Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 865: Hóa ra là vậy à

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà Phương Kiển Nám với Phương Di chẳng ai nói gì, giống như không nghe thấy Trần Khiêm hỏivậy, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nhìn về phía trước.Vương Tiểu Hoa hơi căng thẳng kéo cánh tay Trần Khiêm.Tỏ ý là Trần Khiêm đừng ngồi ở đây, một khi đắc tội với bọn họ thì sẽ lãnh đủ đấy.Trần Khiêm cười như không hề gì, kéo Vương Tiểu Hoa bên cạnh ngồi xuống.Khiến cho Phương Kiển Nám cau mày. Sau đó nhân viên vào hội trường. Buổi lễ cũng bắt đầu.Lúc bắt đầu thì là lãnh đạo nhà trường phát biểu, đại diện sinh viên phát biểu.Cuối cùng mới công bố danh sách những mạnh thường quân.Chỉ công bố những người quyên góp trên một trăm tệ.Xếp hạng ngẫu nhiên chứ không phải theo thứ tự quyên góp nhiều hay ít.Cùng với tiếng đọc.Thỉnh thoảng có một nghìn tệ, hội trường sẽ vang lên những tiếng xầm xì.Còn những người trên ba nghìn tệ, hội trường sẽ vang lên tiếng hô kinh ngạc.Trần Khiêm ở dưới cũng nghe thấy tên của Hồ Tuệ Mẫn với Thẩm Quân Văn.Hai người, mỗi người quyên góp sáu nghìn tệ. Quả thực gây ra xôn xao không nhỏ.“Theo thống kê của chúng tôi, cả khoa có mười hai người, quyên góp trên sáu nghìn tệ. Chúng tôi đã tiến hành thống kê riêng, tiếp theo đây, xin mời những sinh viên quyên góp từ sáu nghìn tệ trở lên bước lên sân khấu, nhận bằng khen của chúng tôi!”Người dẫn chương trình đọc: “Bạn Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn, mời lên sân khấu!”Sau đó là một tràng vỗ tay nhiệt liệt, rồi Thẩm Quân Văn với Hồ Tuệ Mẫn lên sân khấu. “Wow, anh Quân Văn đẹp trai quá, ha hal”'Từ Dương Dương ở bên dưới không khỏi vỗ tay.Bởi vì vỗ tay ngay bên cạnh Trần Khiêm, thấy cái nết của Từ Dương Dương, Trần Khiêm trợn tròn mắt.“Dương Dương, sao cậu lại quen được với anh đẹp trai Quân Văn vậy? Tôi nhớ anh ấy mới chuyển đến trường thôi mà?” Có cô gái tò mò hỏi.“Ha ha, anh họ Từ Văn Đào của tôi là em họ của nhà dì của Vương Kiện, nhân vật hô mưa gọi gió ở trường bọn tôi trước đây. Mà Thẩm Quân Văn là bạn tốt của anh Vương Kiện, đương nhiên là tôi quen rồi"“Hóa ra là vậy àI”“Ừ ừ, chị gái bên cạnh anh Quân Văn là Hồ Tuệ Mãn, rất xinh đẹp, hình như chị ấy thích anh Quân Văn, hai người cùng chuyển đến đây!”'Từ Dương Dương nói.Trong lòng thì nói, cho dù anh Quân Văn chơi trội, thì đáng mong đợi nhất, vẫn nên là màn thể hiện của anh Phi mới đúng.Lúc này tập trung lắng nghe hơn một chút.Sau đó, người dẫn chương trình lại đọc tên vài người nữa lên sân khấu.“Lớp ba khoa quản lý tài chính, bạn Lâm Thăng Nam, quyên góp ba mươi nghìn tệ. Mời bạn Lâm Thắng Nam lên sân khấu!”“AI”Không có gì bất ngờ, hội trường bùng nổ.Ngay cả các giáo viên ngồi ở hàng ghế đầu cũng thì thầm với nhau.