Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1102: Bắt đầu từ hôm nay, em là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Vẫn còn quà?”Lúc này, ngay cả những vị khách có mặt cũng vô cùng mong đợi.Bởi vì chị em nhà họ Trần này, quả thực quá mạnh!“Món quà thứ ba à, sợ là phải để chị dâu họ của em tặng em rồi!"Sau đó, Trần Hiểu nhìn phía sau.Thấy ở ngoài cửa là một nhóm tôi tớ đi theo.Một cô gái tự nhiên phóng khoáng bước vào.Cô gái xinh đẹp xuất chúng, khí chất tao nhã, gần như khiến cho toàn bộ bầu không khí đông đặc lại.Cô gái rất xinh đẹp!Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc.“Chị dâu họ của em?”Tiểu Bối cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.Nhìn anh họ Trần Khiêm.Người đến đương nhiên là Thẩm Lam.Trần Khiêm cúi đầu không nói gì. Chuyện này chỉ mấy câu thì không thể giải thích rõ được!“Xin chào bà ngoại!”Sau khi Thẩm Lam đến thì đứng ở bên cạnh Trần Khiêm, rồi khẽ khom lưng cười với bà cụ.Bà cụ cười đến mức không khép miệng lại được.Gật đầu liên tục.“Cô gái xuất chúng thế này lại là cháu dâu ngoại của bà, tốt quá, tốt quá!”Bà cụ gật đầu không ngừng. Sống hơn nửa đời người, đây là lần đầu tiên bà cụ có được cảm giác vinh quang và kiêu ngạo màngười nhà mang đến cho bà.“Em gái Tiểu Bối, đây là món quà mà chị với anh họ em tặng cho eml”Chị Lam nhìn Tiểu Bối cười.Nhìn thấy người tùy tùng chỉ mang theo một bảng hợp đồng.Tiểu Bối chớp mắt nhìn.“Tiểu Bối, bắt đầu từ hôm nay, em là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong tại Yên Kinh. Đồng thời, cũng là tổng giám đốc công ty trực thuộc nhà họ Trần khu vực phía Bắc!”Chị Lam mỉm cười.“Hả?”Tiểu Bối đơ ra.Bà cụ cũng há hốc mồm.“Tập đoàn Tín Phong cũng là của nhà họ Trần?Từ hôm nay Tiểu Bối trở thành chủ tịch tập đoàn Tín Phong?”Chưa nói đến cả cơ nghiệp dưới trướng của nhà họ Trần ở khu vực phía Bắc là gì, chỉ riêng tập đoàn Tín Phong thôi đã có thể đánh chết ba gia tộc lớn rồi!Mà Tiểu Bối lại là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Vẫn còn quà?”Lúc này, ngay cả những vị khách có mặt cũng vô cùng mong đợi.Bởi vì chị em nhà họ Trần này, quả thực quá mạnh!“Món quà thứ ba à, sợ là phải để chị dâu họ của em tặng em rồi!"Sau đó, Trần Hiểu nhìn phía sau.Thấy ở ngoài cửa là một nhóm tôi tớ đi theo.Một cô gái tự nhiên phóng khoáng bước vào.Cô gái xinh đẹp xuất chúng, khí chất tao nhã, gần như khiến cho toàn bộ bầu không khí đông đặc lại.Cô gái rất xinh đẹp!Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc.“Chị dâu họ của em?”Tiểu Bối cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.Nhìn anh họ Trần Khiêm.Người đến đương nhiên là Thẩm Lam.Trần Khiêm cúi đầu không nói gì. Chuyện này chỉ mấy câu thì không thể giải thích rõ được!