Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 877: Đồ âm hiểm!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Giữa Mạc Thanh Uyển và tên đầu trọc xem như triệt để hình thành ân oán sống chết.Cùng lúc đó, trong nơi tiếp đãi khách quý của Đan Dương Tông, Lữ Khinh Nga cũng gặp phải nan đề.Vì tìm hiểu tin tức về người thừa kế ý chí của Thanh Đế mà bà ấy suýt nói mòn cả miệng.Nhưng dù ám chỉ hay nói rõ, dù đưa ra điều kiện trao đổi gì thì Cốc Thanh Sơn cũng không mắc lừa.Lão già này luôn cười ha hả.Kéo đông kéo tây, nhưng lại không kéo đến điểm mấu chốt.Lữ Khinh Nga thực sự rất bất đắc dĩ, chỉ có thể thăm dò hỏi: "Vừa rồi lúc ở bên ngoài, tôi tình cờ nghe thấy mấy đệ tử của quý tông nói rằng người thừa kế ýchí của Thanh Đế là một thanh niên?”"Ha ha, có lẽ là vậy, những đệ tử kia chỉ suy đoán mà thôi, không tin thật được."Cốc Thanh Sơn cười ha hả đáp trả, trong lòng lại xem thường, cái gì mà tình cờ nghe thấy, tôi thấy bà là đặc biệt đi hỏi thăm.Đồ âm hiểm!Lữ Khinh Nga cần răng nói: "Cốc Tông Chủ không cần đề phòng tôi như thế, mặc dù lập trường của chúng ta khác biệt, nhưng cũng quen biết nhiều năm, chẳng lẽ Cốc Tông Chủ không nể mặt tôi chút nào sao?"Đan dược của Đan Dương Tông không chỉ để nội bộ Đan Dương Tông sử dụng mà còn thường xuyên bán cho các môn phái khác.Lữ Khinh Nga từng nhiều lân đến Đan Dương Tông mua đan dược, đi nhiều lần rồi dân dần có quan hệ không tệ với Cốc Thanh Sơn, xem như có chút giao. tình.Đây cũng là nguyên nhân Vân Sơn Thư Viện phái bà đến tìm hiểu tin tức.Cốc Thanh Sơn vẫn mang nụ cười ôn hòa mà nói: "Cô Lữ, nếu như là chuyện khác thì tôi nhất định sẽ nể mặt cô, nhưng chuyện này thì xin thứ cho tôi không cách nào bẩm báo."Miệng của Cốc Thanh Sơn này quá kín, thật sự là không chịu lộ ra chút tin tức nào cả.Nhưng bà không cam tâm từ bỏ như vậy."Cốc Tông Chủ, không bằng như vậy đi, chúng tôi đều bỏ qua nhân tố tông môn, đứng ở góc độ cá nhân để nghiên cứu thảo luận vấn đề này." Lữ Khinh Nga ngẫm nghĩ rồi nói.Cốc Thanh Sơn lộ ra vẻ hứng thú: "Cô Lữ nói vậy là có ý gì?"
Giữa Mạc Thanh Uyển và tên đầu trọc xem như triệt để hình thành ân oán sống chết.
Cùng lúc đó, trong nơi tiếp đãi khách quý của Đan Dương Tông, Lữ Khinh Nga cũng gặp phải nan đề.
Vì tìm hiểu tin tức về người thừa kế ý chí của Thanh Đế mà bà ấy suýt nói mòn cả miệng.
Nhưng dù ám chỉ hay nói rõ, dù đưa ra điều kiện trao đổi gì thì Cốc Thanh Sơn cũng không mắc lừa.
Lão già này luôn cười ha hả.
Kéo đông kéo tây, nhưng lại không kéo đến điểm mấu chốt.
Lữ Khinh Nga thực sự rất bất đắc dĩ, chỉ có thể thăm dò hỏi: "Vừa rồi lúc ở bên ngoài, tôi tình cờ nghe thấy mấy đệ tử của quý tông nói rằng người thừa kế ý
chí của Thanh Đế là một thanh niên?”
"Ha ha, có lẽ là vậy, những đệ tử kia chỉ suy đoán mà thôi, không tin thật được."
Cốc Thanh Sơn cười ha hả đáp trả, trong lòng lại xem thường, cái gì mà tình cờ nghe thấy, tôi thấy bà là đặc biệt đi hỏi thăm.
Đồ âm hiểm!
