Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 851: Thao Thiên Cự Ma!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Ma!Thao Thiên Cự Ma!Tiếng nói của Lưu Lão như tiếng sấm rền, chưa bao giờ mất khống chế như hôm nay, toàn thân lão đều run cả lên để lộ sự kinh hãi trong lòng."Cốc Tông Chủ, ông đi chủ trì đại trận hộ sơn để chuẩn bị Tru Ma, tôi đi lên Đan Dương Tháp xem thử!" Lưu Lão ra lệnh thật nhanh."Vâng!" Cốc Thanh Sơn cấp tốc rời khỏi. Lưu Lão ngẩng đầu, nặng nề nhìn lên Đan Dương Tháp mà đau lòng nói: "Tu ma giả đáng sợ dám cắn nuốt cả linh hỏa, há có thể để mày tiếp tục trưởng thành?"Lưu Lão quát lên một tiếng, thân hình như gió lao thật nhanh lên Đan Dương Tháp.Tâng thứ hai.Tầng thứ ba.Tâng thứ tư.Lão đi thẳng tới tầng thứ mười một.Lưu Lão muốn xem thử dựa vào sức mạnh của mình có thể đánh giết Lục Vân hay không.Dù thất bại cũng không sao, kéo dài chút thời gian để bọn người Cốc Thanh Sơn mở đại trận hộ sơn ra cũng được.Nhưng khi Lưu Lão đi vào tầng thứ mười một thì lập tức sửng sốt đứng lại. Không có ở đây? Lục Vân không có ở mười một tầng!Lưu Lão có thể chắc chắn vừa rồi lúc mình đi lên không gặp phải Lục Vân, chứng tỏ hắn không có khả năng đi xuống, chỉ có thể đi lên thôi.Phía trên...Lưu Lão ngẩng đầu nhìn về phía lối vào tầng mười hai, thân thể run lên kịch liệt."Sao tu ma giả có thể leo lên tầng mười hai chứ?" Lưu Lão vô cùng rung động.Lão không tin nổi Lục Vân đã leo lên tầng mười hai, nhưng nếu không lên đó thì hắn chạy đến chỗ nào rồi?Trong Đan Dương Tháp không có bao nhiêu chỗ ẩn thân cả.Lưu Lão ngu ngơ tại chỗ, nhìn chăm chú vào cầu thang cửa vào tầng mười hai rồi chậm chạp không dám hành động."Quả nhiên là ở tâng thứ mười hai!" Một lúc sau Lưu Lão mới tỉnh táo lại, khó tin thì thầm một câu.Trên người Lục Vân có khí tức thô bạo rất mãnh liệt, khiến người ta cảm thấy áp lực đến ngạt thở, Lưu Lão có thể cảm nhận được khí tức này đang ở trên đầu mình.Chứng tỏ Lục Vân đang ở tâng mười hai.Lưu Lão do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định ở lại tầng mười một chờ Lục Vân đi xuống.Hiện tại dù không sử dụng chân khí thì ngón tay này của hắn cũng có thể dùng một kích đánh thủng tu luyện giả Kim Đan Kỳ.Sau khi cắn nuốt xong linh hỏa thì Lục Vân đã nhanh chóng leo lên tầng thứ mười hai của Đan Dương Tháp, cũng không cảm thấy khó khăn mấy.'Tầng mười hai cũng không có Đan Đỉnh giống như tầng mười một.Phải nói là nơi này không có cái gì cả, rất trống trải.
Ma!
Thao Thiên Cự Ma!
Tiếng nói của Lưu Lão như tiếng sấm rền, chưa bao giờ mất khống chế như hôm nay, toàn thân lão đều run cả lên để lộ sự kinh hãi trong lòng.
"Cốc Tông Chủ, ông đi chủ trì đại trận hộ sơn để chuẩn bị Tru Ma, tôi đi lên Đan Dương Tháp xem thử!" Lưu Lão ra lệnh thật nhanh.
"Vâng!" Cốc Thanh Sơn cấp tốc rời khỏi. Lưu Lão ngẩng đầu, nặng nề nhìn lên Đan Dương Tháp mà đau lòng nói: "Tu ma giả đáng sợ dám cắn nuốt cả linh hỏa, há có thể để mày tiếp tục trưởng thành?"
Lưu Lão quát lên một tiếng, thân hình như gió lao thật nhanh lên Đan Dương Tháp.
Tâng thứ hai.
Tầng thứ ba.
Tâng thứ tư.
Lão đi thẳng tới tầng thứ mười một.
Lưu Lão muốn xem thử dựa vào sức mạnh của mình có thể đánh giết Lục Vân hay không.
Dù thất bại cũng không sao, kéo dài chút thời gian để bọn người Cốc Thanh Sơn mở đại trận hộ sơn ra cũng được.
Nhưng khi Lưu Lão đi vào tầng thứ mười một thì lập tức sửng sốt đứng lại. Không có ở đây? Lục Vân không có ở mười một tầng!
Lưu Lão có thể chắc chắn vừa rồi lúc mình đi lên không gặp phải Lục Vân, chứng tỏ hắn không có khả năng đi xuống, chỉ có thể đi lên thôi.
