cả Trần Lâm và Lý Thi Hàm đều khẽ mở miệng. “Đó chẳng phải là chú Lý - Lý Chấn Quốc sao?”Định Hạo liếc nhìn thấy Lý Chấn Quốc oai phong lẫm liệt đứng ở trung tâm.Lúc này, vẻ mặt kiêu ngạo nói.“Hả? Lý Chấn Quốc tai to mặt lớn như vậy mà cậu cũng quen à?”Lúc này, Trần Lâm với Lý Thi Hàm lại càng ngạc nhiên hơn.“Ừ ừ, đúng, còn nhớ lần trước chúng ta đi dã ngoại ở núi Vân Mông không, thực ra chiều hôm đó, cậu Trần của Kim Lăng với chú Lý cùng đến thôn bọn tớ để khảo sát, sau đó kí một loạt hợp đồng!”“He he, ba tớ là kế toán của thôn, lần này cũng được bổ nhiệm làm kế toán của dự án phát triển núi Vân Mông, đương nhiên là phải có tiếp xúc với chú Lý rồi. Chẳng phải tuần trước tớ nói tớ đi sơn trang suối nước nóng sao? Các cậu còn không tin, hừ hừ, thật sự là ba tớ dẫn tớ đi! Ba tớ còn bảo tớ kính rượu chú Lý nữa mài”Dự án này là dự án phát triển đầu tiên của Trần Khiêm, đương nhiên Lý Chấn Quốc phải coi trọng rồi, chắc chắn phải tiếp đãi những nhân viên có liên quan chứ.“Hừ, thật sự là không tin, có đánh chết cũng không tin cậu có thể đến đến suối nước nóng Hai cô gái khác hơi ganh tị nhưng cũng hâm mộ nói. “Haha, còn nói tớ khoác lác nữa không?” Định Hạo nhướng mày.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hiện tại người đến ngày càng đông.Từ Đại Nguyên cũng ngày càng mơ hồ.Người mà mình chặn lại là cậu Trần, kết quả hình như cả nửa Kim Lăng, cho dù là quân đội, hiệp hội quản lý thị trường ZF hay doanh nhân cũng đều chạy đến đây.Cho dù là anh họ Từ Hải Sơn của mình đến đây cũng chưa chắc có thể được nể mặt vậy đâu!Còn về Trần Khiêm, bị nhiều người vây quanh như vậy, quả thực là không thể nán lại lâu hơn.Nếu còn ở lại thân phận của mình chắc chản sẽ bị lộ.Thêm nữa bây giờ người tài xế bị đánh cho mê man đang không có ai chăm sóc, Trần Khiêm thì đang chào hỏi với nhóm người tai to mặt lớn này, sau đó khi Lý Phi Hồng đến lại phải dặn dò một số việc.Rồi lái xe trước, vòng qua nhóm người này, đưa người tài xế đến bệnh viện.Những việc sau này, chắc chẳn răng Lý Chấn Quốc sẽ xử lý ổn thỏa thôi.“Mẹ kiếp, thật sự là nhiều người đến vậy à!”Vừa hay lúc này, Đinh Hạo với nhóm Lý Thi Hàm phải tốn rất nhiều công sức mới chen vào được.Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt quả thật là vô cùng kinh ngạc.Cả Trần Lâm và Lý Thi Hàm đều khẽ mở miệng. “Đó chẳng phải là chú Lý - Lý Chấn Quốc sao?”Định Hạo liếc nhìn thấy Lý Chấn Quốc oai phong lẫm liệt đứng ở trung tâm.Lúc này, vẻ mặt kiêu ngạo nói.“Hả? Lý Chấn Quốc tai to mặt lớn như vậy mà cậu cũng quen à?”Lúc này, Trần Lâm với Lý Thi Hàm lại càng ngạc nhiên hơn.“Ừ ừ, đúng, còn nhớ lần trước chúng ta đi dã ngoại ở núi Vân Mông không, thực ra chiều hôm đó, cậu Trần của Kim Lăng với chú Lý cùng đến thôn bọn tớ để khảo sát, sau đó kí một loạt hợp đồng!”