Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 883: Mục đích rất đơn thuần

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Lục Vân đang cười cái gì? Đương nhiên là cười Lữ Khinh Nga. Làm lớn chuyện cả buổi thì ra người phụ nữ này là muốn tìm mình.Sau khi Lục Vân có được ý chí truyền thừa của Thanh Đế thì vẫn không biết thứ này làm được gì, về sau mới biết được nó đại diện cho một loại cơ duyên.Giống như những nhân vật chính đều là con của thần may mắn ấy. Sự may mắn này chính là một loại cơ duyên.Cho nên cuối cùng những người bạn bên cạnh các nhân vật chính kia đều ít nhiều gì cũng có được chút may mắn, gầy dựng nên sự nghiệp lẫy lừng.Một người đắc đạo, gà chó lên trời.Hiện tại Lục Vân chính là tình huống như thế.Đương nhiên Lữ Khinh Nga hi vọng con gái mình có thể kết bạn với một người có đại cơ duyên, tốt nhất là kết thành bạn lữ thì ngày sau sẽ được nhờ vả nhiều hơn.Mục đích rất đơn thuần.Hiện tại rốt cuộc Lục Vân cũng biết sau khi mình trở thành người kế thừa ý chí của Thanh Đế thì được hoan nghênh đến cỡ nào.Nhưng mà Lữ Khinh Nga à, người có đại cơ duyên là tôi rõ ràng đang đứng trước mặt bà, kết quả bà lại không biết mà còn mắng tôi là đầu trọc đáng chết.Đầu trọc đắc tội bà cái gì hả? Cao thủ tuyệt đỉnh thì càng trọc càng mạnh!Lục Vân bị một loạt thao tác của Lữ Khinh Nga làm phì cười, nhưng cũng chỉ mím môi hơi lộ ra ý cười mà thôi, hắn đã rất khắc chế.Xem như để lại cho Lữ Khinh Nga một chút tôn trọng.Nhưng Lục Vân đã đánh giá thấp độ nhạy cảm của người phụ nữ này, cũng đánh giá thấp độ tinh mắt của bà, chỉ trong giây lát hắn đã bị Lữ Khinh Nga bắt tại trận.Lữ Khinh Nga đang ứa lửa trong lòng.Bà đã quấy rầy Cốc Thanh Sơn đòi hỏi lâu như vậy, nói mòn cả miệng mà chẳng moi được ra chút tin tức hữu dụng nào cả.Lão hồ ly Cốc Thanh Sơn này không niệm tình cũ hai người giao dịch nhiều lần, không để lộ ra cả một sợi lông.Đương nhiên Lữ Khinh Nga rất phiền muộn. Bà quay đầu vừa vặn nhìn thấy Lục Vân đang cười. Tên đầu trọc đáng chết này còn dám chế giễu bà?Buồn bực trong lòng Lữ Khinh Nga lập tức hóa thành lửa giận rồi bùng nổ, tức giận nói: "Ngươi cười cái gì?"Ai tôn trọng mình thì Lục Vân sẽ tôn trọng lại, nhưng nếu đụng phải những kẻ bá đạo, ngang ngược không nói lý thì Lục Vân sẽ càng bá đạo, càng ngang ngược hơn đối phương.Tính cách hắn chính là như thế.Gặp cưồng thì cuồng, không đổi được!"Ngươi còn dám chống đối ta?"

Lục Vân đang cười cái gì? Đương nhiên là cười Lữ Khinh Nga. Làm lớn chuyện cả buổi thì ra người phụ nữ này là muốn tìm mình.

Sau khi Lục Vân có được ý chí truyền thừa của Thanh Đế thì vẫn không biết thứ này làm được gì, về sau mới biết được nó đại diện cho một loại cơ duyên.

Giống như những nhân vật chính đều là con của thần may mắn ấy. Sự may mắn này chính là một loại cơ duyên.

Cho nên cuối cùng những người bạn bên cạnh các nhân vật chính kia đều ít nhiều gì cũng có được chút may mắn, gầy dựng nên sự nghiệp lẫy lừng.

Một người đắc đạo, gà chó lên trời.

Hiện tại Lục Vân chính là tình huống như thế.

Đương nhiên Lữ Khinh Nga hi vọng con gái mình có thể kết bạn với một người có đại cơ duyên, tốt nhất là kết thành bạn lữ thì ngày sau sẽ được nhờ vả nhiều hơn.

Mục đích rất đơn thuần.

Hiện tại rốt cuộc Lục Vân cũng biết sau khi mình trở thành người kế thừa ý chí của Thanh Đế thì được hoan nghênh đến cỡ nào.

Nhưng mà Lữ Khinh Nga à, người có đại cơ duyên là tôi rõ ràng đang đứng trước mặt bà, kết quả bà lại không biết mà còn mắng tôi là đầu trọc đáng chết.

Đầu trọc đắc tội bà cái gì hả? Cao thủ tuyệt đỉnh thì càng trọc càng mạnh!

