Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 802: Đáng chết!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Không chỉ Uông Húc mà những Tôn Giả khác cũng như thế.Trông thấy Lục Vân không có chuyện gì mà nhẹ nhàng bước đi như giẫãm trên đất bằng, họ khó tránh khỏi kinh ngạc.Lục Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người mà trực tiếp leo lên núi đỉnh, đi đến trước mặt pho tượng tuyết trắng to lớn kia rồi đứng lại yên lặng nhìn chăm chú vào Alex.Không ít người trong liên minh Thí Thần Giả đã bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.Ví dụ như minh chủ Nakamura của liên minh Ninja.Giờ phút này sao ông ta còn không rõ, cảm giác quen thuộc vừa rồi không phải là ảo giác, người thanh niên nhìn quen mắt đi lướt qua mình chính là Sát Thần của Long Quốc —— Thiên Sáp Vương!Tất cả đều là cái bãy của Thiên Sáp Vương!Bắt đầu từ ngày đảo nhỏ trên Thái Bình Dương chìm đó, Thiên Sáp Vương đã lập kế hoạch cho mọi chuyện và chờ đợi những thế lực như bọn họ tự động đưa tới cửa, sau đó hốt gọn một mẻ.Nakamưra lập tức suy nghĩ kỹ tất cả mọi thứ.Ông ta vô cùng hoảng sợ, muốn lớn tiếng la lên, nhưng cuống họng như bị một bàn tay vô hình bóp lấy, căn bản không phát ra được âm thanh nào.Sợ hãi điên cuồng ăn mòn ông ta như ma quỷ!Alex cũng chú ý tới Lục Vân, nhưng hắn ta rất nghi hoặc, không rõ thân phận của người thanh niên này, cũng không rõ làm sao hắn đi lên đỉnh núi kia được.Nhưng hắn ta chỉ cảm thấy quỷ dị thôi. "Anh —- là —— ai?"Alex cố kiềm nén cảm xúc mà lớn tiếng hỏi. Nhưng không ai trả lời.Lục Vân căn bản không đáp lại hắn ta mà yên lặng dời mắt đi, ngửa đầu nhìn pho tượng trước mặt, sau đó bỗng bật lên trực tiếp giãm lên đầu tượng đá đó.Vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong lập tức sửng sốt, sau đó lửa giận vô tận trào ra ngoài.Đây chính là Thần Quân điện hạ của họ!Người thanh niên này dám trực tiếp dẫm lên đầu tượng đá của Thần Quân điện hạ, đây là khinh nhờn đối với Thần Quân điện hạ, là chà đạp tôn nghiêm của dân chúng Long Quốc.Họ bắt đầu lớn tiếng nhục mạ: Phản đồi !Rõ ràng Lục Vân có khuôn mặt của người Long Quốc, lại làm ra hành vi cực kỳ bất kính đối với Thần Quân điện hạ, đây không phải phản đồ thì là gì?Quân bán nước! Uông Húc cũng đang mắng.Lúc nãy anh ta đã nhìn nhầm, loại người này căn bản không có tư cách trở thành bạn của anh ta.Alex và trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lại lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng không nhịn được mà nói thầm: Người thanh niên Long Quốc này đang làm cái gì vậy? Là địch hay là bạn?Rất nhanh họ đã có được đáp án.Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn vang lên, hóa ra là Lục Vân dẫm một chânlên giữa đầu tượng đá, tiếp theo liền thấy một vết nứt thuận theo trán bức tượng như một tia sét lan thẳng xuống lòng bàn chân.Äm ầm!Quân bán nước đáng xấu hổi !! !Vô số người Long Quốc trợn tròn mắt như muốn nứt ra, tức giận gào thét, hận không thể lập tức chém Lục Vân, kéo thi thể của hắn để diễu phố thị chúng!Ai mà ngờ được kẻ phá hủy tín ngưỡng cuối cùng của họ không phải là Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả mà là một người Long Quốc, một phản đồ của Long Quốc!Dù hắn có chết ngàn vạn lần cũng không đủ rửa sạch được tội ác trên người!

