Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 988: "Không được đi
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Phương Di kinh ngạc nói: "Nhưng nhà họ Phương chúng tôi không có thế lực gì ở Kim Lăng cải"Trần Khiêm vô cùng khẩn trương, nghĩ đến tình huống lúc nãy của Dương Hạ, bèn giải thích: "Nhà chúng tôi không phải có liên hệ trực tiếp với nhà họ Phương, là nhà Tư Đồ đưa chúng tôi đến!""À? Thảo nào!"Phương Di hiểu ra.Nhưng liền sau đó, cô ta phẫn nộ năm tóc Trần Khiêm."Cậu làm gì vậy?""Hừ, vậy chắc cậu biết nhà Tư Đồ và nhà họ Phương bất hòa, không ngờ nhà cậu có quan hệ với nhà Tư Đồ, nhà Tư Đồ càng ngày càng không có quy củ!"Phương Di oán giận nói."Ây, chuyện của gia tộc tôi cũng đâu có được nhúng tay vào!"Trần Khiêm nói.Lúc Phương Di đang muốn giáo huấn Trần Khiêm thêm vài câu."Chị Lị coi kìa, tên nhóc làm chị bị bỏng lúc tối đang ở kia kìa!"Mấy cô gái quần áo lộng lãy đang đứng chỉ trỏ.Bọn họ là những nữ minh tinh được mời đến biểu diễn trong buổi tiệc."Hóa ra cái tên tạp vụ này trốn ở đây! Tôi nói sao tìm khắp nơi cũng tìm không ra cậu. Chết tiệt, cậu hại tôi không thể mặc váy. Cậu có biết như vậy. là ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng biểu diễn không hả?”Cô minh tinh lúc tối xông đến, ngón tay chỉ lên trán Trần Khiêm.Dù sao cũng là chị đại, khí thế rất mạnh mẽ.Sự việc tối qua khiến cô ta vô cùng tức giận."Ê ê ê, cô dừng tay, cô là ai, lấy thân phận gì mà dám nói chuyện với cậu ấy kiểu đó?"Phương Di đánh Trần Khiêm được, dù sao thì thân phận của Trần Khiêm thấp hơn mình vài bậc, nhưng mà sao cô minh tinh này cũng dám đánh anh.Điều này khiến Phương Di cảm thấy đụng chạm.Phải dạy dỗ cô minh tinh kia mới được.Nữ minh tinh kia thấy quần áo trên người Phương Di không hề tầm thường, liền biết cô ta là nhân vật máu mặt của gia tộc này.Không dám làm càn, liền khẩn khoản cười: "Tiểu thư xinh đẹp cô đừng hiểu lầm, tên nhóc này chỉ là tên tạp vụ thôi!“Cậu ta chạy vặt cho các cô? Các cô làm gì có tư cách đó? Trần Khiêm, rốt cuộc là sao vậy?"Phương Di nghỉ ngờ.Rõ ràng là một cậu ấm, sao lại chạy đi làm chân sai vặt cho mấy cô minh tinh kia?"Khụ khụ, sau này tôi sẽ giải thích cho cậu, giờ tôi vội đi WC cái đã, tôi đi trước đây!"Da đầu Trần Khiêm tê rần, kế hoạch của cô Phương không chừng sẽ bị mình làm hỏng mất."Không được đi! Đứng lại!" "Không được đi!"Phương Di cùng đám nữ minh tinh kia đồng thanh.Thấy Trần Khiêm giấu giếm mình, Phương Di lại là người không thích việc gì không rõ ràng, Trần Khiêm càng muốn đi, cô ta càng cố tình không để Trần Khiêm đi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Phương Di kinh ngạc nói: "Nhưng nhà họ Phương chúng tôi không có thế lực gì ở Kim Lăng cải"Trần Khiêm vô cùng khẩn trương, nghĩ đến tình huống lúc nãy của Dương Hạ, bèn giải thích: "Nhà chúng tôi không phải có liên hệ trực tiếp với nhà họ Phương, là nhà Tư Đồ đưa chúng tôi đến!""À? Thảo nào!"Phương Di hiểu ra.Nhưng liền sau đó, cô ta phẫn nộ năm tóc Trần Khiêm."Cậu làm gì vậy?""Hừ, vậy chắc cậu biết nhà Tư Đồ và nhà họ Phương bất hòa, không ngờ nhà cậu có quan hệ với nhà Tư Đồ, nhà Tư Đồ càng ngày càng không có quy củ!"Phương Di oán giận nói."Ây, chuyện của gia tộc tôi cũng đâu có được nhúng tay vào!"Trần Khiêm nói.Lúc Phương Di đang muốn giáo huấn Trần Khiêm thêm vài câu."Chị Lị coi kìa, tên nhóc làm chị bị bỏng lúc tối đang ở kia kìa!"Mấy cô gái quần áo lộng lãy đang đứng chỉ trỏ.Bọn họ là những nữ minh tinh được mời đến biểu diễn trong buổi tiệc."Hóa ra cái tên tạp vụ này trốn ở đây! Tôi nói sao tìm khắp nơi cũng tìm không ra cậu. Chết tiệt, cậu hại tôi không thể mặc váy. Cậu có biết như vậy. là ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng biểu diễn không hả?”Cô minh tinh lúc tối xông đến, ngón tay chỉ lên trán Trần Khiêm.Dù sao cũng là chị đại, khí thế rất mạnh mẽ.Sự việc tối qua khiến cô ta vô cùng tức giận."