Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 510: Tên đàn em sùng bái
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Dọa chàng trai đeo kính ôm bụng, không dám ho he nữa."Ôi chao, cậu Lý Việt ngầu quá!" Mẹ Lý Mỹ còn khen ngợi dáng vẻ bá đạo của Lý Việt."Thường thôi cô ạ, nhà Lý Việt có tiền có thế mài!" Vương Lượng ở bên cạnh kiêu ngạo nói."Còn không cút mau cho tôi, lần sau còn dám chặn xe của tôi thì tôi đánh chết cậu!"Lý Việt lại đạp chàng trai đeo kính thêm một phát.Chàng trai đeo kính được bạn gái dìu về nhà hàng."Anh Lý thật ngầu, thế là không sao rồi!"'Tên đàn em sùng bái."Nếu không phải xe của cậu ta đắt hơn xe của tôi thì dù hôm nay tôi đâm vào xe cậu ta, tôi vẫn bắt cậu ta phải đền tiền cho tôi!"Lý Việt đắc ý nói, sau đó chuẩn bị lái xe đưa đám Triệu Nhất Phàm về trước rồi mình đi sửa xe sau.Nhưng đúng lúc này, rầm rầm!Một loạt tiếng bước chân vang lên, ba bốn mươi nam sinh đột nhiên lao từ trong nhà hàng ra.Chạy tới tới bao vây đám Lý Việt. Kẻ cầm đầu là một nam sinh dáng cao, mặc áo ngắn tay.Anh ta nhìn chàng trai đeo kính và hỏi: "Bốn Mắt, bọn họ đánh cậu à?""Là anh tai" Bốn mắt chỉ vào Lý Việt.Mà Lý Việt thì sao, ban đầu cậu ta không sợ, nhưng sau khi nhìn rõ diện mạo của chàng trai cầm đầu.Sắc mặt lập tức tái mét trong nháy mắt."Anh là anh Thẩm Cường phải không? Lần trước em đã gặp anh một lần!"Lý Việt nuốt nước miếng, sau đó cất tiếng hỏi. Thẩm Cường!Vừa nghe thấy cái tên này, Vương Lượng cùng tên đàn em kia và cả Dương Huy, Lý Duệ đều sững người.Bọn họ học ở đại học Kim Lăng đã lâu, có nhân vật máu mặt mà họ chưa từng nghe nói đến.'Thẩm Cường là con trai của Thẩm Vạn Phong, rất nhiều câu lạc bộ giải trí lớn nhất Kim Lăng đều là của nhà bọn họ.Hơn nữa, Thẩm Vạn Phong được xem như là người cầm lái thế lực ngầm có uy tín ở Kim Lăng.Xét về độ liều lĩnh tàn nhẫn thì tập đoàn Vạn Hào ghê gớm hơn tập đoàn Hải Sơn nhiều. Dù sao thì tập đoàn Hải Sơn vẫn có chút kiêng dè chứ tập đoàn Vạn Hào chẳng kiêng dè gì hết.Hoàn toàn là dáng vẻ không phục thì chiến!Bất kể đối phương mạnh nhường nào!Còn tên tuổi của Thẩm Cường thì càng như sấm bên tai.Anh ta không học hệ chính quy mà học một trường cao. đẳng ở Kim Lăng, tuyệt đối là trùm sỏ.Từng có người đắc tội anh ta, anh ta lập tức dẫn người tới nhà người ta gây chuyện, tóm lại là cực kỳ tàn nhẫn.Mà Lý Việt không thể so với người ta được.Vậy nên đương nhiên là cậu ta sợ hãi, vội vàng lôi kéo làm quen."Mẹ nó! Mày đâm vào xe của Bốn Mät mà còn đánh người? Người anh em à, mày quá vô lý rồi đó? Mày giải thích chuyện hôm nay đi, nếu không thì không xong với Thẩm Cường tao đâu!"'Thẩm Cường hơi híp mắt lại, cười lạnh lùng.Làm cho Lý Việt vô cùng sợ hãi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Dọa chàng trai đeo kính ôm bụng, không dám ho he nữa."