Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 1005: Nghĩ thôi đã cảm thấy kích thích

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  "Cô bé kia thật đáng thương. ..... :"Chị Yên Nhi làm sao vậy, không phải là dâng trào tình thương của mẹ đó chứ? Một khi đã như vậy thì không bằng hai chúng ta tìm cái khách sạnnhỏ nói chuyện nhân sinh đi, hắc hắc!"Lục Vân lộ ra nụ cười xấu xa, ánh mắt đê tiện cực kỳ càn rỡ nhìn lướt qua dáng người nóng bổng của Liễu Yên Nhi.Kể từ khi biết vị chị ba là hồ ly tinh, Lục Vân nhìn thế nào cũng thấy cô ấy không thích hợp.Thật sự là không đứng đắn nổi!Rất muốn trải nghiệm mùi vị bị hồ ly tinh quyến rũ.Liễu Yên cười cong cong đôi mắt đẹp, ôm lấy Lục Vân và nói: "Được thôi, hơn nữa đã rất lâu rồi chị không tìm em phụ trợ tu luyện, nhịn rất rấtkhó chịu luôn đó!"Cô uốn éo cà cà lên người Lục Vân, phỏng chừng không người đàn ông nào có thể chịu được dáng vẻ quyến rũ kia.Đương nhiên Lục Vân cũng miệng khô lưỡi đắng.Nhất là phần bên ngoài cánh tay truyền tới xúc cảm mềm mại co dấn làm Lục Vân nhịn không được hết sức thỏa mãn.Nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ đến một chuyện.Trước đó ở tỉnh Vân Quý, khi hắn đi bái tế với Liễu Yên Nhi thì Diệp Khuynh Thành có gọi đến, nói với Lục Vân sau khi trở lại tỉnh Giang Nam thì tốt nhất đừng lộ ra khí tức tu luyện giả.Người của Chu gia thư viện Vân Sơn đang tìm hắn.Đương nhiên hiện tại Chu gia không biết Lục Vân chính là hung thủ giết chết Công Tử Vũ.Nhưng điều này cũng nhắc nhở Lục Vân.Hắn cần một cái mặt nạ hoàn toàn mới để che giấu thân phận, như vậy có thể hạn chế rất nhiều phiền toái, không đến mức liên lụy các chị.Bởi vì hắn không có khả năng luôn đeo khẩu trang và kính râm.Bình thường ăn mặc như vậy không có gì, cũng giống như những minh tỉnh đi trên đường phố, nhưng đụng phải tu luyện giả, khi đang giao thủ với bọn họ thì đeo kính râm quá bất tiện.Lần này ở Ngô gia chính là như thế.Hắn vừa giao thủ với Ngô Thiên Bưu, còn phải vừa giữ cho cái kính không rơi xuống, rất phiền toái.Nếu có mặt nạ thì có thể không kiêng nể gì, muốn làm gì thì làm.Dù sao sau khi chọc đại họa, tháo mặt nạ xuống thì không ai biết mình làm, dĩ nhiên sẽ không đưa phiền toái về nhà.Lục Vân quyết định làm như vậy, tạo ra một cái mặt nạ mới tương tự với mặt nạ Long Thủ.Sau khi tìm người tạo ra cái mặt nạ, Lục Vân trực tiếp đến Côn Lôn.Bởi vì hắn nghe Diệp Khuynh Thành nói Lữ Khinh Nga muốn gặp mình, rất rất muốn gặp, hơn nữa nhờ Diệp Khuynh Thành chuyển lời rằng chỉ cần hắn trở lại thì lập tức đến thư viện Vân Sơn một chuyến.Đương nhiên Lục Vân biết người phụ nữ kia có tâm tư gì.Hơn nữa hắn đã hứa với Vương Băng Ngưng sẽ đến thư viện Vân Sơn thăm cô, cho nên rất nhanh hắn đã vui vẻ đi đến đó.

"Cô bé kia thật đáng thương. ..... :

"Chị Yên Nhi làm sao vậy, không phải là dâng trào tình thương của mẹ đó chứ? Một khi đã như vậy thì không bằng hai chúng ta tìm cái khách sạn

nhỏ nói chuyện nhân sinh đi, hắc hắc!"

Lục Vân lộ ra nụ cười xấu xa, ánh mắt đê tiện cực kỳ càn rỡ nhìn lướt qua dáng người nóng bổng của Liễu Yên Nhi.

Kể từ khi biết vị chị ba là hồ ly tinh, Lục Vân nhìn thế nào cũng thấy cô ấy không thích hợp.

Thật sự là không đứng đắn nổi!

Rất muốn trải nghiệm mùi vị bị hồ ly tinh quyến rũ.

Liễu Yên cười cong cong đôi mắt đẹp, ôm lấy Lục Vân và nói: "Được thôi, hơn nữa đã rất lâu rồi chị không tìm em phụ trợ tu luyện, nhịn rất rất

khó chịu luôn đó!"

Cô uốn éo cà cà lên người Lục Vân, phỏng chừng không người đàn ông nào có thể chịu được dáng vẻ quyến rũ kia.

Đương nhiên Lục Vân cũng miệng khô lưỡi đắng.

Nhất là phần bên ngoài cánh tay truyền tới xúc cảm mềm mại co dấn làm Lục Vân nhịn không được hết sức thỏa mãn.

Nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ đến một chuyện.

Trước đó ở tỉnh Vân Quý, khi hắn đi bái tế với Liễu Yên Nhi thì Diệp Khuynh Thành có gọi đến, nói với Lục Vân sau khi trở lại tỉnh Giang Nam thì tốt nhất đừng lộ ra khí tức tu luyện giả.

Người của Chu gia thư viện Vân Sơn đang tìm hắn.

Đương nhiên hiện tại Chu gia không biết Lục Vân chính là hung thủ giết chết Công Tử Vũ.

Nhưng điều này cũng nhắc nhở Lục Vân.

Hắn cần một cái mặt nạ hoàn toàn mới để che giấu thân phận, như vậy có thể hạn chế rất nhiều phiền toái, không đến mức liên lụy các chị.

Bởi vì hắn không có khả năng luôn đeo khẩu trang và kính râm.

Bình thường ăn mặc như vậy không có gì, cũng giống như những minh tỉnh đi trên đường phố, nhưng đụng phải tu luyện giả, khi đang giao thủ với bọn họ thì đeo kính râm quá bất tiện.

Lần này ở Ngô gia chính là như thế.

Hắn vừa giao thủ với Ngô Thiên Bưu, còn phải vừa giữ cho cái kính không rơi xuống, rất phiền toái.

Nếu có mặt nạ thì có thể không kiêng nể gì, muốn làm gì thì làm.

Dù sao sau khi chọc đại họa, tháo mặt nạ xuống thì không ai biết mình làm, dĩ nhiên sẽ không đưa phiền toái về nhà.

Lục Vân quyết định làm như vậy, tạo ra một cái mặt nạ mới tương tự với mặt nạ Long Thủ.

Sau khi tìm người tạo ra cái mặt nạ, Lục Vân trực tiếp đến Côn Lôn.

Bởi vì hắn nghe Diệp Khuynh Thành nói Lữ Khinh Nga muốn gặp mình, rất rất muốn gặp, hơn nữa nhờ Diệp Khuynh Thành chuyển lời rằng chỉ cần hắn trở lại thì lập tức đến thư viện Vân Sơn một chuyến.

Đương nhiên Lục Vân biết người phụ nữ kia có tâm tư gì.

