Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 971: Đột nhiên cảm thấy tự hào nghĩa là sao?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Khán giả vây xem biểu diễn một vở kịch biến mặt đặc sắc ngay tại chỗ, dường như không ai muốn thừa nhận mình chính là diễn viên hài trong miệng “Vân Lộc đại sư”.Lục Vân đứng cạnh xem được trò hề này cũng vui vẻ.Chỉ có điều, ánh mắt nhìn Vân Lộc đại sư kia cũng khác đi vài phần.Phong cách vẽ tranh của hắn đúng là rất khó để mô phỏng theo, thành danh nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người có thể mô phỏng “Hùng. Ưng Đậu Trên Cây” đạt đến trình độ này.Có thể thấy người đàn ông lôi thôi kia tốn không ít thời gian lên nó.Ấy?Đột nhiên cảm thấy tự hào nghĩa là sao?“Mọi người, bây giờ mọi người đã tin tưởng đây chính là Vân Lộc đại sư rồi chứ?”Thanh niên đầu đỉnh nhìn phản ứng của mọi người, cực kì thỏa mãn, nở một nụ cười khoe hàm răng trắng sáng:“Nói gì thế, cái gì mà bây giờ mới tin, từ đầu tới cuối chúng tôi đều tin tưởng Vân Lộc đại sư, hơi thở nghệ thuật toát ra từ đại sư không lừa được người."“Ừ, cái hơi thở này thực sự là thấm vào ruột gan.” “Vân Lộc đại sư có thể ký cho tôi không?”Thanh niên đầu đinh thấy bầu không khí đã khá tốt, vì vậy giơ tay ra hiệu cho. mọi người yên lặng, sau đó cười nói:“Thực ra lần này Vân Lộc đại sư của chúng ta cũng muốn tặng phúc lợi cho mọi người.”“Tặng phúc lợi?”Mọi người nghe thấy vậy đều giật mình, có người thốt ra theo bản năng: “Hạt giống của mấy người hả?”“Tục tĩu! Sỉ nhục văn hóa của giới nghệ thuật, cút ra ngoài!” Lát sau, tên lắm miệng kia đã bị tống ra khỏi đám người.Thanh niên đầu đỉnh nói rõ từng câu từng chữ: “Phúc lợi Vân Lộc đại sư tặng cho mọi người là hai bức tranh này, bán với giá bình dân thôi, chỉ cần... Ba mươivạn: “Ba mươi vạn?” “Chắc chắn chứ?” Mọi người đều không tin nổi.gặp được chuyện tốt như thế. Hơn nữa cuộc mua bán này còn lời hơn đi đổ thạch.Đổ thạch, khả năng cao còn có thể mất trắng, táng gia bại sản, nhưng tác phẩm của Vân Lộc đại sư thì bình ổn giá, không lỗ!Còn do dự gì nữa! Nhanh chóng mua đi! Đám người lập tức sôi sùng sục.Thanh niên đầu đinh vẫn bình tĩnh nói tiếp:
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Khán giả vây xem biểu diễn một vở kịch biến mặt đặc sắc ngay tại chỗ, dường như không ai muốn thừa nhận mình chính là diễn viên hài trong miệng “Vân Lộc đại sư”.Lục Vân đứng cạnh xem được trò hề này cũng vui vẻ.Chỉ có điều, ánh mắt nhìn Vân Lộc đại sư kia cũng khác đi vài phần.Phong cách vẽ tranh của hắn đúng là rất khó để mô phỏng theo, thành danh nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người có thể mô phỏng “Hùng. Ưng Đậu Trên Cây” đạt đến trình độ này.Có thể thấy người đàn ông lôi thôi kia tốn không ít thời gian lên nó.Ấy?Đột nhiên cảm thấy tự hào nghĩa là sao?“Mọi người, bây giờ mọi người đã tin tưởng đây chính là Vân Lộc đại sư rồi chứ?”Thanh niên đầu đỉnh nhìn phản ứng của mọi người, cực kì thỏa mãn, nở một nụ cười khoe hàm răng trắng sáng:“Nói gì thế, cái gì mà bây giờ mới tin, từ đầu tới cuối chúng tôi đều tin tưởng Vân Lộc đại sư, hơi thở nghệ thuật toát ra từ đại sư không lừa được người."