Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 989: Đã xảy ra chuyện gì
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà những cô minh tinh kia biết Phương Di là chủ nhà.Hơn nữa lúc nấy cô ta dường như vì tên tạp vụ kia mà phát sinh chút hiểu lầm với nhóm mình.Lập tức nảy sinh ý định nịnh bợ. Huống hồ chỉ là trị một tên chạy vặt.Chỉ cần hô một tiếng, năm cô minh tinh nhịp nhàng chạy tới chặn Trần Khiêm lại."Trần Khiêm, ở đây là nhà họ Phương, cậu cho rằng cậu có thể chạy đi đâu được, nói mau, rốt cuộc chuyện là sao? Cậu không nói, tôi gọi Kiển Nám lại đó!"Phương Di nắm áo Trần Khiêm không buông.Mấy cô gái này Trần Khiêm chỉ cần xuống tay một cái là đánh dạt ra được.Nhưng mà nếu đánh thật thì sẽ làm mọi chuyện rối rắm lên.Cho nên Trần Khiêm chỉ có thể dây dưa."Đúng vậy, tên tạp vụ này không thành thật, tôi cảm thấy hẳn ta có vấn đề, tuyệt đối không thể tha cho hắn!"Chị Lị nói.Phương Di tuy không thích những cô gái kia, nhưng xem chừng lời họ nói không phải không hợpTóm lại, hành vi lén la lén lút của Trần Khiêm rất đáng ngờ.Ý thức về danh dự của gia đình cộng với tinh thần chính nghĩa trong Phương Di đồng thời trỗi dậy.Làm thế nào cũng phải điều tra rõ ràng.Cô ta lập tức véo tai Trần Khiêm: "Tôi biết cậu giỏi đánh nhau, nhưng đây là nhà họ Phương chúng tôi, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám động thủ, tôi gọi người làm đánh chết cậu, đừng nói tôi không nể mặt bạn bè. Cậu không thành thật, cậu phải đi theo tôi, đợi Kiển Nám xong việc, tôi nói chị ấy đến nói chuyện với cậu! Đi theo tôi!"Nói xong kéo Trần Khiêm đi đến tiền sảnh.Lúc này có hai thanh niên từ hướng đối diện đi tới.Ánh mắt lạnh lùng.Giữa những ngón tay kẹp những chiếc phi tiêu. Ngôn Tình NgượcNgay lập tức muốn động thủ.Hai người này chính là Thiên Long Địa Hổ.Hai người bọn họ chạy đông chạy tây tìm Trần Khiêm, cuối cùng cũng tìm được, nhưng Trần Khiêm lại đang gặp phiền toái.Thiên Long Địa Hổ quyết định mạo hiểm để cứu Trần Khiêm.Nhưng Trần Khiêm vội vàng ra hiệu không cần.Bảo bọ họ cứ theo kế hoạch mà hành động, chỗ này cứ giao cho anh.Điều này khiến cho Thiên Long Địa Hổ ngơ ngác."Vẫn còn loay hoay, ngoan ngoãn một chút cho tôi!"Phương Di véo tai Trần Khiêm đi thẳng một mạch.Bốn năm cô minh tinh đi sát bên cạnh, giữ chặt tay Trần Khiêm.Trên mặt lộ ra vẻ hớn hở. E rằng lần này đã lập được công lớn rồi.Còn Phương Di thì muốn nộp Trần Khiêm cho. Kiển Nám chất vấn.Nhưng lúc đám bọn họ đi tới sảnh.Thấy không ít quan khách đều đứng lên.Không khí yên ăng đến đáng sợ, còn Kiển Nám cũng đứng lên như những người khác, dường như đang giẳng co gì đó."Đã xảy ra chuyện gì?"Phương Di kinh ngạc hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà những cô minh tinh kia biết Phương Di là chủ nhà.Hơn nữa lúc nấy cô ta dường như vì tên tạp vụ kia mà phát sinh chút hiểu lầm với nhóm mình.Lập tức nảy sinh ý định nịnh bợ. Huống hồ chỉ là trị một tên chạy vặt.Chỉ cần hô một tiếng, năm cô minh tinh nhịp nhàng chạy tới chặn Trần Khiêm lại."Trần Khiêm, ở đây là nhà họ Phương, cậu cho rằng cậu có thể chạy đi đâu được, nói mau, rốt cuộc chuyện là sao? Cậu không nói, tôi gọi Kiển Nám lại đó!"Phương Di nắm áo Trần Khiêm không buông.Mấy cô gái này Trần Khiêm chỉ cần xuống tay một cái là đánh dạt ra được.Nhưng mà nếu đánh thật thì sẽ làm mọi chuyện rối rắm lên.Cho nên Trần Khiêm chỉ có thể dây dưa."Đúng vậy, tên tạp vụ này không thành thật, tôi cảm thấy hẳn ta có vấn đề, tuyệt đối không thể tha cho hắn!"Chị Lị nói.Phương Di tuy không thích những cô gái kia, nhưng xem chừng lời họ nói không phải không hợpTóm lại, hành vi lén la lén lút của Trần Khiêm rất đáng ngờ.