Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 895: Cả mẹ cũng không nhìn ra

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Lục Vân không thi triển ra bất kỳ võ kỹ, nhưng Mạc Thanh Uyển cũng không nhìn ra công pháp của hắn là gì, thế là quay đầu nhìn về phía mẹ mình."Chân Khí của hắn có màu xanh, làm người ta cảm thấy là một loại công pháp ôn hòa, nhưng nhìn từ chuyện hắn đẩy lui được Ông Chính Nguyên thì kì thực bá đạo đến cực điểm!" Lữ Khinh Nga phân tích một hồi, cuối cùng lại lắc đầu: "Mẹ cũng không nhìn ra được."Cả mẹ cũng không nhìn ra.Kinh ngạc trong lòng Mạc Thanh Uyển sâu thêm mấy phần.Cốc Thanh Sơn khinh thường liếc Lữ Khinh Nga một cái, nghĩ thầm nếu bà có thể nhìn ra mới có quỷ.Mấy ngày trước khí tức hung ác chí tà và khí tức Chí Thánh Thanh Đế ôn hòa giao hoà xuất hiện trên người Lục Vân, nếu các người trông thấy cảnh đó thì mới thật sự ngoác mồm kinh ngạc.Hiện tại có chút xíu như vậy đã là gì.Cốc Thanh Sơn không thèm lên tiếng mà nghiêm túc quan sát Lục Vân và Ông Chính Nguyên giao thủ.Ông Chính Nguyên liên tục kinh ngạc hai lần, trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn, nếu như nói lần đầu tiên là chủ quan thì lần thứ hai là thế nào?Lần thứ hai giải thích thế nào đây?Lần này chỉ có thể nói rõ thực lực của tên đầu trọc này thật sự rất mạnh, không liên quan gì đến chuyện Ông Chính Nguyên chủ quan lơ là cả."Nói xin lỗi ngay!"Ông Chính Nguyên còn chưa kịp tỉnh táo lại từ quyền thứ hai đáng rung động thì bỗng có một giọng nói lạnh lùng lại bá đạo đến cực điểm nổ vang bên tai ông †a.Tâm tình Ông Chính Nguyên đắng chát.Ông ta thật sự không biết tại sao phải xin lỗi!Chẳng lẽ vì mình không tôn trọng Cốc Thanh Sơn nên tên đầu trọc này muốn mình xin lỗi ông ta? Tên đầu trọc này trung thành với tông môn lắm hay sao mà làm gì dữ vậy?Ông ta căn bản không nhớ trước đó Lục Vân đã nói một câu, là ông ta sủa nên quấy rầy người phụ nữ yêu mến của Lục Vân.Chủ yếu là lúc đó Ông Chính Nguyên hoàn toàn coi Lục Vân là một tên điên tự tìm đường chết, sao lại quan tâm hắn nói cái gì, chỉ coi hắn đang đánh rắm.Tới giờ khắc này, ông ta còn không rõ nguyên nhân Lục Vân muốn mình nói xin lỗi.Nhưng nói thế nào thì hai lần thất bại liên tục đã làm Ông Chính Nguyên ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, chỉ có thể lấy ra toàn bộ thực lực để phản kích.Gần như không chút do dự, Ông Chính Nguyên lập tức luyện hóa một giọt tinh huyết trong cơ thể, Chân Khí màu vàng lập tức tăng vọt, mơ hồ phủ thêm một màu đỏ nhạt.Kiếm ảnh rung động, nhắm thẳng vào Lục Vân. Cảnh tượng này trông thật tương tự.Khác biệt duy nhất chính là lúc trước Lục Vân dùng Ngự Linh Thần Kiếm tùy ý quét ra một kiếm đã phá giải Quỷ Kiếm Thập Nhất của Ông Lão Quỷ.Nhưng lúc này hắn không kêu gọi Ngự Linh Thần Kiếm và cũng không kịp kêu gọi.Lần này tới Côn Luân, hắn căn bản không hề mang theo Ngự Linh Thần Kiếm, chờ kêu nó tới thì tiêu tùng hết rồi.