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà Phương Kiển Nám với Phương Di chẳng ai nói gì, giống như không nghe thấy Trần Khiêm hỏivậy, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nhìn về phía trước.Vương Tiểu Hoa hơi căng thẳng kéo cánh tay Trần Khiêm.Tỏ ý là Trần Khiêm đừng ngồi ở đây, một khi đắc tội với bọn họ thì sẽ lãnh đủ đấy.Trần Khiêm cười như không hề gì, kéo Vương Tiểu Hoa bên cạnh ngồi xuống.Khiến cho Phương Kiển Nám cau mày. Sau đó nhân viên vào hội trường. Buổi lễ cũng bắt đầu.Lúc bắt đầu thì là lãnh đạo nhà trường phát biểu, đại diện sinh viên phát biểu.Cuối cùng mới công bố danh sách những mạnh thường quân.Chỉ công bố những người quyên góp trên một trăm tệ.Xếp hạng ngẫu nhiên chứ không phải theo thứ tự quyên góp nhiều hay ít.Cùng với tiếng đọc.Thỉnh thoảng có một nghìn tệ, hội trường sẽ vang lên những tiếng xầm xì.Còn những người trên ba nghìn tệ, hội trường sẽ vang lên tiếng hô kinh ngạc.Trần Khiêm ở dưới cũng nghe thấy tên của Hồ Tuệ Mẫn với Thẩm Quân Văn.Hai người, mỗi người quyên góp sáu nghìn tệ. Quả thực gây ra xôn xao không nhỏ.“Theo thống kê của chúng tôi, cả khoa có mười hai người, quyên góp trên sáu nghìn tệ. Chúng tôi đã tiến hành thống kê riêng, tiếp theo đây, xin mời những sinh viên quyên góp từ sáu nghìn tệ trở lên bước lên sân khấu, nhận bằng khen của chúng tôi!”Người dẫn chương trình đọc: “Bạn Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn, mời lên sân khấu!”Sau đó là một tràng vỗ tay nhiệt liệt, rồi Thẩm Quân Văn với Hồ Tuệ Mẫn lên sân khấu. “Wow, anh Quân Văn đẹp trai quá, ha hal”'Từ Dương Dương ở bên dưới không khỏi vỗ tay.Bởi vì vỗ tay ngay bên cạnh Trần Khiêm, thấy cái nết của Từ Dương Dương, Trần Khiêm trợn tròn mắt.“Dương Dương, sao cậu lại quen được với anh đẹp trai Quân Văn vậy? Tôi nhớ anh ấy mới chuyển đến trường thôi mà?” Có cô gái tò mò hỏi.“Ha ha, anh họ Từ Văn Đào của tôi là em họ của nhà dì của Vương Kiện, nhân vật hô mưa gọi gió ở trường bọn tôi trước đây. Mà Thẩm Quân Văn là bạn tốt của anh Vương Kiện, đương nhiên là tôi quen rồi"“Hóa ra là vậy àI”“Ừ ừ, chị gái bên cạnh anh Quân Văn là Hồ Tuệ Mãn, rất xinh đẹp, hình như chị ấy thích anh Quân Văn, hai người cùng chuyển đến đây!”'Từ Dương Dương nói.Trong lòng thì nói, cho dù anh Quân Văn chơi trội, thì đáng mong đợi nhất, vẫn nên là màn thể hiện của anh Phi mới đúng.Lúc này tập trung lắng nghe hơn một chút.Sau đó, người dẫn chương trình lại đọc tên vài người nữa lên sân khấu.“Lớp ba khoa quản lý tài chính, bạn Lâm Thăng Nam, quyên góp ba mươi nghìn tệ. Mời bạn Lâm Thắng Nam lên sân khấu!”“AI”Không có gì bất ngờ, hội trường bùng nổ.Ngay cả các giáo viên ngồi ở hàng ghế đầu cũng thì thầm với nhau.