Ý thức về danh dự của gia đình cộng với tinh thần chính nghĩa trong Phương Di đồng thời trỗi dậy.Làm thế nào cũng phải điều tra rõ ràng.Cô ta lập tức véo tai Trần Khiêm: "Tôi biết cậu giỏi đánh nhau, nhưng đây là nhà họ Phương chúng tôi, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám động thủ, tôi gọi người làm đánh chết cậu, đừng nói tôi không nể mặt bạn bè. Cậu không thành thật, cậu phải đi theo tôi, đợi Kiển Nám xong việc, tôi nói chị ấy đến nói chuyện với cậu! Đi theo tôi!"Nói xong kéo Trần Khiêm đi đến tiền sảnh.Lúc này có hai thanh niên từ hướng đối diện đi tới.Ánh mắt lạnh lùng.Giữa những ngón tay kẹp những chiếc phi tiêu. Ngôn Tình NgượcNgay lập tức muốn động thủ.Hai người này chính là Thiên Long Địa Hổ.Hai người bọn họ chạy đông chạy tây tìm Trần Khiêm, cuối cùng cũng tìm được, nhưng Trần Khiêm lại đang gặp phiền toái.Thiên Long Địa Hổ quyết định mạo hiểm để cứu Trần Khiêm.Nhưng Trần Khiêm vội vàng ra hiệu không cần.Bảo bọ họ cứ theo kế hoạch mà hành động, chỗ này cứ giao cho anh.Điều này khiến cho Thiên Long Địa Hổ ngơ ngác."Vẫn còn loay hoay, ngoan ngoãn một chút cho tôi!"Phương Di véo tai Trần Khiêm đi thẳng một mạch.Bốn năm cô minh tinh đi sát bên cạnh, giữ chặt tay Trần Khiêm.Trên mặt lộ ra vẻ hớn hở. E rằng lần này đã lập được công lớn rồi.Còn Phương Di thì muốn nộp Trần Khiêm cho. Kiển Nám chất vấn.Nhưng lúc đám bọn họ đi tới sảnh.Thấy không ít quan khách đều đứng lên.Không khí yên ăng đến đáng sợ, còn Kiển Nám cũng đứng lên như những người khác, dường như đang giẳng co gì đó."Đã xảy ra chuyện gì?"Phương Di kinh ngạc hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà những cô minh tinh kia biết Phương Di là chủ nhà.Hơn nữa lúc nấy cô ta dường như vì tên tạp vụ kia mà phát sinh chút hiểu lầm với nhóm mình.Lập tức nảy sinh ý định nịnh bợ. Huống hồ chỉ là trị một tên chạy vặt.Chỉ cần hô một tiếng, năm cô minh tinh nhịp nhàng chạy tới chặn Trần Khiêm lại."Trần Khiêm, ở đây là nhà họ Phương, cậu cho rằng cậu có thể chạy đi đâu được, nói mau, rốt cuộc chuyện là sao? Cậu không nói, tôi gọi Kiển Nám lại đó!"Phương Di nắm áo Trần Khiêm không buông.Mấy cô gái này Trần Khiêm chỉ cần xuống tay một cái là đánh dạt ra được.Nhưng mà nếu đánh thật thì sẽ làm mọi chuyện rối rắm lên.Cho nên Trần Khiêm chỉ có thể dây dưa."Đúng vậy, tên tạp vụ này không thành thật, tôi cảm thấy hẳn ta có vấn đề, tuyệt đối không thể tha cho hắn!"Chị Lị nói.Phương Di tuy không thích những cô gái kia, nhưng xem chừng lời họ nói không phải không hợpTóm lại, hành vi lén la lén lút của Trần Khiêm rất đáng ngờ.Ý thức về danh dự của gia đình cộng với tinh thần chính nghĩa trong Phương Di đồng thời trỗi dậy.Làm thế nào cũng phải điều tra rõ ràng.Cô ta lập tức véo tai Trần Khiêm: "Tôi biết cậu giỏi đánh nhau, nhưng đây là nhà họ Phương chúng tôi, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám động thủ, tôi gọi người làm đánh chết cậu, đừng nói tôi không nể mặt bạn bè. Cậu không thành thật, cậu phải đi theo tôi, đợi Kiển Nám xong việc, tôi nói chị ấy đến nói chuyện với cậu! Đi theo tôi!"Nói xong kéo Trần Khiêm đi đến tiền sảnh.Lúc này có hai thanh niên từ hướng đối diện đi tới.Ánh mắt lạnh lùng.Giữa những ngón tay kẹp những chiếc phi tiêu. Ngôn Tình NgượcNgay lập tức muốn động thủ.Hai người này chính là Thiên Long Địa Hổ.Hai người bọn họ chạy đông chạy tây tìm Trần Khiêm, cuối cùng cũng tìm được, nhưng Trần Khiêm lại đang gặp phiền toái.Thiên Long Địa Hổ quyết định mạo hiểm để cứu Trần Khiêm.Nhưng Trần Khiêm vội vàng ra hiệu không cần.Bảo bọ họ cứ theo kế hoạch mà hành động, chỗ này cứ giao cho anh.Điều này khiến cho Thiên Long Địa Hổ ngơ ngác."Vẫn còn loay hoay, ngoan ngoãn một chút cho tôi!"Phương Di véo tai Trần Khiêm đi thẳng một mạch.Bốn năm cô minh tinh đi sát bên cạnh, giữ chặt tay Trần Khiêm.Trên mặt lộ ra vẻ hớn hở. E rằng lần này đã lập được công lớn rồi.Còn Phương Di thì muốn nộp Trần Khiêm cho. Kiển Nám chất vấn.Nhưng lúc đám bọn họ đi tới sảnh.Thấy không ít quan khách đều đứng lên.Không khí yên ăng đến đáng sợ, còn Kiển Nám cũng đứng lên như những người khác, dường như đang giẳng co gì đó."Đã xảy ra chuyện gì?"Phương Di kinh ngạc hỏi.