Không chỉ Uông Húc mà những Tôn Giả khác cũng như thế.

Trông thấy Lục Vân không có chuyện gì mà nhẹ nhàng bước đi như giẫãm trên đất bằng, họ khó tránh khỏi kinh ngạc.

Lục Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người mà trực tiếp leo lên núi đỉnh, đi đến trước mặt pho tượng tuyết trắng to lớn kia rồi đứng lại yên lặng nhìn chăm chú vào Alex.

Không ít người trong liên minh Thí Thần Giả đã bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Ví dụ như minh chủ Nakamura của liên minh Ninja.

Giờ phút này sao ông ta còn không rõ, cảm giác quen thuộc vừa rồi không phải là ảo giác, người thanh niên nhìn quen mắt đi lướt qua mình chính là Sát Thần của Long Quốc —— Thiên Sáp Vương!

Tất cả đều là cái bãy của Thiên Sáp Vương!

Bắt đầu từ ngày đảo nhỏ trên Thái Bình Dương chìm đó, Thiên Sáp Vương đã lập kế hoạch cho mọi chuyện và chờ đợi những thế lực như bọn họ tự động đưa tới cửa, sau đó hốt gọn một mẻ.

Nakamưra lập tức suy nghĩ kỹ tất cả mọi thứ.

Ông ta vô cùng hoảng sợ, muốn lớn tiếng la lên, nhưng cuống họng như bị một bàn tay vô hình bóp lấy, căn bản không phát ra được âm thanh nào.

Sợ hãi điên cuồng ăn mòn ông ta như ma quỷ!

Alex cũng chú ý tới Lục Vân, nhưng hắn ta rất nghi hoặc, không rõ thân phận của người thanh niên này, cũng không rõ làm sao hắn đi lên đỉnh núi kia được.

Nhưng hắn ta chỉ cảm thấy quỷ dị thôi. "Anh —- là —— ai?"

Alex cố kiềm nén cảm xúc mà lớn tiếng hỏi. Nhưng không ai trả lời.

Lục Vân căn bản không đáp lại hắn ta mà yên lặng dời mắt đi, ngửa đầu nhìn pho tượng trước mặt, sau đó bỗng bật lên trực tiếp giãm lên đầu tượng đá đó.

Vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong lập tức sửng sốt, sau đó lửa giận vô tận trào ra ngoài.

Đây chính là Thần Quân điện hạ của họ!

Người thanh niên này dám trực tiếp dẫm lên đầu tượng đá của Thần Quân điện hạ, đây là khinh nhờn đối với Thần Quân điện hạ, là chà đạp tôn nghiêm của dân chúng Long Quốc.

Họ bắt đầu lớn tiếng nhục mạ: Phản đồi !

Rõ ràng Lục Vân có khuôn mặt của người Long Quốc, lại làm ra hành vi cực kỳ bất kính đối với Thần Quân điện hạ, đây không phải phản đồ thì là gì?

Quân bán nước! Uông Húc cũng đang mắng.

Lúc nãy anh ta đã nhìn nhầm, loại người này căn bản không có tư cách trở thành bạn của anh ta.

Alex và trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lại lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng không nhịn được mà nói thầm: Người thanh niên Long Quốc này đang làm cái gì vậy? Là địch hay là bạn?

Rất nhanh họ đã có được đáp án.

Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn vang lên, hóa ra là Lục Vân dẫm một chân

lên giữa đầu tượng đá, tiếp theo liền thấy một vết nứt thuận theo trán bức tượng như một tia sét lan thẳng xuống lòng bàn chân.

Äm ầm!

Quân bán nước đáng xấu hổi !! !

Vô số người Long Quốc trợn tròn mắt như muốn nứt ra, tức giận gào thét, hận không thể lập tức chém Lục Vân, kéo thi thể của hắn để diễu phố thị chúng!

Ai mà ngờ được kẻ phá hủy tín ngưỡng cuối cùng của họ không phải là Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả mà là một người Long Quốc, một phản đồ của Long Quốc!

