Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 822: Thật là gặp quỷ!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Mộc Bình không thể không sợ.Hỏi ra nghỉ ngờ trong lòng xong, bà ta căn bản không nhận được đáp án.Lục Vân cũng không biết mình tu luyện công pháp gì thì làm sao trả lời Mộc Bình? Hơn nữa hiện tại hắn không có tâm tư đi cân nhắc vấn đề thân công vô danh.Trong lòng hắn đang dâng trào sát khí, làm hắn trở nên cực kỳ bực bội. "Các ngươi không nên đến trêu chọc tôi vào lúc này." Lục Vân lắc đầu, trong mắt hiện lên ánh đỏ, sau đó thân hình lại xông đến trước mặt Mộc Bình như gió, nhấc chưởng đập vào đầu bà ta."Mấy người đi trước, thằng ranh này có vấn đề!"Mộc Bình đã nhìn ra Lục Vân không thích hợp, người bình thường không có khả năng hung ác tàn bạo đến như thế, thế là bà ta quay đầu rống lớn một tiếng với bọn người Hàn Nguyệt.Mấy người Hàn Nguyệt đã triệt để trợn tròn mắt.Họ còn muốn Mộc trưởng lão đến tiêu diệt Lăng Phong báo thù cho mình, ai biết Mộc trưởng lão cũng thất thế trước Lục Vân.Từ khi nào mà tu luyện giả bên ngoài Côn Luân Sơn đã mạnh đến như vậy?Không có thời gian nghĩ nhiều, khi nghe Mộc Bình hét lớn một tiếng thì bọn người Hàn Nguyệt bỗng lấy lại tỉnh thần rồi quay người nhanh chóng chạy đi.Họ tin tưởng Mộc trưởng lão sẽ không vô duyên vô cớ bảo mình chạy trốn.Lục Vân không để ý tới mấy người chạy trốn mà dùng đôi mắt đỏ ké đó nhìn chằm chằm Mộc Bình, thấy bà ta nghiêng đầu tránh thoát một chưởng của mình thì hắn lập tức tung thêm một chưởng ra.Công kích của Lục Vân chẳng có kết cấu gì đáng nói, càng không cần bàn đến võ kỹ gì, bởi vì hắn căn bản chưa từng học võ kĩ nào mà hoàn toàn ỷ vào. thần công vô danh để hoành hành bá đạo.Cái này giống như một tay quyền anh có thần lực bẩm sinh không hiểu kỹ xảo cách đấu, lần nào cũng chỉ dùng sức mạnh để đàn áp tất cả.Hắn cứ dùng ra hết sức, còn lại giao cho kỳ tích.Hiện tại Lục Vân đang trong trạng thái này, công kích vừa nhanh vừa mạnh đã ép cho Mộc Bình không có sức đánh trả, trong lòng mắng to hắn là tên điên.Ầm!Mộc Bình không kịp né tránh làm ngực trúng chiêu, bà ta đau đến mức chửi ầm lên: "Tên điên đáng chết này, đánh với phụ nữ cũng mạnh tay như vậy sao?"Khí huyết trong cơ thể Mộc Bình sôi trào, mặt nghẹn đỏ lên mấy phần.Nếu là bình thường có thể Lục Vân sẽ phản bác một câu, vừa rồi khi bà muốn giết tôi sao không nói mình là phụ nữ, hiện tại đánh không lại thì bắt đầu lấy giới tính ra nói, đồ lão yêu bà!Nhưng hiện tại Lục Vân không có tâm tình đó, hắn chỉ muốn phát tiết.Mà cách phát tiết tốt nhất chính là ra tay không có kết cấu gì, tuỳ ý trút hết chân khí trong cơ thể ra ngoài.Nhưng rất nhanh Lục Vân đã phát hiện tốc độ thần công vô danh trong cơ thể hắn tự động vận chuyển ngưng luyện ra chân khí còn nhanh hơn tốc độ hắn tiêu hao.Thật là gặp quỷ!Tốc độ chân khí của bà ta hồi phục kém xa Lục Vân nên chỉ có thể thông qua nuốt đan dược để tiếp sức, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải cách.Sẽ có lúc uống hết đan dược.Mấu chốt là tên điên Lục Vân này cứ cắn chết không buông làm bà ta không có cả cơ hội chạy trốn, thật là xui xẻo tám đời."Tên điên, cậu đừng khinh người quá đáng!"