Lữ Khinh Nga cần răng nói: "Cốc Tông Chủ không cần đề phòng tôi như thế, mặc dù lập trường của chúng ta khác biệt, nhưng cũng quen biết nhiều năm, chẳng lẽ Cốc Tông Chủ không nể mặt tôi chút nào sao?"
Đan dược của Đan Dương Tông không chỉ để nội bộ Đan Dương Tông sử dụng mà còn thường xuyên bán cho các môn phái khác.
Lữ Khinh Nga từng nhiều lân đến Đan Dương Tông mua đan dược, đi nhiều lần rồi dân dần có quan hệ không tệ với Cốc Thanh Sơn, xem như có chút giao. tình.
Đây cũng là nguyên nhân Vân Sơn Thư Viện phái bà đến tìm hiểu tin tức.
Cốc Thanh Sơn vẫn mang nụ cười ôn hòa mà nói: "Cô Lữ, nếu như là chuyện khác thì tôi nhất định sẽ nể mặt cô, nhưng chuyện này thì xin thứ cho tôi không cách nào bẩm báo."
Miệng của Cốc Thanh Sơn này quá kín, thật sự là không chịu lộ ra chút tin tức nào cả.
Nhưng bà không cam tâm từ bỏ như vậy.
"Cốc Tông Chủ, không bằng như vậy đi, chúng tôi đều bỏ qua nhân tố tông môn, đứng ở góc độ cá nhân để nghiên cứu thảo luận vấn đề này." Lữ Khinh Nga ngẫm nghĩ rồi nói.
Cốc Thanh Sơn lộ ra vẻ hứng thú: "Cô Lữ nói vậy là có ý gì?"
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Giữa Mạc Thanh Uyển và tên đầu trọc xem như triệt để hình thành ân oán sống chết.Cùng lúc đó, trong nơi tiếp đãi khách quý của Đan Dương Tông, Lữ Khinh Nga cũng gặp phải nan đề.Vì tìm hiểu tin tức về người thừa kế ý chí của Thanh Đế mà bà ấy suýt nói mòn cả miệng.Nhưng dù ám chỉ hay nói rõ, dù đưa ra điều kiện trao đổi gì thì Cốc Thanh Sơn cũng không mắc lừa.Lão già này luôn cười ha hả.Kéo đông kéo tây, nhưng lại không kéo đến điểm mấu chốt.Lữ Khinh Nga thực sự rất bất đắc dĩ, chỉ có thể thăm dò hỏi: "Vừa rồi lúc ở bên ngoài, tôi tình cờ nghe thấy mấy đệ tử của quý tông nói rằng người thừa kế ýchí của Thanh Đế là một thanh niên?”"Ha ha, có lẽ là vậy, những đệ tử kia chỉ suy đoán mà thôi, không tin thật được."Cốc Thanh Sơn cười ha hả đáp trả, trong lòng lại xem thường, cái gì mà tình cờ nghe thấy, tôi thấy bà là đặc biệt đi hỏi thăm.Đồ âm hiểm!Lữ Khinh Nga cần răng nói: "Cốc Tông Chủ không cần đề phòng tôi như thế, mặc dù lập trường của chúng ta khác biệt, nhưng cũng quen biết nhiều năm, chẳng lẽ Cốc Tông Chủ không nể mặt tôi chút nào sao?"Đan dược của Đan Dương Tông không chỉ để nội bộ Đan Dương Tông sử dụng mà còn thường xuyên bán cho các môn phái khác.Lữ Khinh Nga từng nhiều lân đến Đan Dương Tông mua đan dược, đi nhiều lần rồi dân dần có quan hệ không tệ với Cốc Thanh Sơn, xem như có chút giao. tình.Đây cũng là nguyên nhân Vân Sơn Thư Viện phái bà đến tìm hiểu tin tức.Cốc Thanh Sơn vẫn mang nụ cười ôn hòa mà nói: "Cô Lữ, nếu như là chuyện khác thì tôi nhất định sẽ nể mặt cô, nhưng chuyện này thì xin thứ cho tôi không cách nào bẩm báo."Miệng của Cốc Thanh Sơn này quá kín, thật sự là không chịu lộ ra chút tin tức nào cả.Nhưng bà không cam tâm từ bỏ như vậy."Cốc Tông Chủ, không bằng như vậy đi, chúng tôi đều bỏ qua nhân tố tông môn, đứng ở góc độ cá nhân để nghiên cứu thảo luận vấn đề này." Lữ Khinh Nga ngẫm nghĩ rồi nói.Cốc Thanh Sơn lộ ra vẻ hứng thú: "Cô Lữ nói vậy là có ý gì?"