Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 990: Tham vọng của cha con Tư Đồ Hoằng
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm cũng đang tự hỏi, vừa rồi còn đang tốt, sao giờ lại thế này, hình như có mâu thuẫn rồi.Sau đó ngạc nhiên đi xem.Thế là nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang quỳ trong đám đông.Sắc mặt ông cụ Phương khó xử.Mà các gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Phương thì lại tràn đầy phẫn nộ.“Chính là bà ta, bà ta là người giúp việc thân cận của Phương Mộng Hân - tội đồ nhà họ Phương năm đói! Mau, khai ra tung tích của Phương Mộng Hân, chúng tôi sẽ thả bà đi!”“Hừ, năm đó, chỉ vì một Phương Mộng Hân mà hai nhà Trần - Phương đấu đá nhau, tất cả những thiệt hại gần như đều là mấy gia tộc phụ thuộc bọn tôi gánh. Đáng thương cho con trai của tôi năm đó vừa trưởng thành, đều là vì người phụ nữ Phương Mộng Hân này. Ông cụ Phương, nếu như ông giấu Phương Mộng Hân thì phiền ông giao bà ta ra”“Đúng, giao ra, cho mấy gia tộc chúng tôi một lời giải thích!”Rất nhiều người xúm lại nói với ông cụ Phương.Tư Đồ Hoằng chỉ lạnh lùng cười.Mới đây thôi đã xảy ra một mâu thuẫn cỏn conChính vì Tư Đồ Hoằng là người chủ trương việc này, nên Phương Bất Đồng đã khiển trách Tư Đồ Hoăng một trận trước mặt mọi người.Nhiều năm nay Tư Đồ Hoăng vẫn luôn xem mình là người đứng đầu của mấy gia tộc lớn.Với cả sáng nay, lúc Tư Đồ Hoằng hỏi Phương Bất Đồng chuyện cơ nghiệp và chuyện kết hôn của con trai thì Phương Bất Đồng đã khiến ông ta bẽ mặt.Cho nên trong lòng vốn đã oán hận rồi.Trước lễ sau binh, mà lễ đã không được rồi, vậy thì hôm nay Tư Đồ Hoằng không thèm đếm xỉa gì sất.Thế nên đã nói ra chuyện nhà họ Phương đã tìm được người giúp việc năm đó của Phương Mộng Hân.Bởi vì trước đó, Tư Đồ Hoăng đã cử người theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Phương.Hơn nữa trong nhà họ Phương cũng có rất nhiều tai mắt của Tư Đồ Hoằng, cho nên tất nhiên việc này không thể giấu được ông ta.Huống hồ gì bây giờ ông ta vẫn còn một con át chủ bài mà ông ta đích thân đưa cho Phương Bất Đồng.Chính hôm nay, mâu thuẫn nội bộ sẽ bùng nổiLúc này, Phương Bất Đồng nhìn mọi người, không khỏi tức giận.Âm thầm đấu đá nhiều năm như vậy.Mặc dù nhà họ Phương vẫn là một gia tộc khổng lồ, nhưng lại giống như tòa nhà cao tầng mất đi khung xương. Nhìn thì có vẻ hùng vĩ, nhưng thực ra đã rất cheo leo.Không phải Phương Bất Đồng không thấy tham vọng của cha con Tư Đồ Hoằng.Nhưng ông nghĩ, mặc dù tuổi ông cũng đã cao rồi, nhưng chỉ cần còn trên đời này thì ông vẫn có thể kiềm được hai cha con này.Không ngờ hai cha con nhà này lại ngang nhiên ra tay ngay tại sinh nhật mình.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm cũng đang tự hỏi, vừa rồi còn đang tốt, sao giờ lại thế này, hình như có mâu thuẫn rồi.Sau đó ngạc nhiên đi xem.Thế là nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang quỳ trong đám đông.Sắc mặt ông cụ Phương khó xử.Mà các gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Phương thì lại tràn đầy phẫn nộ.“Chính là bà ta, bà ta là người giúp việc thân cận của Phương Mộng Hân - tội đồ nhà họ Phương năm đói! Mau, khai ra tung tích của Phương Mộng Hân, chúng tôi sẽ thả bà đi!”“Hừ, năm đó, chỉ vì một Phương Mộng Hân mà hai nhà Trần - Phương đấu đá nhau, tất cả những thiệt hại gần như đều là mấy gia tộc phụ thuộc bọn tôi gánh. Đáng thương cho con trai của tôi năm đó vừa trưởng thành, đều là vì người phụ nữ Phương Mộng Hân này. Ông cụ Phương, nếu như ông giấu Phương Mộng Hân thì phiền ông giao bà ta ra”“Đúng, giao ra, cho mấy gia tộc chúng tôi một lời giải thích!”Rất nhiều người xúm lại nói với ông cụ Phương.Tư Đồ Hoằng chỉ lạnh lùng cười.Mới đây thôi đã xảy ra một mâu thuẫn cỏn conChính vì Tư Đồ Hoằng là người chủ trương việc này, nên Phương Bất Đồng đã khiển trách Tư Đồ Hoăng một trận trước mặt mọi người.Nhiều năm nay Tư Đồ Hoăng vẫn luôn xem