Mộc Bình không thể không sợ.
Hỏi ra nghỉ ngờ trong lòng xong, bà ta căn bản không nhận được đáp án.
Lục Vân cũng không biết mình tu luyện công pháp gì thì làm sao trả lời Mộc Bình? Hơn nữa hiện tại hắn không có tâm tư đi cân nhắc vấn đề thân công vô danh.
Trong lòng hắn đang dâng trào sát khí, làm hắn trở nên cực kỳ bực bội. "Các ngươi không nên đến trêu chọc tôi vào lúc này." Lục Vân lắc đầu, trong mắt hiện lên ánh đỏ, sau đó thân hình lại xông đến trước mặt Mộc Bình như gió, nhấc chưởng đập vào đầu bà ta.
"Mấy người đi trước, thằng ranh này có vấn đề!"
Mộc Bình đã nhìn ra Lục Vân không thích hợp, người bình thường không có khả năng hung ác tàn bạo đến như thế, thế là bà ta quay đầu rống lớn một tiếng với bọn người Hàn Nguyệt.
Mấy người Hàn Nguyệt đã triệt để trợn tròn mắt.
Họ còn muốn Mộc trưởng lão đến tiêu diệt Lăng Phong báo thù cho mình, ai biết Mộc trưởng lão cũng thất thế trước Lục Vân.
Từ khi nào mà tu luyện giả bên ngoài Côn Luân Sơn đã mạnh đến như vậy?
Không có thời gian nghĩ nhiều, khi nghe Mộc Bình hét lớn một tiếng thì bọn người Hàn Nguyệt bỗng lấy lại tỉnh thần rồi quay người nhanh chóng chạy đi.
Họ tin tưởng Mộc trưởng lão sẽ không vô duyên vô cớ bảo mình chạy trốn.
Lục Vân không để ý tới mấy người chạy trốn mà dùng đôi mắt đỏ ké đó nhìn chằm chằm Mộc Bình, thấy bà ta nghiêng đầu tránh thoát một chưởng của mình thì hắn lập tức tung thêm một chưởng ra.
Công kích của Lục Vân chẳng có kết cấu gì đáng nói, càng không cần bàn đến võ kỹ gì, bởi vì hắn căn bản chưa từng học võ kĩ nào mà hoàn toàn ỷ vào. thần công vô danh để hoành hành bá đạo.
Cái này giống như một tay quyền anh có thần lực bẩm sinh không hiểu kỹ xảo cách đấu, lần nào cũng chỉ dùng sức mạnh để đàn áp tất cả.
Hắn cứ dùng ra hết sức, còn lại giao cho kỳ tích.
Hiện tại Lục Vân đang trong trạng thái này, công kích vừa nhanh vừa mạnh đã ép cho Mộc Bình không có sức đánh trả, trong lòng mắng to hắn là tên điên.
Ầm!
Mộc Bình không kịp né tránh làm ngực trúng chiêu, bà ta đau đến mức chửi ầm lên: "Tên điên đáng chết này, đánh với phụ nữ cũng mạnh tay như vậy sao?"
Khí huyết trong cơ thể Mộc Bình sôi trào, mặt nghẹn đỏ lên mấy phần.
Nếu là bình thường có thể Lục Vân sẽ phản bác một câu, vừa rồi khi bà muốn giết tôi sao không nói mình là phụ nữ, hiện tại đánh không lại thì bắt đầu lấy giới tính ra nói, đồ lão yêu bà!
Nhưng hiện tại Lục Vân không có tâm tình đó, hắn chỉ muốn phát tiết.
Mà cách phát tiết tốt nhất chính là ra tay không có kết cấu gì, tuỳ ý trút hết chân khí trong cơ thể ra ngoài.
Nhưng rất nhanh Lục Vân đã phát hiện tốc độ thần công vô danh trong cơ thể hắn tự động vận chuyển ngưng luyện ra chân khí còn nhanh hơn tốc độ hắn tiêu hao.
Thật là gặp quỷ!
Tốc độ chân khí của bà ta hồi phục kém xa Lục Vân nên chỉ có thể thông qua nuốt đan dược để tiếp sức, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải cách.
Sẽ có lúc uống hết đan dược.
Mấu chốt là tên điên Lục Vân này cứ cắn chết không buông làm bà ta không có cả cơ hội chạy trốn, thật là xui xẻo tám đời.
