Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 885: Bọn họ xem mình là gì
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vương Tiểu Hoa đứng dậy.Đi đến bắt tay Triệu Hà: "Giám đốc Triệu, hôm qua chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại, lúc nấy tôi gọi cho ông nhưng không được."Vương Tiểu Hoa nói."Xin lỗi cậu Vương, con gái tôi xảy ra chút chuyện ở trường, lúc nãy tôi gọi điện cho con bé để xử lý. Rất xin lỗi, rất xin lỗi!"Giám đốc Triệu nói liến thoằng."À đúng rồi cậu Vương, cậu nói muốn mua khu vực văn phòng và cửa hàng có sảnh trưng bày mô hình 4D, bên chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi cho cậu rồi!"Nói rồi giám đốc Triệu lấy tài liệu ra."Cậu Vương, để tôi giới thiệu sơ lược cho cậu nhé! Cửa hàng cộng thêm khu vực văn phòng công ty, bởi vì cậu mua dứt nên tôi sẽ trừ cho cậu một sốchỉ phí phụ khác, tổng cộng là ba mươi lăm triệu tệ!""Được, không thành vấn đề. Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi."Vương Tiểu Hoa ra dấu mời.Trong khi đó, hơi thở của Tân Noãn bỗng trở nên dồn dập trong nháy mắt.Thậm chí cô ta cảm thấy thân thể không còn là của mình nữa.Tại sao có thể như vậy? Tại sao lại là Vương Tiểu Hoa? Cậu ta có bản lĩnh như vậy từ bao giờ?""Tổng giám đốc Triệu, lẽ nào ông bị tên mập này lừa? Cậu ta? Có thể bỏ ra ba mươi năm triệu ư?"Lý Tường nói với vẻ mặt khó tin."Phải đó Tổng giám đốc Triệu, thật ra chúng tôi biết cậu ta, cậu ta không thể bỏ ra ba mươi năm triệu được đâu, không đáng để ngài đối xử như vậy!"Tân Noãn tan nát cõi lòng, cực kỳ khó chịu. Vội vàng đổ thêm dầu vào lửa."Ha ha, tôi thấy có lẽ các vị nhầm rồi, về công ty du lịch Thục Đô Phi Hoa của cậu Vương đây, chỉ tính riêng số hợp đồng chuẩn bị kí đã lên đến hơn hai trắm công ty rồi, trước mắt còn đang tăng trưởng không ngừng. Chúng tôi đã xem thông tin đầu tư rồi, vốn đầu tư gần tám mươi triệu!"Triệu Hà nhìn bọn họ cười bất đắc dĩ.Bọn họ xem mình là gì? Đứa trẻ ba tuổi?Có chút chuyện nhỏ này mà cũng có thể nhầm? Ha ha.Tận mắt nhìn thấy Vương Tiểu Hoa ký hợp đồng với Triệu Hà.Hơn nữa, Triệu Hà còn khom người chào Trần Khiêm bên cạnh với thái độ cực kỳ cung kính.Khiến Tân Noãn càng thêm hoang mang.Mình chỉ muốn một vị trí thôi nhưng chẳng có tiền.Vậy mà Vương Tiểu Hoa mua đứt hai chỗ liền.
Vương Tiểu Hoa đứng dậy.
Đi đến bắt tay Triệu Hà: "Giám đốc Triệu, hôm qua chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại, lúc nấy tôi gọi cho ông nhưng không được."
Vương Tiểu Hoa nói.
"Xin lỗi cậu Vương, con gái tôi xảy ra chút chuyện ở trường, lúc nãy tôi gọi điện cho con bé để xử lý. Rất xin lỗi, rất xin lỗi!"
Giám đốc Triệu nói liến thoằng.
"À đúng rồi cậu Vương, cậu nói muốn mua khu vực văn phòng và cửa hàng có sảnh trưng bày mô hình 4D, bên chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi cho cậu rồi!"
Nói rồi giám đốc Triệu lấy tài liệu ra.
"Cậu Vương, để tôi giới thiệu sơ lược cho cậu nhé! Cửa hàng cộng thêm khu vực văn phòng công ty, bởi vì cậu mua dứt nên tôi sẽ trừ cho cậu một số
chỉ phí phụ khác, tổng cộng là ba mươi lăm triệu tệ!"
"Được, không thành vấn đề. Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi."
Vương Tiểu Hoa ra dấu mời.
Trong khi đó, hơi thở của Tân Noãn bỗng trở nên dồn dập trong nháy mắt.
Thậm chí cô ta cảm thấy thân thể không còn là của mình nữa.
Tại sao có thể như vậy? Tại sao lại là Vương Tiểu Hoa? Cậu ta có bản lĩnh như vậy từ bao giờ?"
