Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 887: Là cậu ta?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Làm cho Từ Dương Dương rất căng thẳng. Cô ta nhìn sang chỗ Lương Phi. Trước đây, hễ hết giờ học là cô ta lại tìm Lương Phi nói chuyện, người tiếp cận Lương Phi cũng không ít.Nhưng bây giờ chẳng còn ai.Từ Dương Dương đi đến, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay Lương Phi để anh ta bình tĩnh lại.Dù sao Lương Phi vẫn chưa vượt qua bóng ma tâm lý bị mất mặt trong buổi lễ."Xin hỏi, bạn Lương Phi có ở đây không?"Lúc này, một cô gái đến tìm."Có chuyện gì thế?" Từ Dương Dương hỏi."Là thế này, chủ nhiệm Dương bảo tôi gọi bạn Lương Phi đến cuộc thi đấu chiều nay! Ngoài ra còn nhờ bạn Lương Phi biểu diễn một màn!"Cô gái kia trả lời."Hả? Tốt quá! Anh Phi, anh nghe thấy chưa, nhà trường đã tới mời anh rồi!"Từ Dương Dương vui vẻ reo lên. Lương Phi gật đầu. 'Từ Dương Dương vỗ bàn: "Lương Phi lớp mình tham gia cuộc thi đấu chiều nay, chúng ta hãy đến xem và cổ vũ cho anh Phi!""Ừ ừ, hay lắm, chúc mừng anh Phi!"Các sinh viên nhao nhao hùa theo.Mặc dù hiện tại danh tiếng của Lương Phi không bằng Trần Khiêm.Nhưng vẫn có sức ảnh hưởng, hơn nữa mọi người đều muốn xem màn biểu diễn Taekwondo. của anh ta.Thế nên tất cả mọi người đều hưởng ứng, sau đó cùng đi tới sân vân động của trường."Anh Trần, cũng ta cũng đi nhé, rất nhiều lớp đều đi cùng nhaul""Được!" Trần Khiêm cũng muốn đi xem.Dù sao từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, ai cũng có mộng võ hiệp.Tuy là sau khi trưởng thành, ý nghĩ về đấu đá vật lộn đã phai nhạt đi nhiều, nhưng anh vẫn thích.Đồng thời, anh cũng muốn xem màn biểu diễn khoe tài của Lương Phi.Nói thế nào nhỉ, mặc dù Lương Phi không ưa Trần Khiêm, nhưng Trần Khiêm không có cảm xúc đặc biệt gì với anh ta.Vì vậy anh cũng đi cùng mọi người.Khi bọn họ đến cung thể thao, ở đây đã tập trung không ít người.Nhờ có Lương Phi nên hai lớp đám Trần Khiêm có thể xem ở gần để vẫy cờ cổ vũ cho cậu ta.Dù sao thì sự kiện lớn thế này cần một cao thủ biểu diễn để làm nóng bầu không khí.Lương Phi là á quân của tỉnh đó! Trần Khiêm đến đây mới thấy không chỉ có rất nhiều tuyển thủ dự thi Taekwondo mà ngay cả HồTuệ Mãn và Thẩm Quân Văn cũng tới.Điều đáng nhắc tới là Thẩm Quân Văn đang mặt đồ thi đấu Taekwondo.Thu hút sự chú ý của mọi người.Mà Từ Văn Đào đứng cạnh Thẩm Quân Văn cũng mặc đồ thi đấu.Nhưng rõ ràng là tất cả các nữ sinh lớp Từ Văn Đào và Thẩm Quân Văn đều giơ cao bảng tên Thẩm Quân Văn và hô to với anh ta.Hiển nhiên lớp bọn họ biết thực lực của Thẩm Quân Văn.Mà lúc này, Lương Phi đang làm nóng người, sau khi thấy Thẩm Quân Văn, mắt anh ta khế máy."Là cậu ta?"Lương Phi ngạc nhiên.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Làm cho Từ Dương Dương rất căng thẳng. Cô ta nhìn sang chỗ Lương Phi. Trước đây, hễ hết giờ học là cô ta lại tìm Lương Phi nói chuyện, người tiếp cận Lương Phi cũng không ít.Nhưng bây giờ chẳng còn ai.Từ Dương Dương đi đến, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay Lương Phi để anh ta bình tĩnh lại.Dù sao Lương Phi vẫn chưa vượt qua bóng ma tâm lý bị mất mặt trong buổi lễ."Xin hỏi, bạn Lương Phi có ở đây không?"Lúc này, một cô gái đến tìm."Có chuyện gì thế?" Từ Dương Dương hỏi."Là thế này, chủ nhiệm Dương bảo tôi gọi bạn Lương Phi đến cuộc thi đấu chiều nay! Ngoài ra còn nhờ bạn Lương Phi biểu diễn một màn!"Cô gái kia trả lời."Hả? Tốt quá! Anh Phi, anh nghe thấy chưa, nhà trường đã tới mời anh rồi!"Từ Dương Dương vui vẻ reo lên. Lương Phi gật đầu. 'Từ Dương Dương vỗ bàn: "Lương Phi lớp mình tham gia cuộc thi đấu chiều nay, chúng ta hãy đến xem và cổ vũ cho anh Phi!""Ừ ừ, hay lắm, chúc mừng anh Phi!"Các sinh viên nhao nhao hùa theo.Mặc dù hiện tại danh tiếng của Lương Phi không bằng Trần Khiêm.Nhưng vẫn có sức ảnh hưởng, hơn nữa mọi người đều muốn xem màn biểu diễn Taekwondo. của anh ta.Thế nên tất cả mọi người đều hưởng ứng, sau đó cùng đi tới sân vân động của trường."Anh Trần, cũng ta cũng đi nhé, rất nhiều lớp đều đi cùng nhaul""Được!" Trần Khiêm cũng muốn đi xem.Dù sao từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, ai cũng có mộng võ hiệp.Tuy là sau khi trưởng thành, ý nghĩ về đấu đá vật lộn đã phai nhạt đi nhiều, nhưng anh vẫn thích.Đồng thời, anh cũng muốn xem màn biểu diễn khoe tài của Lương Phi.Nói thế nào nhỉ, mặc dù Lương Phi không ưa Trần Khiêm, nhưng Trần Khiêm không có cảm xúc đặc biệt gì với anh ta.Vì vậy anh cũng đi cùng mọi người.Khi bọn họ đến cung thể thao, ở đây đã tập trung không ít người.Nhờ có Lương Phi nên hai lớp đám Trần Khiêm có thể xem ở gần để vẫy cờ cổ vũ cho cậu ta.Dù sao thì sự kiện lớn thế này cần một cao thủ biểu diễn để làm nóng bầu không khí.Lương Phi là á quân của tỉnh đó! Trần Khiêm đến đây mới thấy không chỉ có rất nhiều tuyển thủ dự thi Taekwondo mà ngay cả HồTuệ Mãn và Thẩm Quân Văn cũng tới.Điều đáng nhắc tới là Thẩm Quân Văn đang mặt đồ thi đấu Taekwondo.Thu hút sự chú ý của mọi người.Mà Từ Văn Đào đứng cạnh Thẩm Quân Văn cũng mặc đồ thi đấu.Nhưng rõ ràng là tất cả các nữ sinh lớp Từ Văn Đào và Thẩm Quân Văn đều giơ cao bảng tên Thẩm Quân Văn và hô to với anh ta.Hiển nhiên lớp bọn họ biết thực lực của Thẩm Quân Văn.Mà lúc này, Lương Phi đang làm nóng người, sau khi thấy Thẩm Quân Văn, mắt anh ta khế máy."Là cậu ta?"Lương Phi ngạc nhiên.