"Tên điên, cậu đừng khinh người quá đáng!"
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Mộc Bình không thể không sợ.Hỏi ra nghỉ ngờ trong lòng xong, bà ta căn bản không nhận được đáp án.Lục Vân cũng không biết mình tu luyện công pháp gì thì làm sao trả lời Mộc Bình? Hơn nữa hiện tại hắn không có tâm tư đi cân nhắc vấn đề thân công vô danh.Trong lòng hắn đang dâng trào sát khí, làm hắn trở nên cực kỳ bực bội. "Các ngươi không nên đến trêu chọc tôi vào lúc này." Lục Vân lắc đầu, trong mắt hiện lên ánh đỏ, sau đó thân hình lại xông đến trước mặt Mộc Bình như gió, nhấc chưởng đập vào đầu bà ta."Mấy người đi trước, thằng ranh này có vấn đề!"Mộc Bình đã nhìn ra Lục Vân không thích hợp, người bình thường không có khả năng hung ác tàn bạo đến như thế, thế là bà ta quay đầu rống lớn một tiếng với bọn người Hàn Nguyệt.Mấy người Hàn Nguyệt đã triệt để trợn tròn mắt.Họ còn muốn Mộc trưởng lão đến tiêu diệt Lăng Phong báo thù cho mình, ai biết Mộc trưởng lão cũng thất thế trước Lục Vân.Từ khi nào mà tu luyện giả bên ngoài Côn Luân Sơn đã mạnh đến như vậy?Không có thời gian nghĩ nhiều, khi nghe Mộc Bình hét lớn một tiếng thì bọn người Hàn Nguyệt bỗng lấy lại tỉnh thần rồi quay người nhanh chóng chạy đi.Họ tin tưởng Mộc trưởng lão sẽ không vô duyên vô cớ bảo mình chạy trốn.Lục Vân không để ý tới mấy người chạy trốn mà dùng đôi mắt đỏ ké đó nhìn chằm chằm Mộc Bình, thấy bà ta nghiêng đầu tránh thoát một chưởng của mình thì hắn lập tức tung thêm một chưởng ra.Công kích của Lục Vân chẳng có kết cấu gì đáng nói, càng không cần bàn đến võ kỹ gì, bởi vì hắn căn bản chưa từng học võ kĩ nào mà hoàn toàn ỷ vào. thần công vô danh để hoành hành bá đạo.Cái này giống như một tay quyền anh có thần lực bẩm sinh không hiểu kỹ xảo cách đấu, lần nào cũng chỉ dùng sức mạnh để đàn áp tất cả.Hắn cứ dùng ra hết sức, còn lại giao cho kỳ tích.Hiện tại Lục Vân đang trong trạng thái này, công kích vừa nhanh vừa mạnh đã ép cho Mộc Bình không có sức đánh trả, trong lòng mắng to hắn là tên điên.Ầm!Mộc Bình không kịp né tránh làm ngực trúng chiêu, bà ta đau đến mức chửi ầm lên: "Tên điên đáng chết này, đánh với phụ nữ cũng mạnh tay như vậy sao?"Khí huyết trong cơ thể Mộc Bình sôi trào, mặt nghẹn đỏ lên mấy phần.Nếu là bình thường có thể Lục Vân sẽ phản bác một câu, vừa rồi khi bà muốn giết tôi sao không nói mình là phụ nữ, hiện tại đánh không lại thì bắt đầu lấy giới tính ra nói, đồ lão yêu bà!Nhưng hiện tại Lục Vân không có tâm tình đó, hắn chỉ muốn phát tiết.Mà cách phát tiết tốt nhất chính là ra tay không có kết cấu gì, tuỳ ý trút hết chân khí trong cơ thể ra ngoài.Nhưng rất nhanh Lục Vân đã phát hiện tốc độ thần công vô danh trong cơ thể hắn tự động vận chuyển ngưng luyện ra chân khí còn nhanh hơn tốc độ hắn tiêu hao.Thật là gặp quỷ!Tốc độ chân khí của bà ta hồi phục kém xa Lục Vân nên chỉ có thể thông qua nuốt đan dược để tiếp sức, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải cách.Sẽ có lúc uống hết đan dược.Mấu chốt là tên điên Lục Vân này cứ cắn chết không buông làm bà ta không có cả cơ hội chạy trốn, thật là xui xẻo tám đời."Tên điên, cậu đừng khinh người quá đáng!"