Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 888: Bọn họ cũng đến à
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà Thẩm Quân Văn cũng nhìn thấy Lương Phi.Mắt cũng khẽ máy. Sau đó hai người đi đến chỗ nhau."Cậu là Thẩm Quân Văn, quán quân Taekwondo. giải thanh thiếu niên tỉnh Giang Nam phải không? Năm ngoái tôi đã xem cậu thi đấu trong cuộc thi toàn quốc!"Ánh mắt Lương Phi cực kỳ ngưỡng mộ."Tôi cũng biết cậu, cậu là á quân giải thi đấu thanh thiếu niên tỉnh Thục Xuyên, quán quân năm nay thắng hiểm cậu!"Thẩm Quân Văn cũng rất bất ngờ.Hai người đều được ban tổ chức mời đến biểu diễn.Mà hiển nhiên cuộc đối thoại giữa bọn họ đã thu hút sự chú ý của không ít khán giả dưới khán đài.Mọi người rối rít nhìn về phía hai người này. "Đúng vậy, cậu đã giành thứ hạng rất cao trongcuộc thi đấu toàn quốc, nhưng tôi vẫn hy vọng có thể thi đấu với cậu, xem ra hôm nay là một cơ hội tốt.Lương Phi nhìn Thẩm Quân Văn nói, trong mắt sục sôi ý chí chiến đấu.Hồ Tuệ Mẫn mỉm cười nhìn Thẩm Quân Văn.Lộ rõ vẻ đắc ý.Đúng vậy, quả thật Thẩm Quân Văn rất xuất sắc, không nói tới khả năng chiến đấu, chỉ nói tới danh tiếng trong giới Taekwondo cũng cực lớn.Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hồ Tuệ Mẫn lại sùng bái Thẩm Quân Văn."Được, hôm nay đúng là một cơ hội tốt!" Thẩm Quân Văn lắc đầu cười khổ.Ban tổ chức nhanh chóng chấp nhận lời đề nghị của bọn họ.Trận đấu giữa ai cao thủ cũng là tiết mục chính của hoạt động lần này.Đương nhiên trận đấu Quán quân tỉnh Giang Nam với á quân tỉnh Thục Xuyên nhận được rất nhiều sự chú ý.Không ít tuyển thủ thi đấu Taekwondo cũng hưng phấn, đồng thời cũng được khích lệ, tức thì hết sức cố gẳng thi đấu."Anh Trần ơi anh Trần, anh mau nhìn kìa, bên kia là ai vậy?"Lúc Trần Khiêm đang xem thi đấu say sưa, đột nhiên Tiểu Béo lắc cánh tay anh.'Trần Khiêm nhìn theo hướng Tiểu Béo chỉ.Thì thấy trên khán đài chẳng biết xuất hiện hai bóng hình xinh đẹp đang xem thi đấu từ lúc nào.Chính là Phương Kiển Nám và Phương Di.' "Bọn họ cũng đến à?” Trần Khiêm ngạc nhiên. Hai cô nàng ấy lúc nào cũng vậy, đi đến đâucũng ngồi trong góc, không giao tiếp với người bên cạnh.Hình như Phương Kiển Nám phát hiện Trần Khiêm đang nhìn bọn họ, lập tức nhìn về phía anh.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà Thẩm Quân Văn cũng nhìn thấy Lương Phi.Mắt cũng khẽ máy. Sau đó hai người đi đến chỗ nhau."Cậu là Thẩm Quân Văn, quán quân Taekwondo. giải thanh thiếu niên tỉnh Giang Nam phải không? Năm ngoái tôi đã xem cậu thi đấu trong cuộc thi toàn quốc!"Ánh mắt Lương Phi cực kỳ ngưỡng mộ."Tôi cũng biết cậu, cậu là á quân giải thi đấu thanh thiếu niên tỉnh Thục Xuyên, quán quân năm nay thắng hiểm cậu!"Thẩm Quân Văn cũng rất bất ngờ.Hai người đều được ban tổ chức mời đến biểu diễn.Mà hiển nhiên cuộc đối thoại giữa bọn họ đã thu hút sự chú ý của không ít khán giả dưới khán đài.Mọi người rối rít nhìn về phía hai người này. "Đúng vậy, cậu đã giành thứ hạng rất cao trongcuộc thi đấu toàn quốc, nhưng tôi vẫn hy vọng có thể thi đấu với cậu, xem ra hôm nay là một cơ hội tốt.Lương Phi nhìn Thẩm Quân Văn nói, trong mắt sục sôi ý chí chiến đấu.Hồ Tuệ Mẫn mỉm cười nhìn Thẩm Quân Văn.Lộ rõ vẻ đắc ý.Đúng vậy, quả thật Thẩm Quân Văn rất xuất sắc, không nói tới khả năng chiến đấu, chỉ nói tới danh tiếng trong giới Taekwondo cũng cực lớn.Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hồ Tuệ Mẫn lại sùng bái Thẩm Quân Văn."Được, hôm nay đúng là một cơ hội tốt!" Thẩm Quân Văn lắc đầu cười khổ.Ban tổ chức nhanh chóng chấp nhận lời đề nghị của bọn họ.Trận đấu giữa ai cao thủ cũng là tiết mục chính của hoạt động lần này.Đương nhiên trận đấu Quán quân tỉnh Giang Nam với á quân tỉnh Thục Xuyên nhận được rất nhiều sự chú ý.Không ít tuyển thủ thi đấu Taekwondo cũng hưng phấn, đồng thời cũng được khích lệ, tức thì hết sức cố gẳng thi đấu."Anh Trần ơi anh Trần, anh mau nhìn kìa, bên kia là ai vậy?"Lúc Trần Khiêm đang xem thi đấu say sưa, đột nhiên Tiểu Béo lắc cánh tay anh.'Trần Khiêm nhìn theo hướng Tiểu Béo chỉ.Thì thấy trên khán đài chẳng biết xuất hiện hai bóng hình xinh đẹp đang xem thi đấu từ lúc nào.Chính là Phương Kiển Nám và Phương Di.' "Bọn họ cũng đến à?” Trần Khiêm ngạc nhiên. Hai cô nàng ấy lúc nào cũng vậy, đi đến đâucũng ngồi trong góc, không giao tiếp với người bên cạnh.Hình như Phương Kiển Nám phát hiện Trần Khiêm đang nhìn bọn họ, lập tức nhìn về phía anh.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà Thẩm Quân Văn cũng nhìn thấy Lương Phi.Mắt cũng khẽ máy. Sau đó hai người đi đến chỗ nhau."Cậu là Thẩm Quân Văn, quán quân Taekwondo. giải thanh thiếu niên tỉnh Giang Nam phải không? Năm ngoái tôi đã xem cậu thi đấu trong cuộc thi toàn quốc!"Ánh mắt Lương Phi cực kỳ ngưỡng mộ."Tôi cũng biết cậu, cậu là á quân giải thi đấu thanh thiếu niên tỉnh Thục Xuyên, quán quân năm nay thắng hiểm cậu!"Thẩm Quân Văn cũng rất bất ngờ.Hai người đều được ban tổ chức mời đến biểu diễn.Mà hiển nhiên cuộc đối thoại giữa bọn họ đã thu hút sự chú ý của không ít khán giả dưới khán đài.Mọi người rối rít nhìn về phía hai người này. "Đúng vậy, cậu đã giành thứ hạng rất cao trongcuộc thi đấu toàn quốc, nhưng tôi vẫn hy vọng có thể thi đấu với cậu, xem ra hôm nay là một cơ hội tốt.Lương Phi nhìn Thẩm Quân Văn nói, trong mắt sục sôi ý chí chiến đấu.Hồ Tuệ Mẫn mỉm cười nhìn Thẩm Quân Văn.Lộ rõ vẻ đắc ý.Đúng vậy, quả thật Thẩm Quân Văn rất xuất sắc, không nói tới khả năng chiến đấu, chỉ nói tới danh tiếng trong giới Taekwondo cũng cực lớn.Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hồ Tuệ Mẫn lại sùng bái Thẩm Quân Văn."Được, hôm nay đúng là một cơ hội tốt!" Thẩm Quân Văn lắc đầu cười khổ.Ban tổ chức nhanh chóng chấp nhận lời đề nghị của bọn họ.Trận đấu giữa ai cao thủ cũng là tiết mục chính của hoạt động lần này.Đương nhiên trận đấu Quán quân tỉnh Giang Nam với á quân tỉnh Thục Xuyên nhận được rất nhiều sự chú ý.Không ít tuyển thủ thi đấu Taekwondo cũng hưng phấn, đồng thời cũng được khích lệ, tức thì hết sức cố gẳng thi đấu."Anh Trần ơi anh Trần, anh mau nhìn kìa, bên kia là ai vậy?"Lúc Trần Khiêm đang xem thi đấu say sưa, đột nhiên Tiểu Béo lắc cánh tay anh.'Trần Khiêm nhìn theo hướng Tiểu Béo chỉ.Thì thấy trên khán đài chẳng biết xuất hiện hai bóng hình xinh đẹp đang xem thi đấu từ lúc nào.Chính là Phương Kiển Nám và Phương Di.' "Bọn họ cũng đến à?” Trần Khiêm ngạc nhiên. Hai cô nàng ấy lúc nào cũng vậy, đi đến đâucũng ngồi trong góc, không giao tiếp với người bên cạnh.Hình như Phương Kiển Nám phát hiện Trần Khiêm đang nhìn bọn họ, lập tức nhìn về phía anh.