Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 874: Cậu còn không mau cút đi
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tân Noãn thấy Vương Tiểu Hoa vẫn ngẩn ngơ đứng đó thì mặt mày đỏ bừng lên, nóng hầm hập."Wow wow wowl"Có rất nhiều người có mặt tại đây đều xúm lại hóng hớt, hò hét ầm ï."Noãn Noãn, sao bây giờ cậu lại trở nên như vậy, trước đây cậu chưa từng đối xử với tớ như thế này!"Vương Tiểu Hoa nhìn đồ ăn vặt và đồ uống rơi vãi trên mặt đất, vành mắt đỏ hoe."Cậu điên à, tôi đã bảo cậu cút cơ mài"Tân Noãn lại đẩy mạnh Vương Tiểu Hoa.Vương Tiểu Hoa không để ý, ngã ngửa trên đất."Ha ha ha, ngã chỏng vó, y chang con rùa!""Đúng vậy, hạng người này còn muốn theo đuổi Tân Noãn, nằm mơ nhé! Chẳng trách Tân Noãn người ta thích..."Có một cô gái nói đến đây thì dừng lại, không nói tiếp nữa.Ngoan ngoãn ngậm miệng."Phải đó, ngày nào cũng như ngày nào, phiền chết đi được!"Sau khi nói xong, Tân Noãn lại đá văng đồ ăn vặt của Vương Tiểu Hoa, sau đó xoay người định đi.||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||"Này, cô quá đáng rồi đó?" Trần Khiêm không nhịn được quát lên."Cô có biết lúc nãy ở cổng trường, Tiểu Hoa còn nghĩ đến việc cô đang luyện tập, sợ cô vất vả nên tới đây tặng đồ cho cô. Dù cô không thích cậu ấy thì cũng đâu cần phải đối xử với cậu ấy như vậy?"Trần Khiêm tức giận nói."Ha ha, liên quan gì tới cậu? Tôi thích đối xử với cậu ta thế nào thì đối xử thế đó, ai bảo cậu ta đến câu lạc bộ Taekwando, tôi thấy cậu ta cố ý làm tôi mất mặt! Cậu còn không mau cút đi!"Dứt lời Tân Noãn còn định đánh Vương Tiểu Hoa vài phát.Trần Khiêm đứng chăn trước mặt, đẩy Tân Noãn ra.Cô ta cũng trở nên cáu kỉnh. Nhấc chân đạp vào ngực Trần Khiêm.Trần Khiêm không ngờ con nhóc này lại nóng tính như vậy.Anh bị đạp trúng phải lùi về sau, ngã dập mông.Mà lúc này, Tân Noãn cũng tự cảm thấy mình hơi kích động.Cô ta biết tình cảm của Vương Tiểu Hoa dành cho mình.Nhưng không thích là không thích, cậu ta còn cố quấn lấy mình làm gì?Hơn nữa, con gái nặng lòng hư vinh. Vương Tiểu Hoa lại thuộc hình tượng vai phụ.Nếu được một anh chàng đẹp trai đối đãi như thế, Tân Noãn chẳng thấy sao cả.Nhưng lại là Vương Tiểu Hoa, Tân Noãn cảm thấy mất mặt.Còn là mất mặt trước toàn bộ nam nữ sinh ở đây.Thật sự là cô ta chỉ hận không thể đá bay đối phương."Anh Trần, anh Trần!"Vương Tiểu Hoa thấy Trần Khiêm bị đánh vì mình.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tân Noãn thấy Vương Tiểu Hoa vẫn ngẩn ngơ đứng đó thì mặt mày đỏ bừng lên, nóng hầm hập."Wow wow wowl"Có rất nhiều người có mặt tại đây đều xúm lại hóng hớt, hò hét ầm ï."Noãn Noãn, sao bây giờ cậu lại trở nên như vậy, trước đây cậu chưa từng đối xử với tớ như thế này!"Vương Tiểu Hoa nhìn đồ ăn vặt và đồ uống rơi vãi trên mặt đất, vành mắt đỏ hoe."Cậu điên à, tôi đã bảo cậu cút cơ mài"Tân Noãn lại đẩy mạnh Vương Tiểu Hoa.Vương Tiểu Hoa không để ý, ngã ngửa trên đất."Ha ha ha, ngã chỏng vó, y chang con rùa!""Đúng vậy, hạng người này còn muốn theo đuổi Tân Noãn, nằm mơ nhé! Chẳng trách Tân Noãn người ta thích..."Có một cô gái nói đến đây thì dừng lại, không nói tiếp nữa.Ngoan ngoãn ngậm miệng."Phải đó, ngày nào cũng như ngày nào, phiền chết đi được!"Sau khi nói xong, Tân Noãn lại đá văng đồ ăn vặt của Vương Tiểu Hoa, sau đó xoay người định đi.||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||"Này, cô quá đáng rồi đó?" Trần Khiêm không nhịn được quát lên."Cô có biết lúc nãy ở cổng trường, Tiểu Hoa còn nghĩ đến việc cô đang luyện tập, sợ cô vất vả nên tới đây tặng đồ cho cô. Dù cô không thích cậu ấy thì cũng đâu cần phải đối xử với cậu ấy như vậy?"Trần Khiêm tức giận nói."Ha ha, liên quan gì tới cậu? Tôi thích đối xử với cậu ta thế nào thì đối xử thế đó, ai bảo cậu ta đến câu lạc bộ Taekwando, tôi thấy cậu ta cố ý làm tôi mất mặt! Cậu còn không mau cút đi!"Dứt lời Tân Noãn còn định đánh Vương Tiểu Hoa vài phát.Trần Khiêm đứng chăn trước mặt, đẩy Tân Noãn ra.Cô ta cũng trở nên cáu kỉnh. Nhấc chân đạp vào ngực Trần Khiêm.Trần Khiêm không ngờ con nhóc này lại nóng tính như vậy.Anh bị đạp trúng phải lùi về sau, ngã dập mông.Mà lúc này, Tân Noãn cũng tự cảm thấy mình hơi kích động.Cô ta biết tình cảm của Vương Tiểu Hoa dành cho mình.Nhưng không thích là không thích, cậu ta còn cố quấn lấy mình làm gì?Hơn nữa, con gái nặng lòng hư vinh. Vương Tiểu Hoa lại thuộc hình tượng vai phụ.Nếu được một anh chàng đẹp trai đối đãi như thế, Tân Noãn chẳng thấy sao cả.Nhưng lại là Vương Tiểu Hoa, Tân Noãn cảm thấy mất mặt.Còn là mất mặt trước toàn bộ nam nữ sinh ở đây.Thật sự là cô ta chỉ hận không thể đá bay đối phương."Anh Trần, anh Trần!"Vương Tiểu Hoa thấy Trần Khiêm bị đánh vì mình.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tân Noãn thấy Vương Tiểu Hoa vẫn ngẩn ngơ đứng đó thì mặt mày đỏ bừng lên, nóng hầm hập."Wow wow wowl"Có rất nhiều người có mặt tại đây đều xúm lại hóng hớt, hò hét ầm ï."Noãn Noãn, sao bây giờ cậu lại trở nên như vậy, trước đây cậu chưa từng đối xử với tớ như thế này!"Vương Tiểu Hoa nhìn đồ ăn vặt và đồ uống rơi vãi trên mặt đất, vành mắt đỏ hoe."Cậu điên à, tôi đã bảo cậu cút cơ mài"Tân Noãn lại đẩy mạnh Vương Tiểu Hoa.Vương Tiểu Hoa không để ý, ngã ngửa trên đất."Ha ha ha, ngã chỏng vó, y chang con rùa!""Đúng vậy, hạng người này còn muốn theo đuổi Tân Noãn, nằm mơ nhé! Chẳng trách Tân Noãn người ta thích..."Có một cô gái nói đến đây thì dừng lại, không nói tiếp nữa.Ngoan ngoãn ngậm miệng."Phải đó, ngày nào cũng như ngày nào, phiền chết đi được!"Sau khi nói xong, Tân Noãn lại đá văng đồ ăn vặt của Vương Tiểu Hoa, sau đó xoay người định đi.||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||"Này, cô quá đáng rồi đó?" Trần Khiêm không nhịn được quát lên."Cô có biết lúc nãy ở cổng trường, Tiểu Hoa còn nghĩ đến việc cô đang luyện tập, sợ cô vất vả nên tới đây tặng đồ cho cô. Dù cô không thích cậu ấy thì cũng đâu cần phải đối xử với cậu ấy như vậy?"Trần Khiêm tức giận nói."Ha ha, liên quan gì tới cậu? Tôi thích đối xử với cậu ta thế nào thì đối xử thế đó, ai bảo cậu ta đến câu lạc bộ Taekwando, tôi thấy cậu ta cố ý làm tôi mất mặt! Cậu còn không mau cút đi!"Dứt lời Tân Noãn còn định đánh Vương Tiểu Hoa vài phát.Trần Khiêm đứng chăn trước mặt, đẩy Tân Noãn ra.Cô ta cũng trở nên cáu kỉnh. Nhấc chân đạp vào ngực Trần Khiêm.Trần Khiêm không ngờ con nhóc này lại nóng tính như vậy.Anh bị đạp trúng phải lùi về sau, ngã dập mông.Mà lúc này, Tân Noãn cũng tự cảm thấy mình hơi kích động.Cô ta biết tình cảm của Vương Tiểu Hoa dành cho mình.Nhưng không thích là không thích, cậu ta còn cố quấn lấy mình làm gì?Hơn nữa, con gái nặng lòng hư vinh. Vương Tiểu Hoa lại thuộc hình tượng vai phụ.Nếu được một anh chàng đẹp trai đối đãi như thế, Tân Noãn chẳng thấy sao cả.Nhưng lại là Vương Tiểu Hoa, Tân Noãn cảm thấy mất mặt.Còn là mất mặt trước toàn bộ nam nữ sinh ở đây.Thật sự là cô ta chỉ hận không thể đá bay đối phương."Anh Trần, anh Trần!"Vương Tiểu Hoa thấy Trần Khiêm bị đánh vì mình.