Hơn nữa hắn đã hứa với Vương Băng Ngưng sẽ đến thư viện Vân Sơn thăm cô, cho nên rất nhanh hắn đã vui vẻ đi đến đó.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  "Cô bé kia thật đáng thương. ..... :"Chị Yên Nhi làm sao vậy, không phải là dâng trào tình thương của mẹ đó chứ? Một khi đã như vậy thì không bằng hai chúng ta tìm cái khách sạnnhỏ nói chuyện nhân sinh đi, hắc hắc!"Lục Vân lộ ra nụ cười xấu xa, ánh mắt đê tiện cực kỳ càn rỡ nhìn lướt qua dáng người nóng bổng của Liễu Yên Nhi.Kể từ khi biết vị chị ba là hồ ly tinh, Lục Vân nhìn thế nào cũng thấy cô ấy không thích hợp.Thật sự là không đứng đắn nổi!Rất muốn trải nghiệm mùi vị bị hồ ly tinh quyến rũ.Liễu Yên cười cong cong đôi mắt đẹp, ôm lấy Lục Vân và nói: "Được thôi, hơn nữa đã rất lâu rồi chị không tìm em phụ trợ tu luyện, nhịn rất rấtkhó chịu luôn đó!"Cô uốn éo cà cà lên người Lục Vân, phỏng chừng không người đàn ông nào có thể chịu được dáng vẻ quyến rũ kia.Đương nhiên Lục Vân cũng miệng khô lưỡi đắng.Nhất là phần bên ngoài cánh tay truyền tới xúc cảm mềm mại co dấn làm Lục Vân nhịn không được hết sức thỏa mãn.Nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ đến một chuyện.Trước đó ở tỉnh Vân Quý, khi hắn đi bái tế với Liễu Yên Nhi thì Diệp Khuynh Thành có gọi đến, nói với Lục Vân sau khi trở lại tỉnh Giang Nam thì tốt nhất đừng lộ ra khí tức tu luyện giả.Người của Chu gia thư viện Vân Sơn đang tìm hắn.Đương nhiên hiện tại Chu gia không biết Lục Vân chính là hung thủ giết chết Công Tử Vũ.Nhưng điều này cũng nhắc nhở Lục Vân.Hắn cần một cái mặt nạ hoàn toàn mới để che giấu thân phận, như vậy có thể hạn chế rất nhiều phiền toái, không đến mức liên lụy các chị.Bởi vì hắn không có khả năng luôn đeo khẩu trang và kính râm.Bình thường ăn mặc như vậy không có gì, cũng giống như những minh tỉnh đi trên đường phố, nhưng đụng phải tu luyện giả, khi đang giao thủ với bọn họ thì đeo kính râm quá bất tiện.Lần này ở Ngô gia chính là như thế.Hắn vừa giao thủ với Ngô Thiên Bưu, còn phải vừa giữ cho cái kính không rơi xuống, rất phiền toái.Nếu có mặt nạ thì có thể không kiêng nể gì, muốn làm gì thì làm.Dù sao sau khi chọc đại họa, tháo mặt nạ xuống thì không ai biết mình làm, dĩ nhiên sẽ không đưa phiền toái về nhà.Lục Vân quyết định làm như vậy, tạo ra một cái mặt nạ mới tương tự với mặt nạ Long Thủ.Sau khi tìm người tạo ra cái mặt nạ, Lục Vân trực tiếp đến Côn Lôn.Bởi vì hắn nghe Diệp Khuynh Thành nói Lữ Khinh Nga muốn gặp mình, rất rất muốn gặp, hơn nữa nhờ Diệp Khuynh Thành chuyển lời rằng chỉ cần hắn trở lại thì lập tức đến thư viện Vân Sơn một chuyến.Đương nhiên Lục Vân biết người phụ nữ kia có tâm tư gì.Hơn nữa hắn đã hứa với Vương Băng Ngưng sẽ đến thư viện Vân Sơn thăm cô, cho nên rất nhanh hắn đã vui vẻ đi đến đó.

Chương 1005: Nghĩ thôi đã cảm thấy kích thích