“Ừ, cái hơi thở này thực sự là thấm vào ruột gan.” “Vân Lộc đại sư có thể ký cho tôi không?”Thanh niên đầu đinh thấy bầu không khí đã khá tốt, vì vậy giơ tay ra hiệu cho. mọi người yên lặng, sau đó cười nói:“Thực ra lần này Vân Lộc đại sư của chúng ta cũng muốn tặng phúc lợi cho mọi người.”“Tặng phúc lợi?”Mọi người nghe thấy vậy đều giật mình, có người thốt ra theo bản năng: “Hạt giống của mấy người hả?”“Tục tĩu! Sỉ nhục văn hóa của giới nghệ thuật, cút ra ngoài!” Lát sau, tên lắm miệng kia đã bị tống ra khỏi đám người.Thanh niên đầu đỉnh nói rõ từng câu từng chữ: “Phúc lợi Vân Lộc đại sư tặng cho mọi người là hai bức tranh này, bán với giá bình dân thôi, chỉ cần... Ba mươivạn: “Ba mươi vạn?” “Chắc chắn chứ?” Mọi người đều không tin nổi.gặp được chuyện tốt như thế. Hơn nữa cuộc mua bán này còn lời hơn đi đổ thạch.Đổ thạch, khả năng cao còn có thể mất trắng, táng gia bại sản, nhưng tác phẩm của Vân Lộc đại sư thì bình ổn giá, không lỗ!Còn do dự gì nữa! Nhanh chóng mua đi! Đám người lập tức sôi sùng sục.Thanh niên đầu đinh vẫn bình tĩnh nói tiếp:
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Khán giả vây xem biểu diễn một vở kịch biến mặt đặc sắc ngay tại chỗ, dường như không ai muốn thừa nhận mình chính là diễn viên hài trong miệng “Vân Lộc đại sư”.Lục Vân đứng cạnh xem được trò hề này cũng vui vẻ.Chỉ có điều, ánh mắt nhìn Vân Lộc đại sư kia cũng khác đi vài phần.Phong cách vẽ tranh của hắn đúng là rất khó để mô phỏng theo, thành danh nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người có thể mô phỏng “Hùng. Ưng Đậu Trên Cây” đạt đến trình độ này.Có thể thấy người đàn ông lôi thôi kia tốn không ít thời gian lên nó.Ấy?Đột nhiên cảm thấy tự hào nghĩa là sao?“Mọi người, bây giờ mọi người đã tin tưởng đây chính là Vân Lộc đại sư rồi chứ?”Thanh niên đầu đỉnh nhìn phản ứng của mọi người, cực kì thỏa mãn, nở một nụ cười khoe hàm răng trắng sáng:“Nói gì thế, cái gì mà bây giờ mới tin, từ đầu tới cuối chúng tôi đều tin tưởng Vân Lộc đại sư, hơi thở nghệ thuật toát ra từ đại sư không lừa được người."“Ừ, cái hơi thở này thực sự là thấm vào ruột gan.” “Vân Lộc đại sư có thể ký cho tôi không?”Thanh niên đầu đinh thấy bầu không khí đã khá tốt, vì vậy giơ tay ra hiệu cho. mọi người yên lặng, sau đó cười nói:“Thực ra lần này Vân Lộc đại sư của chúng ta cũng muốn tặng phúc lợi cho mọi người.”“Tặng phúc lợi?”Mọi người nghe thấy vậy đều giật mình, có người thốt ra theo bản năng: “Hạt giống của mấy người hả?”“Tục tĩu! Sỉ nhục văn hóa của giới nghệ thuật, cút ra ngoài!” Lát sau, tên lắm miệng kia đã bị tống ra khỏi đám người.Thanh niên đầu đỉnh nói rõ từng câu từng chữ: “Phúc lợi Vân Lộc đại sư tặng cho mọi người là hai bức tranh này, bán với giá bình dân thôi, chỉ cần... Ba mươivạn: “Ba mươi vạn?” “Chắc chắn chứ?” Mọi người đều không tin nổi.gặp được chuyện tốt như thế. Hơn nữa cuộc mua bán này còn lời hơn đi đổ thạch.Đổ thạch, khả năng cao còn có thể mất trắng, táng gia bại sản, nhưng tác phẩm của Vân Lộc đại sư thì bình ổn giá, không lỗ!Còn do dự gì nữa! Nhanh chóng mua đi! Đám người lập tức sôi sùng sục.Thanh niên đầu đinh vẫn bình tĩnh nói tiếp: