Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 409: Tôi nhớ ra rồi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Tên nhóc này đủ rồi đấy, cứ thích phóng đại có phải không?”“Con mẹ nó, loại người này cứ thích thấy sang bắt quàng làm họ, chỉ cần là người có bối cảnh lớn là làm như mình ở bên cạnh hiểu rõ lắm, lại còn quen biết, vờ vịt gì chứ?”“Phải đấy, có quen thì lên chào hỏi một tiếng đi, giả vờ làm gì chứ!”Không đợi nhóm Trần Lâm chất vấn xong. Có mấy người vây xem ở bên cạnh khinh bỉ nói. “Vậy mấy người cứ chờ xem!”Định Hạo cũng không nói gì nhiều, lập tức đút hai tay vào túi, bước vào trong dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.“Chào chú Lý, không ngờ lại gặp được chú ở đây! Định Hạo hơi mất tự nhiên hỏi.Mới đầu Lý Chấn Quốc sững người, sau đó mới nhìn Đinh Hạo từ trên xuống dưới: “Cậu là?”“Ba cháu là Đinh Hướng Tiền, biệt danh là Đinh Côn, là kế toán ở thôn núi Vân Mông, tuần trước có gặp chú!”Định Hạo căng thẳng nói, sợ Lý Chấn Quốc đã quên mất anh ta rồi..“Tôi nhớ ra rồi, là Tiểu Đinh à, không có việc gì khác thì đừng ở đây nghe ngóng, mau về đi!"Lý Chấn Quốc nghe thấy thôn núi Vân Mông thì cũng khá xem trọng, còn bắt tay với Đinh Hạo.Sau đó bảo Đinh Hạo mau rời khỏi đây.“Trời ơi trời ơi, Thi Hàm mau nhìn kìa, giám đốc Lý Chấn Quốc thật sự biết Đinh Hạo!”Lúc đó Trần Lâm vô cùng phấn khích.Nếu có thể hét lên, bây giờ cô ta thật sự muốn hét to một tiếng. “từLý Thi Hàm lộ ra vẻ mặt chấn động, nhìn Đinh Hạo với một ánh mắt khác.Thời khắc này Đinh Hạo vô cùng đẹp trai, Lý Thi Hàm cảm giác như những chàng trai mà trước đây mình từng gặp đều không phải là người!Lúc này, Đinh Hạo đã vô cùng hài lòng quay lại chỗ cũ trong ánh mắt nể sợ mà mọi người dành cho anh ta.“Được rồi, vừa nãy chú Lý mới nói với tớ, bảo chúng ta đừng ở lại đây nữa, có thể một lát sẽ xảy ra chuyện lớn, tớ thấy chúng ta nên đi trước đi!”Đinh Hạo cười nói.“Ừ ừ, anh Hạo, nghe anh hết!” Mọi người vội vã gật đầu sau đó rời đi, thậm chí cảnh tượng xấu hổ vừa mới bị Trần Khiêm vả vào mặt lúc nãy đã .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================tan thành mây khói.So với Đinh Hạo, có thể Trần Khiêm không được xem là người nữa rồi, hừ hừ!Về Trần Khiêm.Lúc này anh đã đưa người tài xế đến bệnh viện.Còn việc dặn dò Lý Phi Hồng, chính là bảo Lý Phi Hồng chăm sóc cho gia đình của người tài xế, gửi cho bọn họ một khoản tiền.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Tên nhóc này đủ rồi đấy, cứ thích phóng đại có phải không?”“Con mẹ nó, loại người này cứ thích thấy sang bắt quàng làm họ, chỉ cần là người có bối cảnh lớn là làm như mình ở bên cạnh hiểu rõ lắm, lại còn quen biết, vờ vịt gì chứ?”“Phải đấy, có quen thì lên chào hỏi một tiếng đi, giả vờ làm gì chứ!”Không đợi nhóm Trần Lâm chất vấn xong. Có mấy người vây xem ở bên cạnh khinh bỉ nói. “Vậy mấy người cứ chờ xem!”Định Hạo cũng không nói gì nhiều, lập tức đút hai tay vào túi, bước vào trong dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.“Chào chú Lý, không ngờ lại gặp được chú ở đây! Định Hạo hơi mất tự nhiên hỏi.Mới đầu Lý Chấn Quốc sững người, sau đó mới nhìn Đinh Hạo từ trên xuống dưới: “Cậu là?”“Ba cháu là Đinh Hướng Tiền, biệt danh là Đinh Côn, là kế toán ở thôn núi Vân Mông, tuần trước có gặp chú!”Định Hạo căng thẳng nói, sợ Lý Chấn Quốc đã quên mất anh ta rồi..“Tôi nhớ ra rồi, là Tiểu Đinh à, không có việc gì khác thì đừng ở đây nghe ngóng, mau về đi!"Lý Chấn Quốc nghe thấy thôn núi Vân Mông thì cũng khá xem trọng, còn bắt tay với Đinh Hạo.Sau đó bảo Đinh Hạo mau rời khỏi đây.