Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 837: Thật là một người đàn ông bá đạo!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Từ miêu tả của Mộc Bình có thể nghe ra một điểm mấu chốt, đó là tâm pháp Thanh Đế.Sở dĩ chị Thanh Đàn bị đau đớn là bởi vì không tiếp thu được ý thức còn sót lại của Thanh Đế, mà không tiếp thu được là do cô không hiểu tâm pháp Thanh Đế.Nói cách khác, mấu chốt nằm ở chỗ tâm pháp Thanh Đế.Lục Vân cảm thấy nếu người khai sáng Đan Dương Tông chính là vị Thanh Đế kia thì Đan Dương Tông nhất định có ghi chép khẩu quyết tâm pháp, đây là điều hiển nhiên rồi.Mộc Bình cũng không định giấu diếm nên gật đầu nói: 'Đan Dương Tông có một vách đá ghi lại tâm pháp Thanh Đế, nhưng có thể lĩnh ngộ hay không phải xem ngộ tính của mỗi người."Mộc Bình nói rồi liếc nhìn Lâm Thanh Đàn một cái.Nếu Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh nguyện ý nhận cô gái này làm chủ thì chứng tỏ cô có điểm hơn người, lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế cũng không phải vấn đề quá lớn."Ha ha, quyết định như vậy đi, ngày sau tôi nhất định dẫn theo chị hai đến Côn Luân thăm hỏi Đan Dương Tông." Tâm tình của Lục Vân rất tốt nên vừa cười vừa nói.Mộc Bình thì im lặng, tôi đâu có nói để các người đến Đan Dương Tông, sao lại quyết định như vậy rồi?Thật là một người đàn ông bá đạo!Nhưng Mộc Bình cũng biết mình không chịu cũng phải chịu, ai bảo thực lực của Lục Vân khủng bố như vậy!"Được rồi, hiện tại các người có thể đi, rất xin lỗi do trước đó tôi giết một đệ tử của Đan Dương Tông, nhưng nếu ai dám nói chuyện hôm nay ra thì tôikhông ngại giết thêm vài người."Lục Vân lạnh như băng nhìn quét qua Mộc Bình và đám người Hàn Nguyệt, trong nháy mắt đã làm họ ớn lạnh.Mộc Bình hơi bất ngờ.Không ngờ Lục Vân thật sự nói được thì làm được, chịu thả bọn họ đi.Mộc Bình giải thích: "Tôi chỉ thấy Lăng Phong bị giết nên nhất thời lửa giận xông lên não mới nói như vậy.""Ha ha, tôi thấy không phải vì tôi giết Lăng Phong, mà là do tôi làm bà mất mặt trước đám đệ tử tông môn đúng không?”"Ây..." Tâm tư bị Lục Vân chọc thủng làm Mộc Bình lộ ra vẻ mặt xấu hổ.Nhưng rất nhanh bà ta đã nói tiếp: "Tông Chủ của chúng tôi đã dặn dò nếu như thực sự không được thì có thể mời cô gái này gia nhập Đan Dương Tông, sẽ được bồi dưỡng trọng điểm."

Từ miêu tả của Mộc Bình có thể nghe ra một điểm mấu chốt, đó là tâm pháp Thanh Đế.

Sở dĩ chị Thanh Đàn bị đau đớn là bởi vì không tiếp thu được ý thức còn sót lại của Thanh Đế, mà không tiếp thu được là do cô không hiểu tâm pháp Thanh Đế.

Nói cách khác, mấu chốt nằm ở chỗ tâm pháp Thanh Đế.

Lục Vân cảm thấy nếu người khai sáng Đan Dương Tông chính là vị Thanh Đế kia thì Đan Dương Tông nhất định có ghi chép khẩu quyết tâm pháp, đây là điều hiển nhiên rồi.

Mộc Bình cũng không định giấu diếm nên gật đầu nói: 'Đan Dương Tông có một vách đá ghi lại tâm pháp Thanh Đế, nhưng có thể lĩnh ngộ hay không phải xem ngộ tính của mỗi người."

Mộc Bình nói rồi liếc nhìn Lâm Thanh Đàn một cái.

Nếu Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh nguyện ý nhận cô gái này làm chủ thì chứng tỏ cô có điểm hơn người, lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế cũng không phải vấn đề quá lớn.

"Ha ha, quyết định như vậy đi, ngày sau tôi nhất định dẫn theo chị hai đến Côn Luân thăm hỏi Đan Dương Tông." Tâm tình của Lục Vân rất tốt nên vừa cười vừa nói.

Mộc Bình thì im lặng, tôi đâu có nói để các người đến Đan Dương Tông, sao lại quyết định như vậy rồi?