"Tổng giám đốc Triệu, lẽ nào ông bị tên mập này lừa? Cậu ta? Có thể bỏ ra ba mươi năm triệu ư?"
Lý Tường nói với vẻ mặt khó tin.
"Phải đó Tổng giám đốc Triệu, thật ra chúng tôi biết cậu ta, cậu ta không thể bỏ ra ba mươi năm triệu được đâu, không đáng để ngài đối xử như vậy!"
Tân Noãn tan nát cõi lòng, cực kỳ khó chịu. Vội vàng đổ thêm dầu vào lửa.
"Ha ha, tôi thấy có lẽ các vị nhầm rồi, về công ty du lịch Thục Đô Phi Hoa của cậu Vương đây, chỉ tính riêng số hợp đồng chuẩn bị kí đã lên đến hơn hai trắm công ty rồi, trước mắt còn đang tăng trưởng không ngừng. Chúng tôi đã xem thông tin đầu tư rồi, vốn đầu tư gần tám mươi triệu!"
Triệu Hà nhìn bọn họ cười bất đắc dĩ.
Bọn họ xem mình là gì? Đứa trẻ ba tuổi?
Có chút chuyện nhỏ này mà cũng có thể nhầm? Ha ha.
Tận mắt nhìn thấy Vương Tiểu Hoa ký hợp đồng với Triệu Hà.
Hơn nữa, Triệu Hà còn khom người chào Trần Khiêm bên cạnh với thái độ cực kỳ cung kính.
Khiến Tân Noãn càng thêm hoang mang.
Mình chỉ muốn một vị trí thôi nhưng chẳng có tiền.
Vậy mà Vương Tiểu Hoa mua đứt hai chỗ liền.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vương Tiểu Hoa đứng dậy.Đi đến bắt tay Triệu Hà: "Giám đốc Triệu, hôm qua chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại, lúc nấy tôi gọi cho ông nhưng không được."Vương Tiểu Hoa nói."Xin lỗi cậu Vương, con gái tôi xảy ra chút chuyện ở trường, lúc nãy tôi gọi điện cho con bé để xử lý. Rất xin lỗi, rất xin lỗi!"Giám đốc Triệu nói liến thoằng."À đúng rồi cậu Vương, cậu nói muốn mua khu vực văn phòng và cửa hàng có sảnh trưng bày mô hình 4D, bên chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi cho cậu rồi!"Nói rồi giám đốc Triệu lấy tài liệu ra."Cậu Vương, để tôi giới thiệu sơ lược cho cậu nhé! Cửa hàng cộng thêm khu vực văn phòng công ty, bởi vì cậu mua dứt nên tôi sẽ trừ cho cậu một sốchỉ phí phụ khác, tổng cộng là ba mươi lăm triệu tệ!""Được, không thành vấn đề. Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi."Vương Tiểu Hoa ra dấu mời.Trong khi đó, hơi thở của Tân Noãn bỗng trở nên dồn dập trong nháy mắt.Thậm chí cô ta cảm thấy thân thể không còn là của mình nữa.Tại sao có thể như vậy? Tại sao lại là Vương Tiểu Hoa? Cậu ta có bản lĩnh như vậy từ bao giờ?""Tổng giám đốc Triệu, lẽ nào ông bị tên mập này lừa? Cậu ta? Có thể bỏ ra ba mươi năm triệu ư?"Lý Tường nói với vẻ mặt khó tin."Phải đó Tổng giám đốc Triệu, thật ra chúng tôi biết cậu ta, cậu ta không thể bỏ ra ba mươi năm triệu được đâu, không đáng để ngài đối xử như vậy!"Tân Noãn tan nát cõi lòng, cực kỳ khó chịu. Vội vàng đổ thêm dầu vào lửa."Ha ha, tôi thấy có lẽ các vị nhầm rồi, về công ty du lịch Thục Đô Phi Hoa của cậu Vương đây, chỉ tính riêng số hợp đồng chuẩn bị kí đã lên đến hơn hai trắm công ty rồi, trước mắt còn đang tăng trưởng không ngừng. Chúng tôi đã xem thông tin đầu tư rồi, vốn đầu tư gần tám mươi triệu!"Triệu Hà nhìn bọn họ cười bất đắc dĩ.Bọn họ xem mình là gì? Đứa trẻ ba tuổi?Có chút chuyện nhỏ này mà cũng có thể nhầm? Ha ha.Tận mắt nhìn thấy Vương Tiểu Hoa ký hợp đồng với Triệu Hà.Hơn nữa, Triệu Hà còn khom người chào Trần Khiêm bên cạnh với thái độ cực kỳ cung kính.Khiến Tân Noãn càng thêm hoang mang.Mình chỉ muốn một vị trí thôi nhưng chẳng có tiền.Vậy mà Vương Tiểu Hoa mua đứt hai chỗ liền.