Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 908: Việc này làm sao bây giờ
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng mà bây giờ, anh chàng tỏ tình thất bại, cho dù có mặc đẹp hơn nữa cũng bị mấy cô gái coi thường thôi.Vì vậy mới bàn tán sôi nổi rồi thấp giọng cười.Tất cả những tiếng cười này đều lọt vào tai Tư Đồ Dương.Khiến cho mặt anh ta đầy vẻ xấu hổ và tức giận, nếu không phải vì Phương Kiển Nám em thì có bao giờ anh phải chịu nhục nhã thế này đâu.“Kiển Nám, em có ý gì? Chẳng lẽ em không nhìn thấy tình yêu anh dành cho em sao? Em không thể đáp lại anh dù chỉ một chút sao?”Cuối cùng Tư Đồ Dương cũng đã trút cơn giận đè nén trong lòng ra.Lúc này mới hét lên với Phương Kiển Nám. “Điên!”Phương Kiển Nám chán ghét liếc Tư Đồ Dương một cái, sau đó xoay người rời đi, hoàn toàn không muốn nghe Tư Đồ Dương nói thêm gì.Bởi vì Phương Kiển Nám quá rõ con người Tư Đồ Dương rồi. Đối với cha con bọn họ, ngoài chán ghét ra thì chính là chán ghét.“Anh yêu em lâu như vậy mà ngay cả cơ hội để nghe xong lời anh nói em cũng không cho, em đứng lại cho anh!”Tư Đồ Dương đỏ cả mắt, cảm giác mình chịu sự sỉ nhục quá lớn.Trước đây không đến mức sỉ nhục thế này. Nhưng hiện tại, ở trước mặt mọi người, Phương Kiển Nám hoàn toàn không hề nể mặt mình.Lúc này mới chạy qua, kéo tay Phương Kiển Nám: “Anh bảo em nghe anh nói“Anh buông ra, anh điên à Chát!Phương Kiển Nám cũng nóng nảy cho nên vô thức giáng một bạt tai lên mặt Tư Đồ Dương.Mấy cô gái xung quanh thấy cảnh này thì há hốc mồm kinh ngạc nhìn theo.Tư Đồ Dương sững sờ. “Phương Di, chúng ta đi!”Phương Kiển Nám kéo tay Phương Di, dứt khoát rời đi.“Phương Kiển Nám, em tàn nhẫn lắm. Tư Đồ Dương anh được biết bao cô gái thích chứ, nhưng anh chưa bao giờ đối xử với cô gái khác như vậy. Bây giờ vì em, anh không tiếc gì mà buông bỏ tất cả, thậm chí là danh dự của mình, nhưng em... hoàn toàn không xem trọng anhl!!”Thấy bóng lưng Phương Kiển Nám bỏ đi, Tư Đồ Dương siết chặt năm đấm, mắt gần như đỏ lên!“Kiển Nám, vì một chuyện vặt vãnh như vậy mà chị đánh anh ta, không ổn lắm nhỉ?”Phương Di cũng chú ý đến nhà họ Tư Đồ, lúc này mới nhắc nhở.“Hừ, chuyện nhỏ, em thật sự cho rằng đây là chuyện nhỏ sao? Chị biết Tư Đồ Dương cứ mãi làm phiền chị, nhưng em có biết tại sao chị lại ghét anh †a như vậy không? Bởi vì anh ta cứ thích xem người khác như kẻ ngốc. Rõ ràng chuyện này là do Tư Đồ Dương giở trò, anh ta chẳng những muốn chị nhớ đến ân tình của anh ta mà còn muốn để chị thấy rõ được thực lực hiện tại của nhà Tư Đồ bọn họ. Những gia tộc lệ thuộc khác bây giờ đã xem nhà Tư Đồ bọn họ như thủ lĩnh rồi!”“Vừa đấm vừa xoa, nhưng chị đã ghét rồi thì chính là ghét, chị không cách nào dối lòng mình được!”Phương Kiển Nám nói.“Ôi vãi, em hiểu rồi, chẳng trách lúc chị gọi điện thoại, anh ta đứng một bên cười tự tin thế, đúng là cáo già mà! Vậy việc này làm sao bây giờ Kiển Nám?”Phương Di nói. Sau đó cô ta mở to mắt: “Chị mau nhìn kìa Kiển Nám, đó chẳng phải là Mạnh Xuyên sao, cậu ta dẫn theo nhiều người như vậy vào tòa nhà dạy học rồi!