Ôi chao, cậu Lý Việt ngầu quá!" Mẹ Lý Mỹ còn khen ngợi dáng vẻ bá đạo của Lý Việt."Thường thôi cô ạ, nhà Lý Việt có tiền có thế mài!" Vương Lượng ở bên cạnh kiêu ngạo nói."Còn không cút mau cho tôi, lần sau còn dám chặn xe của tôi thì tôi đánh chết cậu!"Lý Việt lại đạp chàng trai đeo kính thêm một phát.Chàng trai đeo kính được bạn gái dìu về nhà hàng."Anh Lý thật ngầu, thế là không sao rồi!"'Tên đàn em sùng bái."Nếu không phải xe của cậu ta đắt hơn xe của tôi thì dù hôm nay tôi đâm vào xe cậu ta, tôi vẫn bắt cậu ta phải đền tiền cho tôi!"Lý Việt đắc ý nói, sau đó chuẩn bị lái xe đưa đám Triệu Nhất Phàm về trước rồi mình đi sửa xe sau.Nhưng đúng lúc này, rầm rầm!Một loạt tiếng bước chân vang lên, ba bốn mươi nam sinh đột nhiên lao từ trong nhà hàng ra.Chạy tới tới bao vây đám Lý Việt. Kẻ cầm đầu là một nam sinh dáng cao, mặc áo ngắn tay.Anh ta nhìn chàng trai đeo kính và hỏi: "Bốn Mắt, bọn họ đánh cậu à?""Là anh tai" Bốn mắt chỉ vào Lý Việt.Mà Lý Việt thì sao, ban đầu cậu ta không sợ, nhưng sau khi nhìn rõ diện mạo của chàng trai cầm đầu.Sắc mặt lập tức tái mét trong nháy mắt."Anh là anh Thẩm Cường phải không? Lần trước em đã gặp anh một lần!"Lý Việt nuốt nước miếng, sau đó cất tiếng hỏi. Thẩm Cường!Vừa nghe thấy cái tên này, Vương Lượng cùng tên đàn em kia và cả Dương Huy, Lý Duệ đều sững người.Bọn họ học ở đại học Kim Lăng đã lâu, có nhân vật máu mặt mà họ chưa từng nghe nói đến.'Thẩm Cường là con trai của Thẩm Vạn Phong, rất nhiều câu lạc bộ giải trí lớn nhất Kim Lăng đều là của nhà bọn họ.Hơn nữa, Thẩm Vạn Phong được xem như là người cầm lái thế lực ngầm có uy tín ở Kim Lăng.Xét về độ liều lĩnh tàn nhẫn thì tập đoàn Vạn Hào ghê gớm hơn tập đoàn Hải Sơn nhiều. Dù sao thì tập đoàn Hải Sơn vẫn có chút kiêng dè chứ tập đoàn Vạn Hào chẳng kiêng dè gì hết.Hoàn toàn là dáng vẻ không phục thì chiến!Bất kể đối phương mạnh nhường nào!Còn tên tuổi của Thẩm Cường thì càng như sấm bên tai.Anh ta không học hệ chính quy mà học một trường cao. đẳng ở Kim Lăng, tuyệt đối là trùm sỏ.Từng có người đắc tội anh ta, anh ta lập tức dẫn người tới nhà người ta gây chuyện, tóm lại là cực kỳ tàn nhẫn.Mà Lý Việt không thể so với người ta được.Vậy nên đương nhiên là cậu ta sợ hãi, vội vàng lôi kéo làm quen."Mẹ nó! Mày đâm vào xe của Bốn Mät mà còn đánh người? Người anh em à, mày quá vô lý rồi đó? Mày giải thích chuyện hôm nay đi, nếu không thì không xong với Thẩm Cường tao đâu!"'Thẩm Cường hơi híp mắt lại, cười lạnh lùng.Làm cho Lý Việt vô cùng sợ hãi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Dọa chàng trai đeo kính ôm bụng, không dám ho he nữa."