Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 975: Hùng Ưng Đậu Trên Cây
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Liễu Yên Nhi cũng ồn ào theo, cực kì muốn xem Lục Vân tháo kính râm và khẩu trang xuống.Nếu những người này biết người mà bọn họ đang chửi mắng bây giờ chính là thần thủ hộ của Long Quốc. ~ Vân Thiên Thần Quân, không biết sẽ có vẻ mặt như. thế nào.Nhưng Liễu Yên Nhi không được như ý rồi.Bởi vì Lục Vân không để lộ thân phận của mình, chỉ lạnh nhạt nói một câu: "Bức tranh giống thế này, tôi dùng mười phút cũng vẽ ra được.”Mười phút? Vẽ ra “Hùng Ưng Đậu Trên Cây”Tất cả mọi người nhìn Lục Vân như nhìn bệnh nhân tâm thần.Phong cách trong các tác phẩm của Vân Lộc đại sư rất mạnh mẽ, rất nhiều người dù có bắt chước bao nhiêu lâu đi nữa cũng không thể vẽ theo được.Thăng nhóc này còn dám nói mười phút là vẽ xong, không bị điên thì là gì?Đến chửi họ cũng chẳng bưồn chửi nữa.Tốn nước bọt. “Nhóc con, xem ra cậu cố ý tới gây rối đúng không? Chỉ là phá hoại kiểu này thực sự trông hơi đần, mười phút vẽ ra được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây”, sợ là đến bản thân Vân Lộc đại sư...”Thanh niên đầu đinh vốn định trào phúng Lục Vân, nhưng lại suýt nữa lỡ miệng.“Nếu như tôi vẽ được thì sao?"“Nếu vẽ được thì ông đây cũng quỳ trên đất mà gọi cậu là ông nội!"“Thôi bỏ đi, tôi không có cháu trai xấu như anh”“Cậu..”Thanh niên đầu đĩnh tức nghẹn, lập tức hung ác nói: " Cậu vẽ được thì tôi dập đầu xin lỗi, nếu không vẽ được..."Thanh niên đầu đinh đi một vòng, lấy vẽ một tảng đá, cười nói: "Nếu không vẽ được thì cậu cầm tảng đá này tự đập gãy một ngón tay, sao hả?”Mọi người nghe điều kiện cá cược xong, cảm thấy hơi độc ác.Tự đập gãy ngón tay của mình, không chỉ là đau đớn thể xác, còn có sợ hãi từ nội tâm, nếu như đập một phát không gãy, chắng lẽ phải đập thêm mấy phát nữa sao?Dám nhận tiền đặt cược này chắc chắn là một người cực kì độc ác!Chỉ có điều thằng nhóc này bị vậy cũng đáng, ai bảo nó không có việc gì tự dưng nhảy ra quấy rối, còn dõng dạ nói mình có thể vẽ được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” trong vòng mười phútThật sự dám nhận.Con hàng này không ngu đấy chứ?Hoàn toàn không có ai vẽ được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” trong vòng mười phút cả.“Được, cũng coi như gan dạ đấy, đừng nói không nhắc nhở cậu, nếu cậu vẽ xấu thì không chỉ mất một ngón tay đâu”
Liễu Yên Nhi cũng ồn ào theo, cực kì muốn xem Lục Vân tháo kính râm và khẩu trang xuống.
Nếu những người này biết người mà bọn họ đang chửi mắng bây giờ chính là thần thủ hộ của Long Quốc. ~ Vân Thiên Thần Quân, không biết sẽ có vẻ mặt như. thế nào.
Nhưng Liễu Yên Nhi không được như ý rồi.
Bởi vì Lục Vân không để lộ thân phận của mình, chỉ lạnh nhạt nói một câu: "Bức tranh giống thế này, tôi dùng mười phút cũng vẽ ra được.”
Mười phút? Vẽ ra “Hùng Ưng Đậu Trên Cây”
Tất cả mọi người nhìn Lục Vân như nhìn bệnh nhân tâm thần.
Phong cách trong các tác phẩm của Vân Lộc đại sư rất mạnh mẽ, rất nhiều người dù có bắt chước bao nhiêu lâu đi nữa cũng không thể vẽ theo được.
Thăng nhóc này còn dám nói mười phút là vẽ xong, không bị điên thì là gì?
Đến chửi họ cũng chẳng bưồn chửi nữa.
Tốn nước bọt.
“Nhóc con, xem ra cậu cố ý tới gây rối đúng không? Chỉ là phá hoại kiểu này thực sự trông hơi đần, mười phút vẽ ra được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây”, sợ là đến bản thân Vân Lộc đại sư...”
Thanh niên đầu đinh vốn định trào phúng Lục Vân, nhưng lại suýt nữa lỡ miệng.