Lục Vân bị một loạt thao tác của Lữ Khinh Nga làm phì cười, nhưng cũng chỉ mím môi hơi lộ ra ý cười mà thôi, hắn đã rất khắc chế.

Xem như để lại cho Lữ Khinh Nga một chút tôn trọng.

Nhưng Lục Vân đã đánh giá thấp độ nhạy cảm của người phụ nữ này, cũng đánh giá thấp độ tinh mắt của bà, chỉ trong giây lát hắn đã bị Lữ Khinh Nga bắt tại trận.

Lữ Khinh Nga đang ứa lửa trong lòng.

Bà đã quấy rầy Cốc Thanh Sơn đòi hỏi lâu như vậy, nói mòn cả miệng mà chẳng moi được ra chút tin tức hữu dụng nào cả.

Lão hồ ly Cốc Thanh Sơn này không niệm tình cũ hai người giao dịch nhiều lần, không để lộ ra cả một sợi lông.

Đương nhiên Lữ Khinh Nga rất phiền muộn. Bà quay đầu vừa vặn nhìn thấy Lục Vân đang cười. Tên đầu trọc đáng chết này còn dám chế giễu bà?

Buồn bực trong lòng Lữ Khinh Nga lập tức hóa thành lửa giận rồi bùng nổ, tức giận nói: "Ngươi cười cái gì?"

Ai tôn trọng mình thì Lục Vân sẽ tôn trọng lại, nhưng nếu đụng phải những kẻ bá đạo, ngang ngược không nói lý thì Lục Vân sẽ càng bá đạo, càng ngang ngược hơn đối phương.

Tính cách hắn chính là như thế.

Gặp cưồng thì cuồng, không đổi được!

"Ngươi còn dám chống đối ta?"

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Lục Vân đang cười cái gì? Đương nhiên là cười Lữ Khinh Nga. Làm lớn chuyện cả buổi thì ra người phụ nữ này là muốn tìm mình.Sau khi Lục Vân có được ý chí truyền thừa của Thanh Đế thì vẫn không biết thứ này làm được gì, về sau mới biết được nó đại diện cho một loại cơ duyên.Giống như những nhân vật chính đều là con của thần may mắn ấy. Sự may mắn này chính là một loại cơ duyên.Cho nên cuối cùng những người bạn bên cạnh các nhân vật chính kia đều ít nhiều gì cũng có được chút may mắn, gầy dựng nên sự nghiệp lẫy lừng.Một người đắc đạo, gà chó lên trời.Hiện tại Lục Vân chính là tình huống như thế.Đương nhiên Lữ Khinh Nga hi vọng con gái mình có thể kết bạn với một người có đại cơ duyên, tốt nhất là kết thành bạn lữ thì ngày sau sẽ được nhờ vả nhiều hơn.Mục đích rất đơn thuần.Hiện tại rốt cuộc Lục Vân cũng biết sau khi mình trở thành người kế thừa ý chí của Thanh Đế thì được hoan nghênh đến cỡ nào.Nhưng mà Lữ Khinh Nga à, người có đại cơ duyên là tôi rõ ràng đang đứng trước mặt bà, kết quả bà lại không biết mà còn mắng tôi là đầu trọc đáng chết.Đầu trọc đắc tội bà cái gì hả? Cao thủ tuyệt đỉnh thì càng trọc càng mạnh!Lục Vân bị một loạt thao tác của Lữ Khinh Nga làm phì cười, nhưng cũng chỉ mím môi hơi lộ ra ý cười mà thôi, hắn đã rất khắc chế.Xem như để lại cho Lữ Khinh Nga một chút tôn trọng.Nhưng Lục Vân đã đánh giá thấp độ nhạy cảm của người phụ nữ này, cũng đánh giá thấp độ tinh mắt của bà, chỉ trong giây lát hắn đã bị Lữ Khinh Nga bắt tại trận.Lữ Khinh Nga đang ứa lửa trong lòng.Bà đã quấy rầy Cốc Thanh Sơn đòi hỏi lâu như vậy, nói mòn cả miệng mà chẳng moi được ra chút tin tức hữu dụng nào cả.Lão hồ ly Cốc Thanh Sơn này không niệm tình cũ hai người giao dịch nhiều lần, không để lộ ra cả một sợi lông.Đương nhiên Lữ Khinh Nga rất phiền muộn. Bà quay đầu vừa vặn nhìn thấy Lục Vân đang cười. Tên đầu trọc đáng chết này còn dám chế giễu bà?Buồn bực trong lòng Lữ Khinh Nga lập tức hóa thành lửa giận rồi bùng nổ, tức giận nói: "Ngươi cười cái gì?"Ai tôn trọng mình thì Lục Vân sẽ tôn trọng lại, nhưng nếu đụng phải những kẻ bá đạo, ngang ngược không nói lý thì Lục Vân sẽ càng bá đạo, càng ngang ngược hơn đối phương.Tính cách hắn chính là như thế.Gặp cưồng thì cuồng, không đổi được!"Ngươi còn dám chống đối ta?"

Chương 883: Mục đích rất đơn thuần