Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 987: Tu luyện giả
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Liễu Yên Nhi có thể khẳng định bàn tay kéo áo mình tuyệt đối không phải tiểu Lục Vân.Bởi vì nếu tên lưu manh tiểu Lục Vân thật sự ra tay thì nhất định không chỉ kéo áo, mà là di chuyển bàn tay xuống phía dưới thêm một chút, dừng lại ở vị trí cong vểnh kia.Khi Liễu Yên Nhi chuẩn bị đá thẳng một chân ra thì phía sau đột nhiên vang lên giọng nói non nớt của một cô bé, đồng thời mang theo vài phần nôn nóng: “Chị ơi, cứu em!"Hả?Liễu Yên Nhi nhăn mày lại, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.Quay đầu lại nhìn lại thì chỉ thấy người kéo áo cô là một cô bé, nhìn dáng vẻ thì khoảng mười hai mười ba tuổi, đôi mắt sưng đỏ như vừa khóc xong.Lục Vân cũng nhìn thấy cô bé.Tâm mắt hẳn trực tiếp nhìn xuống đầu vai trắng nõn bên trái của cô bé, trên đó có một vệt đỏ tươiĐó không phải là máu, chắc là dạng tương tự như cái bớt. “Em gái, em gặp phải khó khăn gì sao....."Liễu Yên Nhi khom người, vừa chuẩn bị dò hỏi tình hình của cô bé như thế nào, nhưng lúc này lại thấy cô bé hoảng loạn liếc nhìn về phía sau, chưa kịp nói cái gì đã vội vàng chạy đi.Cô bé chạy đi không lâu thì một người đàn ông mặc áo đen đã đuổi theo,Khi chạy ngang qua hai người Lục Vân, người đó. hung hãng trừng Liễu Yên Nhi một cái, hình như đang cảnh cáo cô đừng xen vào việc của người khác.Liễu Yên Nhi lập tức nhắn mày càng sâu.Lục Vân nhìn bóng dáng người áo đen, tầm ngâm nói: " “Từ trên người người kia, em cảm giác được hơi thở của tu luyện giả, hẳn là một tu luyện giả”“Tiểu Lục Vân, chị cũng có một cảm giác kỳ quái...."'Cảm giác kỳ quái?” Lục Vân sửng sốt nói: “Ý chị là người đàn ông vừa rồi là tộc U Hồn?”Liễu Yên Nhi có được khả năng cảm giác rất mạnh của tộc Linh Hồ, một khi xuất hiện cảm giác kỳ quái thì chứng minh đối phương không đơn giản."Không phải” Nhưng Liễu Yên Nhi lại lắc đầu, nói: “Cảm giác vừa rồi không giống với hơi thở trước kia chị cảm nhận được từ trên người tộc U Hồn, hơn nữa....."Cô càng cau mày chặt hơn."Không chỉ là người đàn ông kia, hơi thở trên người cô bé lúc nãy càng nồng đậm.”Hơi thở trên người cô bé càng rồng đậm?Hai người nhanh chóng đuổi kịp và lặng lẽ đi theo ở phía sau.Sau khi theo dõi một thời gian, họ phát hiện người đàn ông áo đen tiến vào một vùng cỏ dại lan tràn.Bước chân gã chậm lại, ánh mắt như chim ưng tuần tra khắp nơi, hắn là đang tìm kiếm cô bé vừa rồiDạo qua một vòng mà gã vẫn không có thu hoạch gì, người đàn ông áo đen đột nhiên nghỉ chân, nhằm mắt lại tập trung một lát, giữa mày mơ hồ có chút ánh đỏ tràn ra.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Liễu Yên Nhi có thể khẳng định bàn tay kéo áo mình tuyệt đối không phải tiểu Lục Vân.Bởi vì nếu tên lưu manh tiểu Lục Vân thật sự ra tay thì nhất định không chỉ kéo áo, mà là di chuyển bàn tay xuống phía dưới thêm một chút, dừng lại ở vị trí cong vểnh kia.Khi Liễu Yên Nhi chuẩn bị đá thẳng một chân ra thì phía sau đột nhiên vang lên giọng nói non nớt của một cô bé, đồng thời mang theo vài phần nôn nóng: “Chị ơi, cứu em!"Hả?Liễu Yên Nhi nhăn mày lại, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.Quay đầu lại nhìn lại thì chỉ thấy người kéo áo cô là một cô bé, nhìn dáng vẻ thì khoảng mười hai mười ba tuổi, đôi mắt sưng đỏ như vừa khóc xong.Lục Vân cũng nhìn thấy cô bé.Tâm mắt hẳn trực tiếp nhìn xuống đầu vai trắng nõn bên trái của cô bé, trên đó có một vệt đỏ tươiĐó không phải là máu, chắc là dạng tương tự như cái bớt. “Em gái, em gặp phải khó khăn gì sao....."Liễu Yên Nhi khom người, vừa chuẩn bị dò hỏi tình hình của cô bé như thế nào, nhưng lúc này lại thấy cô bé hoảng loạn liếc nhìn về phía sau, chưa kịp nói cái gì đã vội vàng chạy đi.Cô bé chạy đi không lâu thì một người đàn ông mặc áo đen đã đuổi theo,Khi chạy ngang qua hai người Lục Vân, người