Ôi chao, cậu Lý Việt ngầu quá!" Mẹ Lý Mỹ còn khen ngợi dáng vẻ bá đạo của Lý Việt."Thường thôi cô ạ, nhà Lý Việt có tiền có thế mài!" Vương Lượng ở bên cạnh kiêu ngạo nói."Còn không cút mau cho tôi, lần sau còn dám chặn xe của tôi thì tôi đánh chết cậu!"Lý Việt lại đạp chàng trai đeo kính thêm một phát.Chàng trai đeo kính được bạn gái dìu về nhà hàng."Anh Lý thật ngầu, thế là không sao rồi!"'Tên đàn em sùng bái."Nếu không phải xe của cậu ta đắt hơn xe của tôi thì dù hôm nay tôi đâm vào xe cậu ta, tôi vẫn bắt cậu ta phải đền tiền cho tôi!"Lý Việt đắc ý nói, sau đó chuẩn bị lái xe đưa đám Triệu Nhất Phàm về trước rồi mình đi sửa xe sau.Nhưng đúng lúc này, rầm rầm!Một loạt tiếng bước chân vang lên, ba bốn mươi nam sinh đột nhiên lao từ trong nhà hàng ra.Chạy tới tới bao vây đám Lý Việt. Kẻ cầm đầu là một nam sinh dáng cao, mặc áo ngắn tay.Anh ta nhìn chàng trai đeo kính và hỏi: "Bốn Mắt, bọn họ đánh cậu à?""Là anh tai" Bốn mắt chỉ vào Lý Việt.Mà Lý Việt thì sao, ban đầu cậu ta không sợ, nhưng sau khi nhìn rõ diện mạo của chàng trai cầm đầu.Sắc mặt lập tức tái mét trong nháy mắt."Anh là anh Thẩm Cường phải không? Lần trước em đã gặp anh một lần!"Lý Việt nuốt nước miếng, sau đó cất tiếng hỏi. Thẩm Cường!Vừa nghe thấy cái tên này, Vương Lượng cùng tên đàn em kia và cả Dương Huy, Lý Duệ đều sững người.Bọn họ học ở đại học Kim Lăng đã lâu, có nhân vật máu mặt mà họ chưa từng nghe nói đến.'Thẩm Cường là con trai của Thẩm Vạn Phong, rất nhiều câu lạc bộ giải trí lớn nhất Kim Lăng đều là của nhà bọn họ.Hơn nữa, Thẩm Vạn Phong được xem như là người cầm lái thế lực ngầm có uy tín ở Kim Lăng.Xét về độ liều lĩnh tàn nhẫn thì tập đoàn Vạn Hào ghê gớm hơn tập đoàn Hải Sơn nhiều. Dù sao thì tập đoàn Hải Sơn vẫn có chút kiêng dè chứ tập đoàn Vạn Hào chẳng kiêng dè gì hết.Hoàn toàn là dáng vẻ không phục thì chiến!Bất kể đối phương mạnh nhường nào!Còn tên tuổi của Thẩm Cường thì càng như sấm bên tai.Anh ta không học hệ chính quy mà học một trường cao. đẳng ở Kim Lăng, tuyệt đối là trùm sỏ.Từng có người đắc tội anh ta, anh ta lập tức dẫn người tới nhà người ta gây chuyện, tóm lại là cực kỳ tàn nhẫn.Mà Lý Việt không thể so với người ta được.Vậy nên đương nhiên là cậu ta sợ hãi, vội vàng lôi kéo làm quen."Mẹ nó! Mày đâm vào xe của Bốn Mät mà còn đánh người? Người anh em à, mày quá vô lý rồi đó? Mày giải thích chuyện hôm nay đi, nếu không thì không xong với Thẩm Cường tao đâu!"'Thẩm Cường hơi híp mắt lại, cười lạnh lùng.Làm cho Lý Việt vô cùng sợ hãi.