Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 807: Tôi không phục!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Đây là một thời khắc mang tính lịch sử.Ngày này Thiên Sáp Vương tháo mặt nạ đầu rồng của mình xuống, dùng một gương mặt trẻ tuổi đứng trước mặt người đời, cái tên Lục Vân này cũng theo đó mà được làn truyền ra khắp nơi.Người mà thiên hạ không ai không biết!Thiên hạ ai dám không phục?Tôi không phục!Một thanh niên đột nhiên phát ra một tiếng cười nhạo và nói: "Một tên tôm tép nhãi nhép, còn trẻ mà học người ta dạy đời thiên hạ, không biết ngại là gì à?"Tiếng nói vừa dứt thì cả vạn ánh mắt lập tức nhìn lại.Họ kinh ngạc nhìn về phía thanh niên lên tiếng.Vừa rồi mọi người đều bị khí thế của Lục Vân đàn áp, người của Long Quốc vô cùng kính ngưỡng hẳn, người nước ngoài vô cùng sợ hãi hắn, không người nào dámmạo phạm hắn.Nhưng một thanh niên không biết từ đâu xuất hiện lại dám mắng Thiên Sáp Vương là tôm tép nhãi nhép?Mấu chốt là không ai quen biết thanh niên này, hắn ta cứ như đột nhiên xuất hiện.Không gian yên tĩnh quỷ dị một lát, sau đó tiếng mắng như thủy triều dâng trào lên."Làm càn! Tiểu bối vô tri từ đâu đến mà dám mắng Thần Quân điện hạ là tôm tép, tôi thấy cậu mới là tôm tép đấy!"Đương nhiên các tu võ giả của Long Quốc không cho phép thần bảo hộ của mình chịu sỉ nhục nên lập tức nhao nhao mở miệng mắng lại.Nếu bàn về bản lĩnh mắng chửi thì ai có thể thắng được Long Quốc? Chỉ một thoáng tiếng mắng như nước thủy triều dâng lên, nước miếng văng tung †óe, trong nháy mắt đã bao phủ thanh niên lên tiếng, nhưng hắn ta lại không chút tứcgiận mà trên mặt tràn đầy nụ cười lạnh khinh miệt.Chỉ thấy hắn ta nhìn quanh bốn phương rồi bỗng duõi một tay ra, nhấc lên một cái rồi nhẹ giọng quát: "Lên!"Một bóng người lơ lửng lên không, đó chính là minh chủ Nakamura của liên minh Ninja."Chết!"Ầm!Hắn ta chỉ hời hợt nói một chữ, vẫn mang nụ cười lạnh khinh miệt và kiêu căng kia, tiếng nói vừa dứt thì đã thấy thân thể Nakamura đột nhiên hóa thành một làn sương máu rồi biến mất tăm hơi.Nakamưra khóc.Ở đây có nhiều người như vậy, người thanh niên này lại chọn trúng ông ta để giết gà dọa khỉ.Độ may mắn này có thể sánh ngang với trúng số.Chiêu giết gà dọa khỉ này có lực uy hiếp quá đủ.Tiếng mắng chửi im bặt đi!Tất cả mọi người bỗng nhiên trừng lớn hai mắt như chuông đồng!Là tu luyện giả!

Đây là một thời khắc mang tính lịch sử.

Ngày này Thiên Sáp Vương tháo mặt nạ đầu rồng của mình xuống, dùng một gương mặt trẻ tuổi đứng trước mặt người đời, cái tên Lục Vân này cũng theo đó mà được làn truyền ra khắp nơi.

Người mà thiên hạ không ai không biết!

Thiên hạ ai dám không phục?

Tôi không phục!

Một thanh niên đột nhiên phát ra một tiếng cười nhạo và nói: "Một tên tôm tép nhãi nhép, còn trẻ mà học người ta dạy đời thiên hạ, không biết ngại là gì à?"

Tiếng nói vừa dứt thì cả vạn ánh mắt lập tức nhìn lại.

Họ kinh ngạc nhìn về phía thanh niên lên tiếng.

Vừa rồi mọi người đều bị khí thế của Lục Vân đàn áp, người của Long Quốc vô cùng kính ngưỡng hẳn, người nước ngoài vô cùng sợ hãi hắn, không người nào dám

mạo phạm hắn.

Nhưng một thanh niên không biết từ đâu xuất hiện lại dám mắng Thiên Sáp Vương là tôm tép nhãi nhép?

Mấu chốt là không ai quen biết thanh niên này, hắn ta cứ như đột nhiên xuất hiện.

Không gian yên tĩnh quỷ dị một lát, sau đó tiếng mắng như thủy triều dâng trào lên.

"Làm càn! Tiểu bối vô tri từ đâu đến mà dám mắng Thần Quân điện hạ là tôm tép, tôi thấy cậu mới là tôm tép đấy!"

Đương nhiên các tu võ giả của Long Quốc không cho phép thần bảo hộ của mình chịu sỉ nhục nên lập tức nhao nhao mở miệng mắng lại.

Nếu bàn về bản lĩnh mắng chửi thì ai có thể thắng được Long Quốc? Chỉ một thoáng tiếng mắng như nước thủy triều dâng lên, nước miếng văng tung †óe, trong nháy mắt đã bao phủ thanh niên lên tiếng, nhưng hắn ta lại không chút tức

giận mà trên mặt tràn đầy nụ cười lạnh khinh miệt.

Chỉ thấy hắn ta nhìn quanh bốn phương rồi bỗng duõi một tay ra, nhấc lên một cái rồi nhẹ giọng quát: "Lên!"

Một bóng người lơ lửng lên không, đó chính là minh chủ Nakamura của liên minh Ninja.

"Chết!"

Ầm!

Hắn ta chỉ hời hợt nói một chữ, vẫn mang nụ cười lạnh khinh miệt và kiêu căng kia, tiếng nói vừa dứt thì đã thấy thân thể Nakamura đột nhiên hóa thành một làn sương máu rồi biến mất tăm hơi.

Nakamưra khóc.

Ở đây có nhiều người như vậy, người thanh niên này lại chọn trúng ông ta để giết gà dọa khỉ.

Độ may mắn này có thể sánh ngang với trúng số.

Chiêu giết gà dọa khỉ này có lực uy hiếp quá đủ.

Tiếng mắng chửi im bặt đi!

Tất cả mọi người bỗng nhiên trừng lớn hai mắt như chuông đồng!

Là tu luyện giả!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Đây là một thời khắc mang tính lịch sử.Ngày này Thiên Sáp Vương tháo mặt nạ đầu rồng của mình xuống, dùng một gương mặt trẻ tuổi đứng trước mặt người đời, cái tên Lục Vân này cũng theo đó mà được làn truyền ra khắp nơi.Người mà thiên hạ không ai không biết!Thiên hạ ai dám không phục?Tôi không phục!Một thanh niên đột nhiên phát ra một tiếng cười nhạo và nói: "Một tên tôm tép nhãi nhép, còn trẻ mà học người ta dạy đời thiên hạ, không biết ngại là gì à?"Tiếng nói vừa dứt thì cả vạn ánh mắt lập tức nhìn lại.Họ kinh ngạc nhìn về phía thanh niên lên tiếng.Vừa rồi mọi người đều bị khí thế của Lục Vân đàn áp, người của Long Quốc vô cùng kính ngưỡng hẳn, người nước ngoài vô cùng sợ hãi hắn, không người nào dámmạo phạm hắn.Nhưng một thanh niên không biết từ đâu xuất hiện lại dám mắng Thiên Sáp Vương là tôm tép nhãi nhép?Mấu chốt là không ai quen biết thanh niên này, hắn ta cứ như đột nhiên xuất hiện.Không gian yên tĩnh quỷ dị một lát, sau đó tiếng mắng như thủy triều dâng trào lên."Làm càn! Tiểu bối vô tri từ đâu đến mà dám mắng Thần Quân điện hạ là tôm tép, tôi thấy cậu mới là tôm tép đấy!"Đương nhiên các tu võ giả của Long Quốc không cho phép thần bảo hộ của mình chịu sỉ nhục nên lập tức nhao nhao mở miệng mắng lại.Nếu bàn về bản lĩnh mắng chửi thì ai có thể thắng được Long Quốc? Chỉ một thoáng tiếng mắng như nước thủy triều dâng lên, nước miếng văng tung †óe, trong nháy mắt đã bao phủ thanh niên lên tiếng, nhưng hắn ta lại không chút tứcgiận mà trên mặt tràn đầy nụ cười lạnh khinh miệt.Chỉ thấy hắn ta nhìn quanh bốn phương rồi bỗng duõi một tay ra, nhấc lên một cái rồi nhẹ giọng quát: "Lên!"Một bóng người lơ lửng lên không, đó chính là minh chủ Nakamura của liên minh Ninja."Chết!"Ầm!Hắn ta chỉ hời hợt nói một chữ, vẫn mang nụ cười lạnh khinh miệt và kiêu căng kia, tiếng nói vừa dứt thì đã thấy thân thể Nakamura đột nhiên hóa thành một làn sương máu rồi biến mất tăm hơi.Nakamưra khóc.Ở đây có nhiều người như vậy, người thanh niên này lại chọn trúng ông ta để giết gà dọa khỉ.Độ may mắn này có thể sánh ngang với trúng số.Chiêu giết gà dọa khỉ này có lực uy hiếp quá đủ.Tiếng mắng chửi im bặt đi!Tất cả mọi người bỗng nhiên trừng lớn hai mắt như chuông đồng!Là tu luyện giả!

Chương 807: Tôi không phục!