Thật là một người đàn ông bá đạo!

Nhưng Mộc Bình cũng biết mình không chịu cũng phải chịu, ai bảo thực lực của Lục Vân khủng bố như vậy!

"Được rồi, hiện tại các người có thể đi, rất xin lỗi do trước đó tôi giết một đệ tử của Đan Dương Tông, nhưng nếu ai dám nói chuyện hôm nay ra thì tôi

không ngại giết thêm vài người."

Lục Vân lạnh như băng nhìn quét qua Mộc Bình và đám người Hàn Nguyệt, trong nháy mắt đã làm họ ớn lạnh.

Mộc Bình hơi bất ngờ.

Không ngờ Lục Vân thật sự nói được thì làm được, chịu thả bọn họ đi.

Mộc Bình giải thích: "Tôi chỉ thấy Lăng Phong bị giết nên nhất thời lửa giận xông lên não mới nói như vậy."

"Ha ha, tôi thấy không phải vì tôi giết Lăng Phong, mà là do tôi làm bà mất mặt trước đám đệ tử tông môn đúng không?”

"Ây..." Tâm tư bị Lục Vân chọc thủng làm Mộc Bình lộ ra vẻ mặt xấu hổ.

Nhưng rất nhanh bà ta đã nói tiếp: "Tông Chủ của chúng tôi đã dặn dò nếu như thực sự không được thì có thể mời cô gái này gia nhập Đan Dương Tông, sẽ được bồi dưỡng trọng điểm."

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Từ miêu tả của Mộc Bình có thể nghe ra một điểm mấu chốt, đó là tâm pháp Thanh Đế.Sở dĩ chị Thanh Đàn bị đau đớn là bởi vì không tiếp thu được ý thức còn sót lại của Thanh Đế, mà không tiếp thu được là do cô không hiểu tâm pháp Thanh Đế.Nói cách khác, mấu chốt nằm ở chỗ tâm pháp Thanh Đế.Lục Vân cảm thấy nếu người khai sáng Đan Dương Tông chính là vị Thanh Đế kia thì Đan Dương Tông nhất định có ghi chép khẩu quyết tâm pháp, đây là điều hiển nhiên rồi.Mộc Bình cũng không định giấu diếm nên gật đầu nói: 'Đan Dương Tông có một vách đá ghi lại tâm pháp Thanh Đế, nhưng có thể lĩnh ngộ hay không phải xem ngộ tính của mỗi người."Mộc Bình nói rồi liếc nhìn Lâm Thanh Đàn một cái.Nếu Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh nguyện ý nhận cô gái này làm chủ thì chứng tỏ cô có điểm hơn người, lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế cũng không phải vấn đề quá lớn."Ha ha, quyết định như vậy đi, ngày sau tôi nhất định dẫn theo chị hai đến Côn Luân thăm hỏi Đan Dương Tông." Tâm tình của Lục Vân rất tốt nên vừa cười vừa nói.Mộc Bình thì im lặng, tôi đâu có nói để các người đến Đan Dương Tông, sao lại quyết định như vậy rồi?Thật là một người đàn ông bá đạo!Nhưng Mộc Bình cũng biết mình không chịu cũng phải chịu, ai bảo thực lực của Lục Vân khủng bố như vậy!"Được rồi, hiện tại các người có thể đi, rất xin lỗi do trước đó tôi giết một đệ tử của Đan Dương Tông, nhưng nếu ai dám nói chuyện hôm nay ra thì tôikhông ngại giết thêm vài người."Lục Vân lạnh như băng nhìn quét qua Mộc Bình và đám người Hàn Nguyệt, trong nháy mắt đã làm họ ớn lạnh.Mộc Bình hơi bất ngờ.Không ngờ Lục Vân thật sự nói được thì làm được, chịu thả bọn họ đi.Mộc Bình giải thích: "Tôi chỉ thấy Lăng Phong bị giết nên nhất thời lửa giận xông lên não mới nói như vậy.""Ha ha, tôi thấy không phải vì tôi giết Lăng Phong, mà là do tôi làm bà mất mặt trước đám đệ tử tông môn đúng không?”"Ây..." Tâm tư bị Lục Vân chọc thủng làm Mộc Bình lộ ra vẻ mặt xấu hổ.Nhưng rất nhanh bà ta đã nói tiếp: "Tông Chủ của chúng tôi đã dặn dò nếu như thực sự không được thì có thể mời cô gái này gia nhập Đan Dương Tông, sẽ được bồi dưỡng trọng điểm."

Chương 837: Thật là một người đàn ông bá đạo!