Phía trên...
Lưu Lão ngẩng đầu nhìn về phía lối vào tầng mười hai, thân thể run lên kịch liệt.
"Sao tu ma giả có thể leo lên tầng mười hai chứ?" Lưu Lão vô cùng rung động.
Lão không tin nổi Lục Vân đã leo lên tầng mười hai, nhưng nếu không lên đó thì hắn chạy đến chỗ nào rồi?
Trong Đan Dương Tháp không có bao nhiêu chỗ ẩn thân cả.
Lưu Lão ngu ngơ tại chỗ, nhìn chăm chú vào cầu thang cửa vào tầng mười hai rồi chậm chạp không dám hành động.
"Quả nhiên là ở tâng thứ mười hai!" Một lúc sau Lưu Lão mới tỉnh táo lại, khó tin thì thầm một câu.
Trên người Lục Vân có khí tức thô bạo rất mãnh liệt, khiến người ta cảm thấy áp lực đến ngạt thở, Lưu Lão có thể cảm nhận được khí tức này đang ở trên đầu mình.
Chứng tỏ Lục Vân đang ở tâng mười hai.
Lưu Lão do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định ở lại tầng mười một chờ Lục Vân đi xuống.
Hiện tại dù không sử dụng chân khí thì ngón tay này của hắn cũng có thể dùng một kích đánh thủng tu luyện giả Kim Đan Kỳ.
Sau khi cắn nuốt xong linh hỏa thì Lục Vân đã nhanh chóng leo lên tầng thứ mười hai của Đan Dương Tháp, cũng không cảm thấy khó khăn mấy.
'Tầng mười hai cũng không có Đan Đỉnh giống như tầng mười một.
Phải nói là nơi này không có cái gì cả, rất trống trải.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Ma!Thao Thiên Cự Ma!Tiếng nói của Lưu Lão như tiếng sấm rền, chưa bao giờ mất khống chế như hôm nay, toàn thân lão đều run cả lên để lộ sự kinh hãi trong lòng."Cốc Tông Chủ, ông đi chủ trì đại trận hộ sơn để chuẩn bị Tru Ma, tôi đi lên Đan Dương Tháp xem thử!" Lưu Lão ra lệnh thật nhanh."Vâng!" Cốc Thanh Sơn cấp tốc rời khỏi. Lưu Lão ngẩng đầu, nặng nề nhìn lên Đan Dương Tháp mà đau lòng nói: "Tu ma giả đáng sợ dám cắn nuốt cả linh hỏa, há có thể để mày tiếp tục trưởng thành?"Lưu Lão quát lên một tiếng, thân hình như gió lao thật nhanh lên Đan Dương Tháp.Tâng thứ hai.Tầng thứ ba.Tâng thứ tư.Lão đi thẳng tới tầng thứ mười một.Lưu Lão muốn xem thử dựa vào sức mạnh của mình có thể đánh giết Lục Vân hay không.Dù thất bại cũng không sao, kéo dài chút thời gian để bọn người Cốc Thanh Sơn mở đại trận hộ sơn ra cũng được.Nhưng khi Lưu Lão đi vào tầng thứ mười một thì lập tức sửng sốt đứng lại. Không có ở đây? Lục Vân không có ở mười một tầng!Lưu Lão có thể chắc chắn vừa rồi lúc mình đi lên không gặp phải Lục Vân, chứng tỏ hắn không có khả năng đi xuống, chỉ có thể đi lên thôi.Phía trên...Lưu Lão ngẩng đầu nhìn về phía lối vào tầng mười hai, thân thể run lên kịch liệt."Sao tu ma giả có thể leo lên tầng mười hai chứ?" Lưu Lão vô cùng rung động.Lão không tin nổi Lục Vân đã leo lên tầng mười hai, nhưng nếu không lên đó thì hắn chạy đến chỗ nào rồi?Trong Đan Dương Tháp không có bao nhiêu chỗ ẩn thân cả.Lưu Lão ngu ngơ tại chỗ, nhìn chăm chú vào cầu thang cửa vào tầng mười hai rồi chậm chạp không dám hành động."Quả nhiên là ở tâng thứ mười hai!" Một lúc sau Lưu Lão mới tỉnh táo lại, khó tin thì thầm một câu.Trên người Lục Vân có khí tức thô bạo rất mãnh liệt, khiến người ta cảm thấy áp lực đến ngạt thở, Lưu Lão có thể cảm nhận được khí tức này đang ở trên đầu mình.Chứng tỏ Lục Vân đang ở tâng mười hai.Lưu Lão do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định ở lại tầng mười một chờ Lục Vân đi xuống.Hiện tại dù không sử dụng chân khí thì ngón tay này của hắn cũng có thể dùng một kích đánh thủng tu luyện giả Kim Đan Kỳ.Sau khi cắn nuốt xong linh hỏa thì Lục Vân đã nhanh chóng leo lên tầng thứ mười hai của Đan Dương Tháp, cũng không cảm thấy khó khăn mấy.'Tầng mười hai cũng không có Đan Đỉnh giống như tầng mười một.Phải nói là nơi này không có cái gì cả, rất trống trải.