“He he, ba tớ là kế toán của thôn, lần này cũng được bổ nhiệm làm kế toán của dự án phát triển núi Vân Mông, đương nhiên là phải có tiếp xúc với chú Lý rồi. Chẳng phải tuần trước tớ nói tớ đi sơn trang suối nước nóng sao? Các cậu còn không tin, hừ hừ, thật sự là ba tớ dẫn tớ đi! Ba tớ còn bảo tớ kính rượu chú Lý nữa mài”Dự án này là dự án phát triển đầu tiên của Trần Khiêm, đương nhiên Lý Chấn Quốc phải coi trọng rồi, chắc chắn phải tiếp đãi những nhân viên có liên quan chứ.“Hừ, thật sự là không tin, có đánh chết cũng không tin cậu có thể đến đến suối nước nóng Hai cô gái khác hơi ganh tị nhưng cũng hâm mộ nói. “Haha, còn nói tớ khoác lác nữa không?” Định Hạo nhướng mày.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hiện tại người đến ngày càng đông.Từ Đại Nguyên cũng ngày càng mơ hồ.Người mà mình chặn lại là cậu Trần, kết quả hình như cả nửa Kim Lăng, cho dù là quân đội, hiệp hội quản lý thị trường ZF hay doanh nhân cũng đều chạy đến đây.Cho dù là anh họ Từ Hải Sơn của mình đến đây cũng chưa chắc có thể được nể mặt vậy đâu!Còn về Trần Khiêm, bị nhiều người vây quanh như vậy, quả thực là không thể nán lại lâu hơn.Nếu còn ở lại thân phận của mình chắc chản sẽ bị lộ.Thêm nữa bây giờ người tài xế bị đánh cho mê man đang không có ai chăm sóc, Trần Khiêm thì đang chào hỏi với nhóm người tai to mặt lớn này, sau đó khi Lý Phi Hồng đến lại phải dặn dò một số việc.Rồi lái xe trước, vòng qua nhóm người này, đưa người tài xế đến bệnh viện.Những việc sau này, chắc chẳn răng Lý Chấn Quốc sẽ xử lý ổn thỏa thôi.“Mẹ kiếp, thật sự là nhiều người đến vậy à!”Vừa hay lúc này, Đinh Hạo với nhóm Lý Thi Hàm phải tốn rất nhiều công sức mới chen vào được.Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt quả thật là vô cùng kinh ngạc.Cả Trần Lâm và Lý Thi Hàm đều khẽ mở miệng. “Đó chẳng phải là chú Lý - Lý Chấn Quốc sao?”Định Hạo liếc nhìn thấy Lý Chấn Quốc oai phong lẫm liệt đứng ở trung tâm.Lúc này, vẻ mặt kiêu ngạo nói.“Hả? Lý Chấn Quốc tai to mặt lớn như vậy mà cậu cũng quen à?”Lúc này, Trần Lâm với Lý Thi Hàm lại càng ngạc nhiên hơn.“Ừ ừ, đúng, còn nhớ lần trước chúng ta đi dã ngoại ở núi Vân Mông không, thực ra chiều hôm đó, cậu Trần của Kim Lăng với chú Lý cùng đến thôn bọn tớ để khảo sát, sau đó kí một loạt hợp đồng!”“He he, ba tớ là kế toán của thôn, lần này cũng được bổ nhiệm làm kế toán của dự án phát triển núi Vân Mông, đương nhiên là phải có tiếp xúc với chú Lý rồi. Chẳng phải tuần trước tớ nói tớ đi sơn trang suối nước nóng sao? Các cậu còn không tin, hừ hừ, thật sự là ba tớ dẫn tớ đi! Ba tớ còn bảo tớ kính rượu chú Lý nữa mài”Dự án này là dự án phát triển đầu tiên của Trần Khiêm, đương nhiên Lý Chấn Quốc phải coi trọng rồi, chắc chắn phải tiếp đãi những nhân viên có liên quan chứ.“Hừ, thật sự là không tin, có đánh chết cũng không tin cậu có thể đến đến suối nước nóng Hai cô gái khác hơi ganh tị nhưng cũng hâm mộ nói. “Haha, còn nói tớ khoác lác nữa không?” Định Hạo nhướng mày.

Chương 408: Từ Đại Nguyên cũng ngày càng mơ hồ