mình là người đứng đầu của mấy gia tộc lớn.Với cả sáng nay, lúc Tư Đồ Hoằng hỏi Phương Bất Đồng chuyện cơ nghiệp và chuyện kết hôn của con trai thì Phương Bất Đồng đã khiến ông ta bẽ mặt.Cho nên trong lòng vốn đã oán hận rồi.Trước lễ sau binh, mà lễ đã không được rồi, vậy thì hôm nay Tư Đồ Hoằng không thèm đếm xỉa gì sất.Thế nên đã nói ra chuyện nhà họ Phương đã tìm được người giúp việc năm đó của Phương Mộng Hân.Bởi vì trước đó, Tư Đồ Hoăng đã cử người theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Phương.Hơn nữa trong nhà họ Phương cũng có rất nhiều tai mắt của Tư Đồ Hoằng, cho nên tất nhiên việc này không thể giấu được ông ta.Huống hồ gì bây giờ ông ta vẫn còn một con át chủ bài mà ông ta đích thân đưa cho Phương Bất Đồng.Chính hôm nay, mâu thuẫn nội bộ sẽ bùng nổiLúc này, Phương Bất Đồng nhìn mọi người, không khỏi tức giận.Âm thầm đấu đá nhiều năm như vậy.Mặc dù nhà họ Phương vẫn là một gia tộc khổng lồ, nhưng lại giống như tòa nhà cao tầng mất đi khung xương. Nhìn thì có vẻ hùng vĩ, nhưng thực ra đã rất cheo leo.Không phải Phương Bất Đồng không thấy tham vọng của cha con Tư Đồ Hoằng.Nhưng ông nghĩ, mặc dù tuổi ông cũng đã cao rồi, nhưng chỉ cần còn trên đời này thì ông vẫn có thể kiềm được hai cha con này.Không ngờ hai cha con nhà này lại ngang nhiên ra tay ngay tại sinh nhật mình.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm cũng đang tự hỏi, vừa rồi còn đang tốt, sao giờ lại thế này, hình như có mâu thuẫn rồi.Sau đó ngạc nhiên đi xem.Thế là nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang quỳ trong đám đông.Sắc mặt ông cụ Phương khó xử.Mà các gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Phương thì lại tràn đầy phẫn nộ.“Chính là bà ta, bà ta là người giúp việc thân cận của Phương Mộng Hân - tội đồ nhà họ Phương năm đói! Mau, khai ra tung tích của Phương Mộng Hân, chúng tôi sẽ thả bà đi!”“Hừ, năm đó, chỉ vì một Phương Mộng Hân mà hai nhà Trần - Phương đấu đá nhau, tất cả những thiệt hại gần như đều là mấy gia tộc phụ thuộc bọn tôi gánh. Đáng thương cho con trai của tôi năm đó vừa trưởng thành, đều là vì người phụ nữ Phương Mộng Hân này. Ông cụ Phương, nếu như ông giấu Phương Mộng Hân thì phiền ông giao bà ta ra”“Đúng, giao ra, cho mấy gia tộc chúng tôi một lời giải thích!”Rất nhiều người xúm lại nói với ông cụ Phương.Tư Đồ Hoằng chỉ lạnh lùng cười.Mới đây thôi đã xảy ra một mâu thuẫn cỏn conChính vì Tư Đồ Hoằng là người chủ trương việc này, nên Phương Bất Đồng đã khiển trách Tư Đồ Hoăng một trận trước mặt mọi người.Nhiều năm nay Tư Đồ Hoăng vẫn luôn xem mình là người đứng đầu của mấy gia tộc lớn.Với cả sáng nay, lúc Tư Đồ Hoằng hỏi Phương Bất Đồng chuyện cơ nghiệp và chuyện kết hôn của con trai thì Phương Bất Đồng đã khiến ông ta bẽ mặt.Cho nên trong lòng vốn đã oán hận rồi.Trước lễ sau binh, mà lễ đã không được rồi, vậy thì hôm nay Tư Đồ Hoằng không thèm đếm xỉa gì sất.Thế nên đã nói ra chuyện nhà họ Phương đã tìm được người giúp việc năm đó của Phương Mộng Hân.Bởi vì trước đó, Tư Đồ Hoăng đã cử người theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Phương.Hơn nữa trong nhà họ Phương cũng có rất nhiều tai mắt của Tư Đồ Hoằng, cho nên tất nhiên việc này không thể giấu được ông ta.Huống hồ gì bây giờ ông ta vẫn còn một con át chủ bài mà ông ta đích thân đưa cho Phương Bất Đồng.Chính hôm nay, mâu thuẫn nội bộ sẽ bùng nổiLúc này, Phương Bất Đồng nhìn mọi người, không khỏi tức giận.Âm thầm đấu đá nhiều năm như vậy.Mặc dù nhà họ Phương vẫn là một gia tộc khổng lồ, nhưng lại giống như tòa nhà cao tầng mất đi khung xương. Nhìn thì có vẻ hùng vĩ, nhưng thực ra đã rất cheo leo.Không phải Phương Bất Đồng không thấy tham vọng của cha con Tư Đồ Hoằng.Nhưng ông nghĩ, mặc dù tuổi ông cũng đã cao rồi, nhưng chỉ cần còn trên đời này thì ông vẫn có thể kiềm được hai cha con này.Không ngờ hai cha con nhà này lại ngang nhiên ra tay ngay tại sinh nhật mình.