Dù hắn có chết ngàn vạn lần cũng không đủ rửa sạch được tội ác trên người!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Không chỉ Uông Húc mà những Tôn Giả khác cũng như thế.Trông thấy Lục Vân không có chuyện gì mà nhẹ nhàng bước đi như giẫãm trên đất bằng, họ khó tránh khỏi kinh ngạc.Lục Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người mà trực tiếp leo lên núi đỉnh, đi đến trước mặt pho tượng tuyết trắng to lớn kia rồi đứng lại yên lặng nhìn chăm chú vào Alex.Không ít người trong liên minh Thí Thần Giả đã bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.Ví dụ như minh chủ Nakamura của liên minh Ninja.Giờ phút này sao ông ta còn không rõ, cảm giác quen thuộc vừa rồi không phải là ảo giác, người thanh niên nhìn quen mắt đi lướt qua mình chính là Sát Thần của Long Quốc —— Thiên Sáp Vương!Tất cả đều là cái bãy của Thiên Sáp Vương!Bắt đầu từ ngày đảo nhỏ trên Thái Bình Dương chìm đó, Thiên Sáp Vương đã lập kế hoạch cho mọi chuyện và chờ đợi những thế lực như bọn họ tự động đưa tới cửa, sau đó hốt gọn một mẻ.Nakamưra lập tức suy nghĩ kỹ tất cả mọi thứ.Ông ta vô cùng hoảng sợ, muốn lớn tiếng la lên, nhưng cuống họng như bị một bàn tay vô hình bóp lấy, căn bản không phát ra được âm thanh nào.Sợ hãi điên cuồng ăn mòn ông ta như ma quỷ!Alex cũng chú ý tới Lục Vân, nhưng hắn ta rất nghi hoặc, không rõ thân phận của người thanh niên này, cũng không rõ làm sao hắn đi lên đỉnh núi kia được.Nhưng hắn ta chỉ cảm thấy quỷ dị thôi. "Anh —- là —— ai?"Alex cố kiềm nén cảm xúc mà lớn tiếng hỏi. Nhưng không ai trả lời.Lục Vân căn bản không đáp lại hắn ta mà yên lặng dời mắt đi, ngửa đầu nhìn pho tượng trước mặt, sau đó bỗng bật lên trực tiếp giãm lên đầu tượng đá đó.Vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong lập tức sửng sốt, sau đó lửa giận vô tận trào ra ngoài.Đây chính là Thần Quân điện hạ của họ!Người thanh niên này dám trực tiếp dẫm lên đầu tượng đá của Thần Quân điện hạ, đây là khinh nhờn đối với Thần Quân điện hạ, là chà đạp tôn nghiêm của dân chúng Long Quốc.Họ bắt đầu lớn tiếng nhục mạ: Phản đồi !Rõ ràng Lục Vân có khuôn mặt của người Long Quốc, lại làm ra hành vi cực kỳ bất kính đối với Thần Quân điện hạ, đây không phải phản đồ thì là gì?Quân bán nước! Uông Húc cũng đang mắng.Lúc nãy anh ta đã nhìn nhầm, loại người này căn bản không có tư cách trở thành bạn của anh ta.Alex và trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lại lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng không nhịn được mà nói thầm: Người thanh niên Long Quốc này đang làm cái gì vậy? Là địch hay là bạn?Rất nhanh họ đã có được đáp án.Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn vang lên, hóa ra là Lục Vân dẫm một chânlên giữa đầu tượng đá, tiếp theo liền thấy một vết nứt thuận theo trán bức tượng như một tia sét lan thẳng xuống lòng bàn chân.Äm ầm!Quân bán nước đáng xấu hổi !! !Vô số người Long Quốc trợn tròn mắt như muốn nứt ra, tức giận gào thét, hận không thể lập tức chém Lục Vân, kéo thi thể của hắn để diễu phố thị chúng!Ai mà ngờ được kẻ phá hủy tín ngưỡng cuối cùng của họ không phải là Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả mà là một người Long Quốc, một phản đồ của Long Quốc!Dù hắn có chết ngàn vạn lần cũng không đủ rửa sạch được tội ác trên người!

Chương 802: Đáng chết!