Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 815: Thái giám?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Thái giám?Nếu như lời nói vừa rồi của Liễu Yên Nhi và Vương Băng Ngưng thuộc dạng khiêu khích thì từ 'Thái giám' này của Diệp Khuynh Thành chính là sỉ nhục trần trụi.Quả thực là khinh người quá đáng!Lão hổ không phát uy thì mấy chị nghĩ em là con mèo bệnh sao?Lục Vân lửa giận ngập trời, bị mấy chị đẹp liên tục xem thường làm hắn cảm thấy mình nên mạnh mế lên, thế là hắn đanh mặt đẩy Diệp Khuynh Thành ra."Không phải mấy chị thích phòng em sao, tặng cho mấy chị luôn đó, đêm nay em ngủ sô pha, đừng ai mơ ngăn cản em!" Lục Vân rất kiên cường mà nói."Xít Còn tưởng là em muốn lên trời!" Diệp Khuynh Thành trừng mắt.Vừa rồi thấy Lục Vân đột nhiên đẩy mình ra, Diệp Khuynh Thành còn tưởng rằng thằng ranh này muốn làm gì, thì ra chỉ vì cô chặn cửa mà thôi.Ngủ ghế sô pha, tuyệt đối không thỏa hiệp!Quả nhiên là kiên cường!Chẳng qua rất nhanh Lục Vân đã phát hiện chị hai Lâm Thanh Đàn vẫn chưa trở về nên kinh ngạc hỏi: "Chị Thanh Đàn đâu, sao muộn vậy rồi mà chị ấy còn chưa về nhà?""A, gần đây Lâm Thanh Đàn tìm được bạn trai nên chắc đang hẹn hò rồi!" Liễu Yên Nhi đi từ phòng ra tới sô pha, nhất quyết muốn kề cận Lục Vân.Lục Vân biến sắc, trừng to mắt mà nói: "Bạn trai?""Đúng thế, dù sao chị hai cũng đến tuổi rồi, hẹn hò với bạn trai không phải rất bình thường sao, đâu phải ai cũng giỏi chịu đựng như giống chị cả..."Liễu Yên Nhi cảm thấy như có cái gai ở sau lưng nên vội vàng dừng lại. Tâm tình của Lục Vân lại rất phức tạp. Liễu Yên Nhi chớp chớp đôi mắt hồ ly hẹp dài mà vừa cười vừa nói: "Saovậy? Em ghen à? Nếu em ghen thì về sau các chị có nên tìm bạn trai không, chẳng lẽ thật sự muốn mấy chị gả cho em hết?"Lục Vân có thể không ghen sao?Nhưng vì không để Liễu Yên Nhi cười chê nên hắn cố giả vờ bình tĩnh mà nói: "Em chỉ lo lắng, muộn như vậy rồi, cũng không biết nhân phẩm của người đàn ông kia thế nào...""Chị hai của em xinh đẹp mà lại dịu dàng lương thiện như vậy, cho dù đàn ông nhân phẩm tốt đến mấy cũng không nhịn được!" Liễu Yên Nhi vừa cười vừa nói."Không được!"Lúc này giọng của Diệp Khuynh Thành bỗng truyền đến từ sau ghế sô pha: "Được rồi Liễu Yên Nhi, em đừng đùa nó, chị sợ nó tức giận rồi đốt luôn nhà của chúng ta đấy."Đùa?Lục Vân ngơ ngác nhìn về phía Diệp Khuynh Thành: "Chị Khuynh Thành, ý chị là những lời vừa rồi là đùa em à?”Diệp Khuynh Thành nhếch miệng: "Lâm Thanh Đàn chỉ đang bận nghiên cứu phương thuốc mới nên khoảng thời gian này luôn ở Trung y quán của mình thôi, có gì lạ chứ."
Thái giám?
Nếu như lời nói vừa rồi của Liễu Yên Nhi và Vương Băng Ngưng thuộc dạng khiêu khích thì từ 'Thái giám' này của Diệp Khuynh Thành chính là sỉ nhục trần trụi.
Quả thực là khinh người quá đáng!
Lão hổ không phát uy thì mấy chị nghĩ em là con mèo bệnh sao?
Lục Vân lửa giận ngập trời, bị mấy chị đẹp liên tục xem thường làm hắn cảm thấy mình nên mạnh mế lên, thế là hắn đanh mặt đẩy Diệp Khuynh Thành ra.
"Không phải mấy chị thích phòng em sao, tặng cho mấy chị luôn đó, đêm nay em ngủ sô pha, đừng ai mơ ngăn cản em!" Lục Vân rất kiên cường mà nói.
"Xít Còn tưởng là em muốn lên trời!" Diệp Khuynh Thành trừng mắt.
Vừa rồi thấy Lục Vân đột nhiên đẩy mình ra, Diệp Khuynh Thành còn tưởng rằng thằng ranh này muốn làm gì, thì ra chỉ vì cô chặn cửa mà thôi.
Ngủ ghế sô pha, tuyệt đối không thỏa hiệp!
Quả nhiên là kiên cường!
Chẳng qua rất nhanh Lục Vân đã phát hiện chị hai Lâm Thanh Đàn vẫn chưa trở về nên kinh ngạc hỏi: "Chị Thanh Đàn đâu, sao muộn vậy rồi mà chị ấy còn chưa về nhà?"
"A, gần đây Lâm Thanh Đàn tìm được bạn trai nên chắc đang hẹn hò rồi!" Liễu Yên Nhi đi từ phòng ra tới sô pha, nhất quyết muốn kề cận Lục Vân.
Lục Vân biến sắc, trừng to mắt mà nói: "Bạn trai?"