Lục Vân không thi triển ra bất kỳ võ kỹ, nhưng Mạc Thanh Uyển cũng không nhìn ra công pháp của hắn là gì, thế là quay đầu nhìn về phía mẹ mình.

"Chân Khí của hắn có màu xanh, làm người ta cảm thấy là một loại công pháp ôn hòa, nhưng nhìn từ chuyện hắn đẩy lui được Ông Chính Nguyên thì kì thực bá đạo đến cực điểm!" Lữ Khinh Nga phân tích một hồi, cuối cùng lại lắc đầu: "Mẹ cũng không nhìn ra được."

Cả mẹ cũng không nhìn ra.

Kinh ngạc trong lòng Mạc Thanh Uyển sâu thêm mấy phần.

Cốc Thanh Sơn khinh thường liếc Lữ Khinh Nga một cái, nghĩ thầm nếu bà có thể nhìn ra mới có quỷ.

Mấy ngày trước khí tức hung ác chí tà và khí tức Chí Thánh Thanh Đế ôn hòa giao hoà xuất hiện trên người Lục Vân, nếu các người trông thấy cảnh đó thì mới thật sự ngoác mồm kinh ngạc.

Hiện tại có chút xíu như vậy đã là gì.

Cốc Thanh Sơn không thèm lên tiếng mà nghiêm túc quan sát Lục Vân và Ông Chính Nguyên giao thủ.

Ông Chính Nguyên liên tục kinh ngạc hai lần, trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn, nếu như nói lần đầu tiên là chủ quan thì lần thứ hai là thế nào?

Lần thứ hai giải thích thế nào đây?

Lần này chỉ có thể nói rõ thực lực của tên đầu trọc này thật sự rất mạnh, không liên quan gì đến chuyện Ông Chính Nguyên chủ quan lơ là cả.

"Nói xin lỗi ngay!"

Ông Chính Nguyên còn chưa kịp tỉnh táo lại từ quyền thứ hai đáng rung động thì bỗng có một giọng nói lạnh lùng lại bá đạo đến cực điểm nổ vang bên tai ông †a.

Tâm tình Ông Chính Nguyên đắng chát.

Ông ta thật sự không biết tại sao phải xin lỗi!

Chẳng lẽ vì mình không tôn trọng Cốc Thanh Sơn nên tên đầu trọc này muốn mình xin lỗi ông ta? Tên đầu trọc này trung thành với tông môn lắm hay sao mà làm gì dữ vậy?

Ông ta căn bản không nhớ trước đó Lục Vân đã nói một câu, là ông ta sủa nên quấy rầy người phụ nữ yêu mến của Lục Vân.

Chủ yếu là lúc đó Ông Chính Nguyên hoàn toàn coi Lục Vân là một tên điên tự tìm đường chết, sao lại quan tâm hắn nói cái gì, chỉ coi hắn đang đánh rắm.

Tới giờ khắc này, ông ta còn không rõ nguyên nhân Lục Vân muốn mình nói xin lỗi.

Nhưng nói thế nào thì hai lần thất bại liên tục đã làm Ông Chính Nguyên ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, chỉ có thể lấy ra toàn bộ thực lực để phản kích.

Gần như không chút do dự, Ông Chính Nguyên lập tức luyện hóa một giọt tinh huyết trong cơ thể, Chân Khí màu vàng lập tức tăng vọt, mơ hồ phủ thêm một màu đỏ nhạt.

Kiếm ảnh rung động, nhắm thẳng vào Lục Vân. Cảnh tượng này trông thật tương tự.

Khác biệt duy nhất chính là lúc trước Lục Vân dùng Ngự Linh Thần Kiếm tùy ý quét ra một kiếm đã phá giải Quỷ Kiếm Thập Nhất của Ông Lão Quỷ.

Nhưng lúc này hắn không kêu gọi Ngự Linh Thần Kiếm và cũng không kịp kêu gọi.