Ê ê ê, cô dừng tay, cô là ai, lấy thân phận gì mà dám nói chuyện với cậu ấy kiểu đó?"Phương Di đánh Trần Khiêm được, dù sao thì thân phận của Trần Khiêm thấp hơn mình vài bậc, nhưng mà sao cô minh tinh này cũng dám đánh anh.Điều này khiến Phương Di cảm thấy đụng chạm.Phải dạy dỗ cô minh tinh kia mới được.Nữ minh tinh kia thấy quần áo trên người Phương Di không hề tầm thường, liền biết cô ta là nhân vật máu mặt của gia tộc này.Không dám làm càn, liền khẩn khoản cười: "Tiểu thư xinh đẹp cô đừng hiểu lầm, tên nhóc này chỉ là tên tạp vụ thôi!“Cậu ta chạy vặt cho các cô? Các cô làm gì có tư cách đó? Trần Khiêm, rốt cuộc là sao vậy?"Phương Di nghỉ ngờ.Rõ ràng là một cậu ấm, sao lại chạy đi làm chân sai vặt cho mấy cô minh tinh kia?"Khụ khụ, sau này tôi sẽ giải thích cho cậu, giờ tôi vội đi WC cái đã, tôi đi trước đây!"Da đầu Trần Khiêm tê rần, kế hoạch của cô Phương không chừng sẽ bị mình làm hỏng mất."Không được đi! Đứng lại!" "Không được đi!"Phương Di cùng đám nữ minh tinh kia đồng thanh.Thấy Trần Khiêm giấu giếm mình, Phương Di lại là người không thích việc gì không rõ ràng, Trần Khiêm càng muốn đi, cô ta càng cố tình không để Trần Khiêm đi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Phương Di kinh ngạc nói: "Nhưng nhà họ Phương chúng tôi không có thế lực gì ở Kim Lăng cải"Trần Khiêm vô cùng khẩn trương, nghĩ đến tình huống lúc nãy của Dương Hạ, bèn giải thích: "Nhà chúng tôi không phải có liên hệ trực tiếp với nhà họ Phương, là nhà Tư Đồ đưa chúng tôi đến!""À? Thảo nào!"Phương Di hiểu ra.Nhưng liền sau đó, cô ta phẫn nộ năm tóc Trần Khiêm."Cậu làm gì vậy?""Hừ, vậy chắc cậu biết nhà Tư Đồ và nhà họ Phương bất hòa, không ngờ nhà cậu có quan hệ với nhà Tư Đồ, nhà Tư Đồ càng ngày càng không có quy củ!"Phương Di oán giận nói."Ây, chuyện của gia tộc tôi cũng đâu có được nhúng tay vào!"Trần Khiêm nói.Lúc Phương Di đang muốn giáo huấn Trần Khiêm thêm vài câu."Chị Lị coi kìa, tên nhóc làm chị bị bỏng lúc tối đang ở kia kìa!"Mấy cô gái quần áo lộng lãy đang đứng chỉ trỏ.Bọn họ là những nữ minh tinh được mời đến biểu diễn trong buổi tiệc."Hóa ra cái tên tạp vụ này trốn ở đây! Tôi nói sao tìm khắp nơi cũng tìm không ra cậu. Chết tiệt, cậu hại tôi không thể mặc váy. Cậu có biết như vậy. là ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng biểu diễn không hả?”Cô minh tinh lúc tối xông đến, ngón tay chỉ lên trán Trần Khiêm.Dù sao cũng là chị đại, khí thế rất mạnh mẽ.Sự việc tối qua khiến cô ta vô cùng tức giận."Ê ê ê, cô dừng tay, cô là ai, lấy thân phận gì mà dám nói chuyện với cậu ấy kiểu đó?"Phương Di đánh Trần Khiêm được, dù sao thì thân phận của Trần Khiêm thấp hơn mình vài bậc, nhưng mà sao cô minh tinh này cũng dám đánh anh.Điều này khiến Phương Di cảm thấy đụng chạm.Phải dạy dỗ cô minh tinh kia mới được.Nữ minh tinh kia thấy quần áo trên người Phương Di không hề tầm thường, liền biết cô ta là nhân vật máu mặt của gia tộc này.Không dám làm càn, liền khẩn khoản cười: "Tiểu thư xinh đẹp cô đừng hiểu lầm, tên nhóc này chỉ là tên tạp vụ thôi!“Cậu ta chạy vặt cho các cô? Các cô làm gì có tư cách đó? Trần Khiêm, rốt cuộc là sao vậy?"Phương Di nghỉ ngờ.Rõ ràng là một cậu ấm, sao lại chạy đi làm chân sai vặt cho mấy cô minh tinh kia?"Khụ khụ, sau này tôi sẽ giải thích cho cậu, giờ tôi vội đi WC cái đã, tôi đi trước đây!"Da đầu Trần Khiêm tê rần, kế hoạch của cô Phương không chừng sẽ bị mình làm hỏng mất."Không được đi! Đứng lại!" "Không được đi!"Phương Di cùng đám nữ minh tinh kia đồng thanh.Thấy Trần Khiêm giấu giếm mình, Phương Di lại là người không thích việc gì không rõ ràng, Trần Khiêm càng muốn đi, cô ta càng cố tình không để Trần Khiêm đi.