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Làm cho Từ Dương Dương rất căng thẳng. Cô ta nhìn sang chỗ Lương Phi. Trước đây, hễ hết giờ học là cô ta lại tìm Lương Phi nói chuyện, người tiếp cận Lương Phi cũng không ít.Nhưng bây giờ chẳng còn ai.Từ Dương Dương đi đến, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay Lương Phi để anh ta bình tĩnh lại.Dù sao Lương Phi vẫn chưa vượt qua bóng ma tâm lý bị mất mặt trong buổi lễ."Xin hỏi, bạn Lương Phi có ở đây không?"Lúc này, một cô gái đến tìm."Có chuyện gì thế?" Từ Dương Dương hỏi."Là thế này, chủ nhiệm Dương bảo tôi gọi bạn Lương Phi đến cuộc thi đấu chiều nay! Ngoài ra còn nhờ bạn Lương Phi biểu diễn một màn!"Cô gái kia trả lời."Hả? Tốt quá! Anh Phi, anh nghe thấy chưa, nhà trường đã tới mời anh rồi!"Từ Dương Dương vui vẻ reo lên. Lương Phi gật đầu. 'Từ Dương Dương vỗ bàn: "Lương Phi lớp mình tham gia cuộc thi đấu chiều nay, chúng ta hãy đến xem và cổ vũ cho anh Phi!""Ừ ừ, hay lắm, chúc mừng anh Phi!"Các sinh viên nhao nhao hùa theo.Mặc dù hiện tại danh tiếng của Lương Phi không bằng Trần Khiêm.Nhưng vẫn có sức ảnh hưởng, hơn nữa mọi người đều muốn xem màn biểu diễn Taekwondo. của anh ta.Thế nên tất cả mọi người đều hưởng ứng, sau đó cùng đi tới sân vân động của trường."Anh Trần, cũng ta cũng đi nhé, rất nhiều lớp đều đi cùng nhaul""Được!" Trần Khiêm cũng muốn đi xem.Dù sao từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, ai cũng có mộng võ hiệp.Tuy là sau khi trưởng thành, ý nghĩ về đấu đá vật lộn đã phai nhạt đi nhiều, nhưng anh vẫn thích.Đồng thời, anh cũng muốn xem màn biểu diễn khoe tài của Lương Phi.Nói thế nào nhỉ, mặc dù Lương Phi không ưa Trần Khiêm, nhưng Trần Khiêm không có cảm xúc đặc biệt gì với anh ta.Vì vậy anh cũng đi cùng mọi người.Khi bọn họ đến cung thể thao, ở đây đã tập trung không ít người.Nhờ có Lương Phi nên hai lớp đám Trần Khiêm có thể xem ở gần để vẫy cờ cổ vũ cho cậu ta.Dù sao thì sự kiện lớn thế này cần một cao thủ biểu diễn để làm nóng bầu không khí.Lương Phi là á quân của tỉnh đó! Trần Khiêm đến đây mới thấy không chỉ có rất nhiều tuyển thủ dự thi Taekwondo mà ngay cả HồTuệ Mãn và Thẩm Quân Văn cũng tới.Điều đáng nhắc tới là Thẩm Quân Văn đang mặt đồ thi đấu Taekwondo.Thu hút sự chú ý của mọi người.Mà Từ Văn Đào đứng cạnh Thẩm Quân Văn cũng mặc đồ thi đấu.Nhưng rõ ràng là tất cả các nữ sinh lớp Từ Văn Đào và Thẩm Quân Văn đều giơ cao bảng tên Thẩm Quân Văn và hô to với anh ta.Hiển nhiên lớp bọn họ biết thực lực của Thẩm Quân Văn.Mà lúc này, Lương Phi đang làm nóng người, sau khi thấy Thẩm Quân Văn, mắt anh ta khế máy."Là cậu ta?"Lương Phi ngạc nhiên.

Chương 887: Là cậu ta?