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà Phương Kiển Nám với Phương Di chẳng ai nói gì, giống như không nghe thấy Trần Khiêm hỏivậy, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nhìn về phía trước.Vương Tiểu Hoa hơi căng thẳng kéo cánh tay Trần Khiêm.Tỏ ý là Trần Khiêm đừng ngồi ở đây, một khi đắc tội với bọn họ thì sẽ lãnh đủ đấy.Trần Khiêm cười như không hề gì, kéo Vương Tiểu Hoa bên cạnh ngồi xuống.Khiến cho Phương Kiển Nám cau mày. Sau đó nhân viên vào hội trường. Buổi lễ cũng bắt đầu.Lúc bắt đầu thì là lãnh đạo nhà trường phát biểu, đại diện sinh viên phát biểu.Cuối cùng mới công bố danh sách những mạnh thường quân.Chỉ công bố những người quyên góp trên một trăm tệ.Xếp hạng ngẫu nhiên chứ không phải theo thứ tự quyên góp nhiều hay ít.Cùng với tiếng đọc.Thỉnh thoảng có một nghìn tệ, hội trường sẽ vang lên những tiếng xầm xì.Còn những người trên ba nghìn tệ, hội trường sẽ vang lên tiếng hô kinh ngạc.Trần Khiêm ở dưới cũng nghe thấy tên của Hồ Tuệ Mẫn với Thẩm Quân Văn.Hai người, mỗi người quyên góp sáu nghìn tệ. Quả thực gây ra xôn xao không nhỏ.“Theo thống kê của chúng tôi, cả khoa có mười hai người, quyên góp trên sáu nghìn tệ. Chúng tôi đã tiến hành thống kê riêng, tiếp theo đây, xin mời những sinh viên quyên góp từ sáu nghìn tệ trở lên bước lên sân khấu, nhận bằng khen của chúng tôi!”Người dẫn chương trình đọc: “Bạn Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn, mời lên sân khấu!”Sau đó là một tràng vỗ tay nhiệt liệt, rồi Thẩm Quân Văn với Hồ Tuệ Mẫn lên sân khấu. “Wow, anh Quân Văn đẹp trai quá, ha hal”'Từ Dương Dương ở bên dưới không khỏi vỗ tay.Bởi vì vỗ tay ngay bên cạnh Trần Khiêm, thấy cái nết của Từ Dương Dương, Trần Khiêm trợn tròn mắt.“Dương Dương, sao cậu lại quen được với anh đẹp trai Quân Văn vậy? Tôi nhớ anh ấy mới chuyển đến trường thôi mà?” Có cô gái tò mò hỏi.“Ha ha, anh họ Từ Văn Đào của tôi là em họ của nhà dì của Vương Kiện, nhân vật hô mưa gọi gió ở trường bọn tôi trước đây. Mà Thẩm Quân Văn là bạn tốt của anh Vương Kiện, đương nhiên là tôi quen rồi"“Hóa ra là vậy àI”“Ừ ừ, chị gái bên cạnh anh Quân Văn là Hồ Tuệ Mãn, rất xinh đẹp, hình như chị ấy thích anh Quân Văn, hai người cùng chuyển đến đây!”'Từ Dương Dương nói.Trong lòng thì nói, cho dù anh Quân Văn chơi trội, thì đáng mong đợi nhất, vẫn nên là màn thể hiện của anh Phi mới đúng.Lúc này tập trung lắng nghe hơn một chút.Sau đó, người dẫn chương trình lại đọc tên vài người nữa lên sân khấu.“Lớp ba khoa quản lý tài chính, bạn Lâm Thăng Nam, quyên góp ba mươi nghìn tệ. Mời bạn Lâm Thắng Nam lên sân khấu!”“AI”Không có gì bất ngờ, hội trường bùng nổ.Ngay cả các giáo viên ngồi ở hàng ghế đầu cũng thì thầm với nhau.

Chương 865: Hóa ra là vậy à