Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 866: Lớp nào vậy? Quyên góp bao nhiêu
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Một lúc lâu sau mà giọng xì xào bàn tán ở hội trường vẫn không thể lắng xuống.'Từ Dương Dương phấn khích nhảy lên nhảy xuống, bởi vì tiếp theo là đến anh Phi của cô ta rồi.Lâm Thắng Nam cũng tự nhiên bước lên sân khấu.Đứng ở vị trí chính giữa nhất. “Tiếp theo, vẫn là lớp ba khoa quản lý tài chính, bạn Lương Phi, quyên góp một trăm nghìn tệ!!! Mờibạn Lương Phi lên sân khấu!”Lần này, ngay cả giọng của người dẫn chương trình cũng rất kích động.Cả hội trường...Một trăm nghìn tệ???Ầm!Chắc chăn là bùng nổ cực lớn!Tiếng võ tay, tiếng hò hét tựa sấm rền như làm nứt cả ly nước trong hội trường.Khiến cho màng nhĩ của mọi người chấn động.Một trăm nghìn tệ, có thể tưởng tượng được tác động đến mọi người lớn cỡ nào.“Ai vậy? Đỉnh thế?”“Còn có thể là ai nữa, đương nhiên là Lương Phi lớp ba rồi!"“Thảo nào, Lương Phi giàu có như vậy, nhưng một trăm nghìn tệ này cũng đỉnh quá rồi!”Mọi người cảm thán.'Từ Dương Dương phấn khích lắc cánh tay Lương Phi: “Anh Phi, anh Phi, gọi tên anh rồi! Gọi tên anh rồi!"Lương Phi cười khổ lắc đầu.Chẳng phải chỉ là một trăm nghìn thôi sao, ai cũng ngạc nhiên nhìn mình, đến mức như vậy à?Ha hai Lúc này, Lương Phi đút hai tay vào túi, đi về phía sân khấu, đi qua chỗ nào thì lại có tiếng hò hét của rất nhiều cô gái truyền tới.Lên sân khấu.Sau đó, người dẫn chương trình lại đọc thêm hai con số nữa.Hai bạn nữ lớp bốn mỗi bạn quyên góp một trăm năm mươi nghìn tệ. Harry Potter fanficBầu không khí ở hội trường lại một lần nữa đạt đến đỉnh điểm.Còn tên của hai bạn nữ đó, người dẫn chương trình không nói, cũng không mời hai bạn nữ này lên sân khấu.Nhưng người của cả khoa đều không hẹn mà cùng nhìn về phía hai bạn nữ ngồi ở hàng cuối cùng. Đúng, người quyên góp chắc chắn là PhươngKiển Nám và Phương Di.Nhưng hai người bọn họ quyên góp một trăm năm mươi nghìn tệ nhưng lại không xôn xao bằng Lương Phi.Bởi vì ở đại học Thục Xuyên có ai là không biết hai người bọn họ rất giàu đâu, hơn nữa còn đóng góp rất nhiều.Nhưng vẫn vang lên tiếng võ tay nhiệt liệt.Nhưng sau đó, người cuối cùng trong số mười hai người, người dẫn chương trình lại hơi bối rối.Anh ta nói: “Bạn tiếp theo là người quyên góp nhiều nhất lần này, nhưng bạn ấy chỉ để lại lớp và khoa chứ không để lại tên, chắc là không muốn để lại tên nhỉ! Nhưng tôi hi vọng, khi đọc tên lớp ra, mọi người có thể cho một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để tặng cho lớp này!”“Hả? Lớp nào vậy? Quyên góp bao nhiêu thế?”Mọi người bàn tán với nhau.Còn Lương Phi, Lâm Thắng Nam, Hồ Tuệ Mẫn với cả Thẩm Quân Văn ở trên sân khấu đều đưa mắt nhìn nhau.Mọi người đều hơi mong đợi...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Một lúc lâu sau mà giọng xì xào bàn tán ở hội trường vẫn không thể lắng xuống.'Từ Dương Dương phấn khích nhảy lên nhảy xuống, bởi vì tiếp theo là đến anh Phi của cô ta rồi.Lâm Thắng Nam cũng tự nhiên bước lên sân khấu.Đứng ở vị trí chính giữa nhất. “Tiếp theo, vẫn là lớp ba khoa quản lý tài chính, bạn Lương Phi, quyên góp một trăm nghìn tệ!!! Mờibạn Lương Phi lên sân khấu!”Lần này, ngay cả giọng của người dẫn chương trình cũng rất kích động.Cả hội trường...Một trăm nghìn tệ???Ầm!Chắc chăn là bùng nổ cực lớn!Tiếng võ tay, tiếng hò hét tựa sấm rền như làm nứt cả ly nước trong hội trường.Khiến cho màng nhĩ của mọi người chấn động.Một trăm nghìn tệ, có thể tưởng tượng được tác động đến mọi người lớn cỡ nào.“Ai vậy? Đỉnh thế?”“Còn có thể là ai nữa, đương nhiên là Lương Phi lớp ba rồi!"