Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 879: Tên đầu trọc?

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Trước mặt người bên ngoài, Mạc Thanh Uyển luôn gọi Lữ Khinh Nga là 'Sư phự, chỉ khi ở trong nhà thì mới gọi bà là 'Mẹ'.Nhưng vừa rồi cô lại trực tiếp gọi như vậy, có thể thấy được Mạc Thanh Uyển đang uất ức đến mức nào.Lữ Khinh Nga cũng cảm thấy kỳ quái, lập tức nhíu mày hỏi: "Làm sao vậy Thanh Uyển? Không phải bảo các con đi ra bên ngoài dạo sao, sao lại không Vui?"Mạc Thanh Uyển hung tợn trừng Lục Vân một cái rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Tên đầu trọc kia, không phải nói chỉ có Tông Chủ của các người mới chế tài được ngươi sao, hiện tại đứng trước mặt Tông Chủ đó, tự nói mình đã làm chuyện hèn hạ vô sỉ gì đi!"Tên đầu trọc?Lục Vân nghe thấy xưng hô này thì suýt không nhịn được muốn đánh Mạc Thanh Uyển một cái nữa.Nhưng ngay trước mặt mẹ người ta nên hắn vẫn quyết định khiêm tốn một chút.Lục Vân cố gắng khắc chế chính mình.Từ từ...Vừa rồi Mạc Thanh Uyển gọi người đàn bà xinh đẹp này là 'Mẹ' à? Lục Vân bỗng bừng tỉnh rồi cẩn thận quan sát Lữ Khinh Nga.Hắn phát hiện nét mặt của người này thật sự có vài điểm giống với Mạc Thanh Uyển.Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người này là mẹ của chị tư Vương Băng Ngưng?Rất nhanh Lục Vân đã xác định điểm này. Nhưng hăn vẫn không nói gì.Chuyện thân thế của Vương Băng Ngưng thì phải chờ hắn trở về nói ra để cô tự quyết định, Lục Vân muốn báo tin tức này cho Vương Băng Ngưng trước đã.Trước khi Vương Băng Ngưng biết chuyện này thì Lục Vân không tiện nhúng tay.Sao Lữ Khinh Nga có thể không đoán ra con gái mình bị chọc tức, hơn nữa còn tức không nhẹ, lúc nói chuyện còn run cả giọng.Là tên đầu trọc này trêu chọc con mình sao?Lữ Khinh Nga nhìn về phía Lục Vân, kết quả lại phát hiện Lục Vân đang dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá mình, bà lập tức nhíu mày càng chặt.Hiện tại xem ra không phải như thế.Cốc Thanh Sơn thầm thở phào một hơi.Lục Vân quay đầu nhìn về phía Mộc Bình, nói: "Mộc trưởng lão, thôi bà nói đi, tôi nói không thích hợp."Mặc dù hắn da mặt dày, nhưng cũng không tiện trẳng trợn kể ra chuyện mình đè Mạc Thanh Uyển ra điên cuồng đánh mông một hồi.

Trước mặt người bên ngoài, Mạc Thanh Uyển luôn gọi Lữ Khinh Nga là 'Sư phự, chỉ khi ở trong nhà thì mới gọi bà là 'Mẹ'.

Nhưng vừa rồi cô lại trực tiếp gọi như vậy, có thể thấy được Mạc Thanh Uyển đang uất ức đến mức nào.

Lữ Khinh Nga cũng cảm thấy kỳ quái, lập tức nhíu mày hỏi: "Làm sao vậy Thanh Uyển? Không phải bảo các con đi ra bên ngoài dạo sao, sao lại không Vui?"

Mạc Thanh Uyển hung tợn trừng Lục Vân một cái rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Tên đầu trọc kia, không phải nói chỉ có Tông Chủ của các người mới chế tài được ngươi sao, hiện tại đứng trước mặt Tông Chủ đó, tự nói mình đã làm chuyện hèn hạ vô sỉ gì đi!"

Tên đầu trọc?

Lục Vân nghe thấy xưng hô này thì suýt không nhịn được muốn đánh Mạc Thanh Uyển một cái nữa.

Nhưng ngay trước mặt mẹ người ta nên hắn vẫn quyết định khiêm tốn một chút.

Lục Vân cố gắng khắc chế chính mình.

Từ từ...

Vừa rồi Mạc Thanh Uyển gọi người đàn bà xinh đẹp này là 'Mẹ' à? Lục Vân bỗng bừng tỉnh rồi cẩn thận quan sát Lữ Khinh Nga.