“Trời ơi trời ơi, Thi Hàm mau nhìn kìa, giám đốc Lý Chấn Quốc thật sự biết Đinh Hạo!”Lúc đó Trần Lâm vô cùng phấn khích.Nếu có thể hét lên, bây giờ cô ta thật sự muốn hét to một tiếng. “từLý Thi Hàm lộ ra vẻ mặt chấn động, nhìn Đinh Hạo với một ánh mắt khác.Thời khắc này Đinh Hạo vô cùng đẹp trai, Lý Thi Hàm cảm giác như những chàng trai mà trước đây mình từng gặp đều không phải là người!Lúc này, Đinh Hạo đã vô cùng hài lòng quay lại chỗ cũ trong ánh mắt nể sợ mà mọi người dành cho anh ta.“Được rồi, vừa nãy chú Lý mới nói với tớ, bảo chúng ta đừng ở lại đây nữa, có thể một lát sẽ xảy ra chuyện lớn, tớ thấy chúng ta nên đi trước đi!”Đinh Hạo cười nói.“Ừ ừ, anh Hạo, nghe anh hết!” Mọi người vội vã gật đầu sau đó rời đi, thậm chí cảnh tượng xấu hổ vừa mới bị Trần Khiêm vả vào mặt lúc nãy đã .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================tan thành mây khói.So với Đinh Hạo, có thể Trần Khiêm không được xem là người nữa rồi, hừ hừ!Về Trần Khiêm.Lúc này anh đã đưa người tài xế đến bệnh viện.Còn việc dặn dò Lý Phi Hồng, chính là bảo Lý Phi Hồng chăm sóc cho gia đình của người tài xế, gửi cho bọn họ một khoản tiền.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Tên nhóc này đủ rồi đấy, cứ thích phóng đại có phải không?”“Con mẹ nó, loại người này cứ thích thấy sang bắt quàng làm họ, chỉ cần là người có bối cảnh lớn là làm như mình ở bên cạnh hiểu rõ lắm, lại còn quen biết, vờ vịt gì chứ?”“Phải đấy, có quen thì lên chào hỏi một tiếng đi, giả vờ làm gì chứ!”Không đợi nhóm Trần Lâm chất vấn xong. Có mấy người vây xem ở bên cạnh khinh bỉ nói. “Vậy mấy người cứ chờ xem!”Định Hạo cũng không nói gì nhiều, lập tức đút hai tay vào túi, bước vào trong dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.“Chào chú Lý, không ngờ lại gặp được chú ở đây! Định Hạo hơi mất tự nhiên hỏi.Mới đầu Lý Chấn Quốc sững người, sau đó mới nhìn Đinh Hạo từ trên xuống dưới: “Cậu là?”“Ba cháu là Đinh Hướng Tiền, biệt danh là Đinh Côn, là kế toán ở thôn núi Vân Mông, tuần trước có gặp chú!”Định Hạo căng thẳng nói, sợ Lý Chấn Quốc đã quên mất anh ta rồi..“Tôi nhớ ra rồi, là Tiểu Đinh à, không có việc gì khác thì đừng ở đây nghe ngóng, mau về đi!"Lý Chấn Quốc nghe thấy thôn núi Vân Mông thì cũng khá xem trọng, còn bắt tay với Đinh Hạo.Sau đó bảo Đinh Hạo mau rời khỏi đây.“Trời ơi trời ơi, Thi Hàm mau nhìn kìa, giám đốc Lý Chấn Quốc thật sự biết Đinh Hạo!”Lúc đó Trần Lâm vô cùng phấn khích.Nếu có thể hét lên, bây giờ cô ta thật sự muốn hét to một tiếng. “từLý Thi Hàm lộ ra vẻ mặt chấn động, nhìn Đinh Hạo với một ánh mắt khác.Thời khắc này Đinh Hạo vô cùng đẹp trai, Lý Thi Hàm cảm giác như những chàng trai mà trước đây mình từng gặp đều không phải là người!Lúc này, Đinh Hạo đã vô cùng hài lòng quay lại chỗ cũ trong ánh mắt nể sợ mà mọi người dành cho anh ta.“Được rồi, vừa nãy chú Lý mới nói với tớ, bảo chúng ta đừng ở lại đây nữa, có thể một lát sẽ xảy ra chuyện lớn, tớ thấy chúng ta nên đi trước đi!”Đinh Hạo cười nói.“Ừ ừ, anh Hạo, nghe anh hết!” Mọi người vội vã gật đầu sau đó rời đi, thậm chí cảnh tượng xấu hổ vừa mới bị Trần Khiêm vả vào mặt lúc nãy đã .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================tan thành mây khói.So với Đinh Hạo, có thể Trần Khiêm không được xem là người nữa rồi, hừ hừ!Về Trần Khiêm.Lúc này anh đã đưa người tài xế đến bệnh viện.Còn việc dặn dò Lý Phi Hồng, chính là bảo Lý Phi Hồng chăm sóc cho gia đình của người tài xế, gửi cho bọn họ một khoản tiền.

Chương 409: Tôi nhớ ra rồi