“Thảo nào, Lương Phi giàu có như vậy, nhưng một trăm nghìn tệ này cũng đỉnh quá rồi!”Mọi người cảm thán.'Từ Dương Dương phấn khích lắc cánh tay Lương Phi: “Anh Phi, anh Phi, gọi tên anh rồi! Gọi tên anh rồi!"Lương Phi cười khổ lắc đầu.Chẳng phải chỉ là một trăm nghìn thôi sao, ai cũng ngạc nhiên nhìn mình, đến mức như vậy à?Ha hai Lúc này, Lương Phi đút hai tay vào túi, đi về phía sân khấu, đi qua chỗ nào thì lại có tiếng hò hét của rất nhiều cô gái truyền tới.Lên sân khấu.Sau đó, người dẫn chương trình lại đọc thêm hai con số nữa.Hai bạn nữ lớp bốn mỗi bạn quyên góp một trăm năm mươi nghìn tệ. Harry Potter fanficBầu không khí ở hội trường lại một lần nữa đạt đến đỉnh điểm.Còn tên của hai bạn nữ đó, người dẫn chương trình không nói, cũng không mời hai bạn nữ này lên sân khấu.Nhưng người của cả khoa đều không hẹn mà cùng nhìn về phía hai bạn nữ ngồi ở hàng cuối cùng. Đúng, người quyên góp chắc chắn là PhươngKiển Nám và Phương Di.Nhưng hai người bọn họ quyên góp một trăm năm mươi nghìn tệ nhưng lại không xôn xao bằng Lương Phi.Bởi vì ở đại học Thục Xuyên có ai là không biết hai người bọn họ rất giàu đâu, hơn nữa còn đóng góp rất nhiều.Nhưng vẫn vang lên tiếng võ tay nhiệt liệt.Nhưng sau đó, người cuối cùng trong số mười hai người, người dẫn chương trình lại hơi bối rối.Anh ta nói: “Bạn tiếp theo là người quyên góp nhiều nhất lần này, nhưng bạn ấy chỉ để lại lớp và khoa chứ không để lại tên, chắc là không muốn để lại tên nhỉ! Nhưng tôi hi vọng, khi đọc tên lớp ra, mọi người có thể cho một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để tặng cho lớp này!”“Hả? Lớp nào vậy? Quyên góp bao nhiêu thế?”Mọi người bàn tán với nhau.Còn Lương Phi, Lâm Thắng Nam, Hồ Tuệ Mẫn với cả Thẩm Quân Văn ở trên sân khấu đều đưa mắt nhìn nhau.Mọi người đều hơi mong đợi...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Một lúc lâu sau mà giọng xì xào bàn tán ở hội trường vẫn không thể lắng xuống.'Từ Dương Dương phấn khích nhảy lên nhảy xuống, bởi vì tiếp theo là đến anh Phi của cô ta rồi.Lâm Thắng Nam cũng tự nhiên bước lên sân khấu.Đứng ở vị trí chính giữa nhất. “Tiếp theo, vẫn là lớp ba khoa quản lý tài chính, bạn Lương Phi, quyên góp một trăm nghìn tệ!!! Mờibạn Lương Phi lên sân khấu!”Lần này, ngay cả giọng của người dẫn chương trình cũng rất kích động.Cả hội trường...Một trăm nghìn tệ???Ầm!Chắc chăn là bùng nổ cực lớn!Tiếng võ tay, tiếng hò hét tựa sấm rền như làm nứt cả ly nước trong hội trường.Khiến cho màng nhĩ của mọi người chấn động.Một trăm nghìn tệ, có thể tưởng tượng được tác động đến mọi người lớn cỡ nào.“Ai vậy? Đỉnh thế?”“Còn có thể là ai nữa, đương nhiên là Lương Phi lớp ba rồi!"“Thảo nào, Lương Phi giàu có như vậy, nhưng một trăm nghìn tệ này cũng đỉnh quá rồi!”Mọi người cảm thán.'Từ Dương Dương phấn khích lắc cánh tay Lương Phi: “Anh Phi, anh Phi, gọi tên anh rồi! Gọi tên anh rồi!"Lương Phi cười khổ lắc đầu.Chẳng phải chỉ là một trăm nghìn thôi sao, ai cũng ngạc nhiên nhìn mình, đến mức như vậy à?Ha hai Lúc này, Lương Phi đút hai tay vào túi, đi về phía sân khấu, đi qua chỗ nào thì lại có tiếng hò hét của rất nhiều cô gái truyền tới.Lên sân khấu.Sau đó, người dẫn chương trình lại đọc thêm hai con số nữa.Hai bạn nữ lớp bốn mỗi bạn quyên góp một trăm năm mươi nghìn tệ. Harry Potter fanficBầu không khí ở hội trường lại một lần nữa đạt đến đỉnh điểm.Còn tên của hai bạn nữ đó, người dẫn chương trình không nói, cũng không mời hai bạn nữ này lên sân khấu.Nhưng người của cả khoa đều không hẹn mà cùng nhìn về phía hai bạn nữ ngồi ở hàng cuối cùng. Đúng, người quyên góp chắc chắn là PhươngKiển Nám và Phương Di.Nhưng hai người bọn họ quyên góp một trăm năm mươi nghìn tệ nhưng lại không xôn xao bằng Lương Phi.Bởi vì ở đại học Thục Xuyên có ai là không biết hai người bọn họ rất giàu đâu, hơn nữa còn đóng góp rất nhiều.Nhưng vẫn vang lên tiếng võ tay nhiệt liệt.Nhưng sau đó, người cuối cùng trong số mười hai người, người dẫn chương trình lại hơi bối rối.Anh ta nói: “Bạn tiếp theo là người quyên góp nhiều nhất lần này, nhưng bạn ấy chỉ để lại lớp và khoa chứ không để lại tên, chắc là không muốn để lại tên nhỉ! Nhưng tôi hi vọng, khi đọc tên lớp ra, mọi người có thể cho một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để tặng cho lớp này!”“Hả? Lớp nào vậy? Quyên góp bao nhiêu thế?”Mọi người bàn tán với nhau.Còn Lương Phi, Lâm Thắng Nam, Hồ Tuệ Mẫn với cả Thẩm Quân Văn ở trên sân khấu đều đưa mắt nhìn nhau.Mọi người đều hơi mong đợi...