Hắn phát hiện nét mặt của người này thật sự có vài điểm giống với Mạc Thanh Uyển.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người này là mẹ của chị tư Vương Băng Ngưng?

Rất nhanh Lục Vân đã xác định điểm này. Nhưng hăn vẫn không nói gì.

Chuyện thân thế của Vương Băng Ngưng thì phải chờ hắn trở về nói ra để cô tự quyết định, Lục Vân muốn báo tin tức này cho Vương Băng Ngưng trước đã.

Trước khi Vương Băng Ngưng biết chuyện này thì Lục Vân không tiện nhúng tay.

Sao Lữ Khinh Nga có thể không đoán ra con gái mình bị chọc tức, hơn nữa còn tức không nhẹ, lúc nói chuyện còn run cả giọng.

Là tên đầu trọc này trêu chọc con mình sao?

Lữ Khinh Nga nhìn về phía Lục Vân, kết quả lại phát hiện Lục Vân đang dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá mình, bà lập tức nhíu mày càng chặt.

Hiện tại xem ra không phải như thế.

Cốc Thanh Sơn thầm thở phào một hơi.

Lục Vân quay đầu nhìn về phía Mộc Bình, nói: "Mộc trưởng lão, thôi bà nói đi, tôi nói không thích hợp."

Mặc dù hắn da mặt dày, nhưng cũng không tiện trẳng trợn kể ra chuyện mình đè Mạc Thanh Uyển ra điên cuồng đánh mông một hồi.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Trước mặt người bên ngoài, Mạc Thanh Uyển luôn gọi Lữ Khinh Nga là 'Sư phự, chỉ khi ở trong nhà thì mới gọi bà là 'Mẹ'.Nhưng vừa rồi cô lại trực tiếp gọi như vậy, có thể thấy được Mạc Thanh Uyển đang uất ức đến mức nào.Lữ Khinh Nga cũng cảm thấy kỳ quái, lập tức nhíu mày hỏi: "Làm sao vậy Thanh Uyển? Không phải bảo các con đi ra bên ngoài dạo sao, sao lại không Vui?"Mạc Thanh Uyển hung tợn trừng Lục Vân một cái rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Tên đầu trọc kia, không phải nói chỉ có Tông Chủ của các người mới chế tài được ngươi sao, hiện tại đứng trước mặt Tông Chủ đó, tự nói mình đã làm chuyện hèn hạ vô sỉ gì đi!"Tên đầu trọc?Lục Vân nghe thấy xưng hô này thì suýt không nhịn được muốn đánh Mạc Thanh Uyển một cái nữa.Nhưng ngay trước mặt mẹ người ta nên hắn vẫn quyết định khiêm tốn một chút.Lục Vân cố gắng khắc chế chính mình.Từ từ...Vừa rồi Mạc Thanh Uyển gọi người đàn bà xinh đẹp này là 'Mẹ' à? Lục Vân bỗng bừng tỉnh rồi cẩn thận quan sát Lữ Khinh Nga.Hắn phát hiện nét mặt của người này thật sự có vài điểm giống với Mạc Thanh Uyển.Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người này là mẹ của chị tư Vương Băng Ngưng?Rất nhanh Lục Vân đã xác định điểm này. Nhưng hăn vẫn không nói gì.Chuyện thân thế của Vương Băng Ngưng thì phải chờ hắn trở về nói ra để cô tự quyết định, Lục Vân muốn báo tin tức này cho Vương Băng Ngưng trước đã.Trước khi Vương Băng Ngưng biết chuyện này thì Lục Vân không tiện nhúng tay.Sao Lữ Khinh Nga có thể không đoán ra con gái mình bị chọc tức, hơn nữa còn tức không nhẹ, lúc nói chuyện còn run cả giọng.Là tên đầu trọc này trêu chọc con mình sao?Lữ Khinh Nga nhìn về phía Lục Vân, kết quả lại phát hiện Lục Vân đang dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá mình, bà lập tức nhíu mày càng chặt.Hiện tại xem ra không phải như thế.Cốc Thanh Sơn thầm thở phào một hơi.Lục Vân quay đầu nhìn về phía Mộc Bình, nói: "Mộc trưởng lão, thôi bà nói đi, tôi nói không thích hợp."Mặc dù hắn da mặt dày, nhưng cũng không tiện trẳng trợn kể ra chuyện mình đè Mạc Thanh Uyển ra điên cuồng đánh mông một hồi.

Chương 879: Tên đầu trọc?