“Nếu như tôi vẽ được thì sao?"
“Nếu vẽ được thì ông đây cũng quỳ trên đất mà gọi cậu là ông nội!"
“Thôi bỏ đi, tôi không có cháu trai xấu như anh”
“Cậu..”
Thanh niên đầu đĩnh tức nghẹn, lập tức hung ác nói: " Cậu vẽ được thì tôi dập đầu xin lỗi, nếu không vẽ được..."
Thanh niên đầu đinh đi một vòng, lấy vẽ một tảng đá, cười nói: "Nếu không vẽ được thì cậu cầm tảng đá này tự đập gãy một ngón tay, sao hả?”
Mọi người nghe điều kiện cá cược xong, cảm thấy hơi độc ác.
Tự đập gãy ngón tay của mình, không chỉ là đau đớn thể xác, còn có sợ hãi từ nội tâm, nếu như đập một phát không gãy, chắng lẽ phải đập thêm mấy phát nữa sao?
Dám nhận tiền đặt cược này chắc chắn là một người cực kì độc ác!
Chỉ có điều thằng nhóc này bị vậy cũng đáng, ai bảo nó không có việc gì tự dưng nhảy ra quấy rối, còn dõng dạ nói mình có thể vẽ được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” trong vòng mười phút
Thật sự dám nhận.
Con hàng này không ngu đấy chứ?
Hoàn toàn không có ai vẽ được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” trong vòng mười phút cả.
“Được, cũng coi như gan dạ đấy, đừng nói không nhắc nhở cậu, nếu cậu vẽ xấu thì không chỉ mất một ngón tay đâu”
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Liễu Yên Nhi cũng ồn ào theo, cực kì muốn xem Lục Vân tháo kính râm và khẩu trang xuống.Nếu những người này biết người mà bọn họ đang chửi mắng bây giờ chính là thần thủ hộ của Long Quốc. ~ Vân Thiên Thần Quân, không biết sẽ có vẻ mặt như. thế nào.Nhưng Liễu Yên Nhi không được như ý rồi.Bởi vì Lục Vân không để lộ thân phận của mình, chỉ lạnh nhạt nói một câu: "Bức tranh giống thế này, tôi dùng mười phút cũng vẽ ra được.”Mười phút? Vẽ ra “Hùng Ưng Đậu Trên Cây”Tất cả mọi người nhìn Lục Vân như nhìn bệnh nhân tâm thần.Phong cách trong các tác phẩm của Vân Lộc đại sư rất mạnh mẽ, rất nhiều người dù có bắt chước bao nhiêu lâu đi nữa cũng không thể vẽ theo được.Thăng nhóc này còn dám nói mười phút là vẽ xong, không bị điên thì là gì?Đến chửi họ cũng chẳng bưồn chửi nữa.Tốn nước bọt. “Nhóc con, xem ra cậu cố ý tới gây rối đúng không? Chỉ là phá hoại kiểu này thực sự trông hơi đần, mười phút vẽ ra được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây”, sợ là đến bản thân Vân Lộc đại sư...”Thanh niên đầu đinh vốn định trào phúng Lục Vân, nhưng lại suýt nữa lỡ miệng.“Nếu như tôi vẽ được thì sao?"“Nếu vẽ được thì ông đây cũng quỳ trên đất mà gọi cậu là ông nội!"“Thôi bỏ đi, tôi không có cháu trai xấu như anh”“Cậu..”Thanh niên đầu đĩnh tức nghẹn, lập tức hung ác nói: " Cậu vẽ được thì tôi dập đầu xin lỗi, nếu không vẽ được..."Thanh niên đầu đinh đi một vòng, lấy vẽ một tảng đá, cười nói: "Nếu không vẽ được thì cậu cầm tảng đá này tự đập gãy một ngón tay, sao hả?”Mọi người nghe điều kiện cá cược xong, cảm thấy hơi độc ác.Tự đập gãy ngón tay của mình, không chỉ là đau đớn thể xác, còn có sợ hãi từ nội tâm, nếu như đập một phát không gãy, chắng lẽ phải đập thêm mấy phát nữa sao?Dám nhận tiền đặt cược này chắc chắn là một người cực kì độc ác!Chỉ có điều thằng nhóc này bị vậy cũng đáng, ai bảo nó không có việc gì tự dưng nhảy ra quấy rối, còn dõng dạ nói mình có thể vẽ được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” trong vòng mười phútThật sự dám nhận.Con hàng này không ngu đấy chứ?Hoàn toàn không có ai vẽ được “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” trong vòng mười phút cả.“Được, cũng coi như gan dạ đấy, đừng nói không nhắc nhở cậu, nếu cậu vẽ xấu thì không chỉ mất một ngón tay đâu”