"Đúng thế, dù sao chị hai cũng đến tuổi rồi, hẹn hò với bạn trai không phải rất bình thường sao, đâu phải ai cũng giỏi chịu đựng như giống chị cả..."
Liễu Yên Nhi cảm thấy như có cái gai ở sau lưng nên vội vàng dừng lại. Tâm tình của Lục Vân lại rất phức tạp. Liễu Yên Nhi chớp chớp đôi mắt hồ ly hẹp dài mà vừa cười vừa nói: "Sao
vậy? Em ghen à? Nếu em ghen thì về sau các chị có nên tìm bạn trai không, chẳng lẽ thật sự muốn mấy chị gả cho em hết?"
Lục Vân có thể không ghen sao?
Nhưng vì không để Liễu Yên Nhi cười chê nên hắn cố giả vờ bình tĩnh mà nói: "Em chỉ lo lắng, muộn như vậy rồi, cũng không biết nhân phẩm của người đàn ông kia thế nào..."
"Chị hai của em xinh đẹp mà lại dịu dàng lương thiện như vậy, cho dù đàn ông nhân phẩm tốt đến mấy cũng không nhịn được!" Liễu Yên Nhi vừa cười vừa nói.
"Không được!"
Lúc này giọng của Diệp Khuynh Thành bỗng truyền đến từ sau ghế sô pha: "Được rồi Liễu Yên Nhi, em đừng đùa nó, chị sợ nó tức giận rồi đốt luôn nhà của chúng ta đấy."
Đùa?
Lục Vân ngơ ngác nhìn về phía Diệp Khuynh Thành: "Chị Khuynh Thành, ý chị là những lời vừa rồi là đùa em à?”
Diệp Khuynh Thành nhếch miệng: "Lâm Thanh Đàn chỉ đang bận nghiên cứu phương thuốc mới nên khoảng thời gian này luôn ở Trung y quán của mình thôi, có gì lạ chứ."
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Thái giám?Nếu như lời nói vừa rồi của Liễu Yên Nhi và Vương Băng Ngưng thuộc dạng khiêu khích thì từ 'Thái giám' này của Diệp Khuynh Thành chính là sỉ nhục trần trụi.Quả thực là khinh người quá đáng!Lão hổ không phát uy thì mấy chị nghĩ em là con mèo bệnh sao?Lục Vân lửa giận ngập trời, bị mấy chị đẹp liên tục xem thường làm hắn cảm thấy mình nên mạnh mế lên, thế là hắn đanh mặt đẩy Diệp Khuynh Thành ra."Không phải mấy chị thích phòng em sao, tặng cho mấy chị luôn đó, đêm nay em ngủ sô pha, đừng ai mơ ngăn cản em!" Lục Vân rất kiên cường mà nói."Xít Còn tưởng là em muốn lên trời!" Diệp Khuynh Thành trừng mắt.Vừa rồi thấy Lục Vân đột nhiên đẩy mình ra, Diệp Khuynh Thành còn tưởng rằng thằng ranh này muốn làm gì, thì ra chỉ vì cô chặn cửa mà thôi.Ngủ ghế sô pha, tuyệt đối không thỏa hiệp!Quả nhiên là kiên cường!Chẳng qua rất nhanh Lục Vân đã phát hiện chị hai Lâm Thanh Đàn vẫn chưa trở về nên kinh ngạc hỏi: "Chị Thanh Đàn đâu, sao muộn vậy rồi mà chị ấy còn chưa về nhà?""A, gần đây Lâm Thanh Đàn tìm được bạn trai nên chắc đang hẹn hò rồi!" Liễu Yên Nhi đi từ phòng ra tới sô pha, nhất quyết muốn kề cận Lục Vân.Lục Vân biến sắc, trừng to mắt mà nói: "Bạn trai?""Đúng thế, dù sao chị hai cũng đến tuổi rồi, hẹn hò với bạn trai không phải rất bình thường sao, đâu phải ai cũng giỏi chịu đựng như giống chị cả..."Liễu Yên Nhi cảm thấy như có cái gai ở sau lưng nên vội vàng dừng lại. Tâm tình của Lục Vân lại rất phức tạp. Liễu Yên Nhi chớp chớp đôi mắt hồ ly hẹp dài mà vừa cười vừa nói: "Saovậy? Em ghen à? Nếu em ghen thì về sau các chị có nên tìm bạn trai không, chẳng lẽ thật sự muốn mấy chị gả cho em hết?"Lục Vân có thể không ghen sao?Nhưng vì không để Liễu Yên Nhi cười chê nên hắn cố giả vờ bình tĩnh mà nói: "Em chỉ lo lắng, muộn như vậy rồi, cũng không biết nhân phẩm của người đàn ông kia thế nào...""Chị hai của em xinh đẹp mà lại dịu dàng lương thiện như vậy, cho dù đàn ông nhân phẩm tốt đến mấy cũng không nhịn được!" Liễu Yên Nhi vừa cười vừa nói."Không được!"Lúc này giọng của Diệp Khuynh Thành bỗng truyền đến từ sau ghế sô pha: "Được rồi Liễu Yên Nhi, em đừng đùa nó, chị sợ nó tức giận rồi đốt luôn nhà của chúng ta đấy."Đùa?Lục Vân ngơ ngác nhìn về phía Diệp Khuynh Thành: "Chị Khuynh Thành, ý chị là những lời vừa rồi là đùa em à?”Diệp Khuynh Thành nhếch miệng: "Lâm Thanh Đàn chỉ đang bận nghiên cứu phương thuốc mới nên khoảng thời gian này luôn ở Trung y quán của mình thôi, có gì lạ chứ."