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng mà bây giờ, anh chàng tỏ tình thất bại, cho dù có mặc đẹp hơn nữa cũng bị mấy cô gái coi thường thôi.Vì vậy mới bàn tán sôi nổi rồi thấp giọng cười.Tất cả những tiếng cười này đều lọt vào tai Tư Đồ Dương.Khiến cho mặt anh ta đầy vẻ xấu hổ và tức giận, nếu không phải vì Phương Kiển Nám em thì có bao giờ anh phải chịu nhục nhã thế này đâu.“Kiển Nám, em có ý gì? Chẳng lẽ em không nhìn thấy tình yêu anh dành cho em sao? Em không thể đáp lại anh dù chỉ một chút sao?”Cuối cùng Tư Đồ Dương cũng đã trút cơn giận đè nén trong lòng ra.Lúc này mới hét lên với Phương Kiển Nám. “Điên!”Phương Kiển Nám chán ghét liếc Tư Đồ Dương một cái, sau đó xoay người rời đi, hoàn toàn không muốn nghe Tư Đồ Dương nói thêm gì.Bởi vì Phương Kiển Nám quá rõ con người Tư Đồ Dương rồi. Đối với cha con bọn họ, ngoài chán ghét ra thì chính là chán ghét.“Anh yêu em lâu như vậy mà ngay cả cơ hội để nghe xong lời anh nói em cũng không cho, em đứng lại cho anh!”Tư Đồ Dương đỏ cả mắt, cảm giác mình chịu sự sỉ nhục quá lớn.Trước đây không đến mức sỉ nhục thế này. Nhưng hiện tại, ở trước mặt mọi người, Phương Kiển Nám hoàn toàn không hề nể mặt mình.Lúc này mới chạy qua, kéo tay Phương Kiển Nám: “Anh bảo em nghe anh nói“Anh buông ra, anh điên à Chát!Phương Kiển Nám cũng nóng nảy cho nên vô thức giáng một bạt tai lên mặt Tư Đồ Dương.Mấy cô gái xung quanh thấy cảnh này thì há hốc mồm kinh ngạc nhìn theo.Tư Đồ Dương sững sờ. “Phương Di, chúng ta đi!”Phương Kiển Nám kéo tay Phương Di, dứt khoát rời đi.“Phương Kiển Nám, em tàn nhẫn lắm. Tư Đồ Dương anh được biết bao cô gái thích chứ, nhưng anh chưa bao giờ đối xử với cô gái khác như vậy. Bây giờ vì em, anh không tiếc gì mà buông bỏ tất cả, thậm chí là danh dự của mình, nhưng em... hoàn toàn không xem trọng anhl!!”Thấy bóng lưng Phương Kiển Nám bỏ đi, Tư Đồ Dương siết chặt năm đấm, mắt gần như đỏ lên!“Kiển Nám, vì một chuyện vặt vãnh như vậy mà chị đánh anh ta, không ổn lắm nhỉ?”Phương Di cũng chú ý đến nhà họ Tư Đồ, lúc này mới nhắc nhở.“Hừ, chuyện nhỏ, em thật sự cho rằng đây là chuyện nhỏ sao? Chị biết Tư Đồ Dương cứ mãi làm phiền chị, nhưng em có biết tại sao chị lại ghét anh †a như vậy không? Bởi vì anh ta cứ thích xem người khác như kẻ ngốc. Rõ ràng chuyện này là do Tư Đồ Dương giở trò, anh ta chẳng những muốn chị nhớ đến ân tình của anh ta mà còn muốn để chị thấy rõ được thực lực hiện tại của nhà Tư Đồ bọn họ. Những gia tộc lệ thuộc khác bây giờ đã xem nhà Tư Đồ bọn họ như thủ lĩnh rồi!”“Vừa đấm vừa xoa, nhưng chị đã ghét rồi thì chính là ghét, chị không cách nào dối lòng mình được!”Phương Kiển Nám nói.“Ôi vãi, em hiểu rồi, chẳng trách lúc chị gọi điện thoại, anh ta đứng một bên cười tự tin thế, đúng là cáo già mà! Vậy việc này làm sao bây giờ Kiển Nám?”Phương Di nói. Sau đó cô ta mở to mắt: “Chị mau nhìn kìa Kiển Nám, đó chẳng phải là Mạnh Xuyên sao, cậu ta dẫn theo nhiều người như vậy vào tòa nhà dạy học rồi!