đó. hung hãng trừng Liễu Yên Nhi một cái, hình như đang cảnh cáo cô đừng xen vào việc của người khác.Liễu Yên Nhi lập tức nhắn mày càng sâu.Lục Vân nhìn bóng dáng người áo đen, tầm ngâm nói: " “Từ trên người người kia, em cảm giác được hơi thở của tu luyện giả, hẳn là một tu luyện giả”“Tiểu Lục Vân, chị cũng có một cảm giác kỳ quái...."'Cảm giác kỳ quái?” Lục Vân sửng sốt nói: “Ý chị là người đàn ông vừa rồi là tộc U Hồn?”Liễu Yên Nhi có được khả năng cảm giác rất mạnh của tộc Linh Hồ, một khi xuất hiện cảm giác kỳ quái thì chứng minh đối phương không đơn giản."Không phải” Nhưng Liễu Yên Nhi lại lắc đầu, nói: “Cảm giác vừa rồi không giống với hơi thở trước kia chị cảm nhận được từ trên người tộc U Hồn, hơn nữa....."Cô càng cau mày chặt hơn."Không chỉ là người đàn ông kia, hơi thở trên người cô bé lúc nãy càng nồng đậm.”Hơi thở trên người cô bé càng rồng đậm?Hai người nhanh chóng đuổi kịp và lặng lẽ đi theo ở phía sau.Sau khi theo dõi một thời gian, họ phát hiện người đàn ông áo đen tiến vào một vùng cỏ dại lan tràn.Bước chân gã chậm lại, ánh mắt như chim ưng tuần tra khắp nơi, hắn là đang tìm kiếm cô bé vừa rồiDạo qua một vòng mà gã vẫn không có thu hoạch gì, người đàn ông áo đen đột nhiên nghỉ chân, nhằm mắt lại tập trung một lát, giữa mày mơ hồ có chút ánh đỏ tràn ra.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Liễu Yên Nhi có thể khẳng định bàn tay kéo áo mình tuyệt đối không phải tiểu Lục Vân.Bởi vì nếu tên lưu manh tiểu Lục Vân thật sự ra tay thì nhất định không chỉ kéo áo, mà là di chuyển bàn tay xuống phía dưới thêm một chút, dừng lại ở vị trí cong vểnh kia.Khi Liễu Yên Nhi chuẩn bị đá thẳng một chân ra thì phía sau đột nhiên vang lên giọng nói non nớt của một cô bé, đồng thời mang theo vài phần nôn nóng: “Chị ơi, cứu em!"Hả?Liễu Yên Nhi nhăn mày lại, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.Quay đầu lại nhìn lại thì chỉ thấy người kéo áo cô là một cô bé, nhìn dáng vẻ thì khoảng mười hai mười ba tuổi, đôi mắt sưng đỏ như vừa khóc xong.Lục Vân cũng nhìn thấy cô bé.Tâm mắt hẳn trực tiếp nhìn xuống đầu vai trắng nõn bên trái của cô bé, trên đó có một vệt đỏ tươiĐó không phải là máu, chắc là dạng tương tự như cái bớt. “Em gái, em gặp phải khó khăn gì sao....."Liễu Yên Nhi khom người, vừa chuẩn bị dò hỏi tình hình của cô bé như thế nào, nhưng lúc này lại thấy cô bé hoảng loạn liếc nhìn về phía sau, chưa kịp nói cái gì đã vội vàng chạy đi.Cô bé chạy đi không lâu thì một người đàn ông mặc áo đen đã đuổi theo,Khi chạy ngang qua hai người Lục Vân, người đó. hung hãng trừng Liễu Yên Nhi một cái, hình như đang cảnh cáo cô đừng xen vào việc của người khác.Liễu Yên Nhi lập tức nhắn mày càng sâu.Lục Vân nhìn bóng dáng người áo đen, tầm ngâm nói: " “Từ trên người người kia, em cảm giác được hơi thở của tu luyện giả, hẳn là một tu luyện giả”“Tiểu Lục Vân, chị cũng có một cảm giác kỳ quái...."'Cảm giác kỳ quái?” Lục Vân sửng sốt nói: “Ý chị là người đàn ông vừa rồi là tộc U Hồn?”Liễu Yên Nhi có được khả năng cảm giác rất mạnh của tộc Linh Hồ, một khi xuất hiện cảm giác kỳ quái thì chứng minh đối phương không đơn giản."Không phải” Nhưng Liễu Yên Nhi lại lắc đầu, nói: “Cảm giác vừa rồi không giống với hơi thở trước kia chị cảm nhận được từ trên người tộc U Hồn, hơn nữa....."Cô càng cau mày chặt hơn."Không chỉ là người đàn ông kia, hơi thở trên người cô bé lúc nãy càng nồng đậm.”Hơi thở trên người cô bé càng rồng đậm?Hai người nhanh chóng đuổi kịp và lặng lẽ đi theo ở phía sau.Sau khi theo dõi một thời gian, họ phát hiện người đàn ông áo đen tiến vào một vùng cỏ dại lan tràn.Bước chân gã chậm lại, ánh mắt như chim ưng tuần tra khắp nơi, hắn là đang tìm kiếm cô bé vừa rồiDạo qua một vòng mà gã vẫn không có thu hoạch gì, người đàn ông áo đen đột nhiên nghỉ chân, nhằm mắt lại tập trung một lát, giữa mày mơ hồ có chút ánh đỏ tràn ra.