Lần này tới Côn Luân, hắn căn bản không hề mang theo Ngự Linh Thần Kiếm, chờ kêu nó tới thì tiêu tùng hết rồi.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Lục Vân không thi triển ra bất kỳ võ kỹ, nhưng Mạc Thanh Uyển cũng không nhìn ra công pháp của hắn là gì, thế là quay đầu nhìn về phía mẹ mình."Chân Khí của hắn có màu xanh, làm người ta cảm thấy là một loại công pháp ôn hòa, nhưng nhìn từ chuyện hắn đẩy lui được Ông Chính Nguyên thì kì thực bá đạo đến cực điểm!" Lữ Khinh Nga phân tích một hồi, cuối cùng lại lắc đầu: "Mẹ cũng không nhìn ra được."Cả mẹ cũng không nhìn ra.Kinh ngạc trong lòng Mạc Thanh Uyển sâu thêm mấy phần.Cốc Thanh Sơn khinh thường liếc Lữ Khinh Nga một cái, nghĩ thầm nếu bà có thể nhìn ra mới có quỷ.Mấy ngày trước khí tức hung ác chí tà và khí tức Chí Thánh Thanh Đế ôn hòa giao hoà xuất hiện trên người Lục Vân, nếu các người trông thấy cảnh đó thì mới thật sự ngoác mồm kinh ngạc.Hiện tại có chút xíu như vậy đã là gì.Cốc Thanh Sơn không thèm lên tiếng mà nghiêm túc quan sát Lục Vân và Ông Chính Nguyên giao thủ.Ông Chính Nguyên liên tục kinh ngạc hai lần, trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn, nếu như nói lần đầu tiên là chủ quan thì lần thứ hai là thế nào?Lần thứ hai giải thích thế nào đây?Lần này chỉ có thể nói rõ thực lực của tên đầu trọc này thật sự rất mạnh, không liên quan gì đến chuyện Ông Chính Nguyên chủ quan lơ là cả."Nói xin lỗi ngay!"Ông Chính Nguyên còn chưa kịp tỉnh táo lại từ quyền thứ hai đáng rung động thì bỗng có một giọng nói lạnh lùng lại bá đạo đến cực điểm nổ vang bên tai ông †a.Tâm tình Ông Chính Nguyên đắng chát.Ông ta thật sự không biết tại sao phải xin lỗi!Chẳng lẽ vì mình không tôn trọng Cốc Thanh Sơn nên tên đầu trọc này muốn mình xin lỗi ông ta? Tên đầu trọc này trung thành với tông môn lắm hay sao mà làm gì dữ vậy?Ông ta căn bản không nhớ trước đó Lục Vân đã nói một câu, là ông ta sủa nên quấy rầy người phụ nữ yêu mến của Lục Vân.Chủ yếu là lúc đó Ông Chính Nguyên hoàn toàn coi Lục Vân là một tên điên tự tìm đường chết, sao lại quan tâm hắn nói cái gì, chỉ coi hắn đang đánh rắm.Tới giờ khắc này, ông ta còn không rõ nguyên nhân Lục Vân muốn mình nói xin lỗi.Nhưng nói thế nào thì hai lần thất bại liên tục đã làm Ông Chính Nguyên ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, chỉ có thể lấy ra toàn bộ thực lực để phản kích.Gần như không chút do dự, Ông Chính Nguyên lập tức luyện hóa một giọt tinh huyết trong cơ thể, Chân Khí màu vàng lập tức tăng vọt, mơ hồ phủ thêm một màu đỏ nhạt.Kiếm ảnh rung động, nhắm thẳng vào Lục Vân. Cảnh tượng này trông thật tương tự.Khác biệt duy nhất chính là lúc trước Lục Vân dùng Ngự Linh Thần Kiếm tùy ý quét ra một kiếm đã phá giải Quỷ Kiếm Thập Nhất của Ông Lão Quỷ.Nhưng lúc này hắn không kêu gọi Ngự Linh Thần Kiếm và cũng không kịp kêu gọi.Lần này tới Côn Luân, hắn căn bản không hề mang theo Ngự Linh Thần Kiếm, chờ kêu nó tới thì tiêu tùng hết rồi.

Chương 895: Cả mẹ cũng không nhìn ra