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng mà bây giờ, anh chàng tỏ tình thất bại, cho dù có mặc đẹp hơn nữa cũng bị mấy cô gái coi thường thôi.Vì vậy mới bàn tán sôi nổi rồi thấp giọng cười.Tất cả những tiếng cười này đều lọt vào tai Tư Đồ Dương.Khiến cho mặt anh ta đầy vẻ xấu hổ và tức giận, nếu không phải vì Phương Kiển Nám em thì có bao giờ anh phải chịu nhục nhã thế này đâu.“Kiển Nám, em có ý gì? Chẳng lẽ em không nhìn thấy tình yêu anh dành cho em sao? Em không thể đáp lại anh dù chỉ một chút sao?”Cuối cùng Tư Đồ Dương cũng đã trút cơn giận đè nén trong lòng ra.Lúc này mới hét lên với Phương Kiển Nám. “Điên!”Phương Kiển Nám chán ghét liếc Tư Đồ Dương một cái, sau đó xoay người rời đi, hoàn toàn không muốn nghe Tư Đồ Dương nói thêm gì.Bởi vì Phương Kiển Nám quá rõ con người Tư Đồ Dương rồi. Đối với cha con bọn họ, ngoài chán ghét ra thì chính là chán ghét.“Anh yêu em lâu như vậy mà ngay cả cơ hội để nghe xong lời anh nói em cũng không cho, em đứng lại cho anh!”Tư Đồ Dương đỏ cả mắt, cảm giác mình chịu sự sỉ nhục quá lớn.Trước đây không đến mức sỉ nhục thế này. Nhưng hiện tại, ở trước mặt mọi người, Phương Kiển Nám hoàn toàn không hề nể mặt mình.Lúc này mới chạy qua, kéo tay Phương Kiển Nám: “Anh bảo em nghe anh nói“Anh buông ra, anh điên à Chát!Phương Kiển Nám cũng nóng nảy cho nên vô thức giáng một bạt tai lên mặt Tư Đồ Dương.Mấy cô gái xung quanh thấy cảnh này thì há hốc mồm kinh ngạc nhìn theo.Tư Đồ Dương sững sờ. “Phương Di, chúng ta đi!”Phương Kiển Nám kéo tay Phương Di, dứt khoát rời đi.“Phương Kiển Nám, em tàn nhẫn lắm. Tư Đồ Dương anh được biết bao cô gái thích chứ, nhưng anh chưa bao giờ đối xử với cô gái khác như vậy. Bây giờ vì em, anh không tiếc gì mà buông bỏ tất cả, thậm chí là danh dự của mình, nhưng em... hoàn toàn không xem trọng anhl!!”Thấy bóng lưng Phương Kiển Nám bỏ đi, Tư Đồ Dương siết chặt năm đấm, mắt gần như đỏ lên!“Kiển Nám, vì một chuyện vặt vãnh như vậy mà chị đánh anh ta, không ổn lắm nhỉ?”Phương Di cũng chú ý đến nhà họ Tư Đồ, lúc này mới nhắc nhở.“Hừ, chuyện nhỏ, em thật sự cho rằng đây là chuyện nhỏ sao? Chị biết Tư Đồ Dương cứ mãi làm phiền chị, nhưng em có biết tại sao chị lại ghét anh †a như vậy không? Bởi vì anh ta cứ thích xem người khác như kẻ ngốc. Rõ ràng chuyện này là do Tư Đồ Dương giở trò, anh ta chẳng những muốn chị nhớ đến ân tình của anh ta mà còn muốn để chị thấy rõ được thực lực hiện tại của nhà Tư Đồ bọn họ. Những gia tộc lệ thuộc khác bây giờ đã xem nhà Tư Đồ bọn họ như thủ lĩnh rồi!”“Vừa đấm vừa xoa, nhưng chị đã ghét rồi thì chính là ghét, chị không cách nào dối lòng mình được!”Phương Kiển Nám nói.“Ôi vãi, em hiểu rồi, chẳng trách lúc chị gọi điện thoại, anh ta đứng một bên cười tự tin thế, đúng là cáo già mà! Vậy việc này làm sao bây giờ Kiển Nám?”Phương Di nói. Sau đó cô ta mở to mắt: “Chị mau nhìn kìa Kiển Nám, đó chẳng phải là Mạnh Xuyên sao, cậu ta dẫn theo nhiều người như vậy vào tòa nhà dạy học rồi!”