“Xin chào bà ngoại!”Sau khi Thẩm Lam đến thì đứng ở bên cạnh Trần Khiêm, rồi khẽ khom lưng cười với bà cụ.Bà cụ cười đến mức không khép miệng lại được.Gật đầu liên tục.“Cô gái xuất chúng thế này lại là cháu dâu ngoại của bà, tốt quá, tốt quá!”Bà cụ gật đầu không ngừng. Sống hơn nửa đời người, đây là lần đầu tiên bà cụ có được cảm giác vinh quang và kiêu ngạo màngười nhà mang đến cho bà.“Em gái Tiểu Bối, đây là món quà mà chị với anh họ em tặng cho eml”Chị Lam nhìn Tiểu Bối cười.Nhìn thấy người tùy tùng chỉ mang theo một bảng hợp đồng.Tiểu Bối chớp mắt nhìn.“Tiểu Bối, bắt đầu từ hôm nay, em là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong tại Yên Kinh. Đồng thời, cũng là tổng giám đốc công ty trực thuộc nhà họ Trần khu vực phía Bắc!”Chị Lam mỉm cười.“Hả?”Tiểu Bối đơ ra.Bà cụ cũng há hốc mồm.“Tập đoàn Tín Phong cũng là của nhà họ Trần?Từ hôm nay Tiểu Bối trở thành chủ tịch tập đoàn Tín Phong?”Chưa nói đến cả cơ nghiệp dưới trướng của nhà họ Trần ở khu vực phía Bắc là gì, chỉ riêng tập đoàn Tín Phong thôi đã có thể đánh chết ba gia tộc lớn rồi!Mà Tiểu Bối lại là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Vẫn còn quà?”Lúc này, ngay cả những vị khách có mặt cũng vô cùng mong đợi.Bởi vì chị em nhà họ Trần này, quả thực quá mạnh!“Món quà thứ ba à, sợ là phải để chị dâu họ của em tặng em rồi!"Sau đó, Trần Hiểu nhìn phía sau.Thấy ở ngoài cửa là một nhóm tôi tớ đi theo.Một cô gái tự nhiên phóng khoáng bước vào.Cô gái xinh đẹp xuất chúng, khí chất tao nhã, gần như khiến cho toàn bộ bầu không khí đông đặc lại.Cô gái rất xinh đẹp!Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc.“Chị dâu họ của em?”Tiểu Bối cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.Nhìn anh họ Trần Khiêm.Người đến đương nhiên là Thẩm Lam.Trần Khiêm cúi đầu không nói gì. Chuyện này chỉ mấy câu thì không thể giải thích rõ được!“Xin chào bà ngoại!”Sau khi Thẩm Lam đến thì đứng ở bên cạnh Trần Khiêm, rồi khẽ khom lưng cười với bà cụ.Bà cụ cười đến mức không khép miệng lại được.Gật đầu liên tục.“Cô gái xuất chúng thế này lại là cháu dâu ngoại của bà, tốt quá, tốt quá!”Bà cụ gật đầu không ngừng. Sống hơn nửa đời người, đây là lần đầu tiên bà cụ có được cảm giác vinh quang và kiêu ngạo màngười nhà mang đến cho bà.“Em gái Tiểu Bối, đây là món quà mà chị với anh họ em tặng cho eml”Chị Lam nhìn Tiểu Bối cười.Nhìn thấy người tùy tùng chỉ mang theo một bảng hợp đồng.Tiểu Bối chớp mắt nhìn.“Tiểu Bối, bắt đầu từ hôm nay, em là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong tại Yên Kinh. Đồng thời, cũng là tổng giám đốc công ty trực thuộc nhà họ Trần khu vực phía Bắc!”Chị Lam mỉm cười.“Hả?”Tiểu Bối đơ ra.Bà cụ cũng há hốc mồm.“Tập đoàn Tín Phong cũng là của nhà họ Trần?Từ hôm nay Tiểu Bối trở thành chủ tịch tập đoàn Tín Phong?”Chưa nói đến cả cơ nghiệp dưới trướng của nhà họ Trần ở khu vực phía Bắc là gì, chỉ riêng tập đoàn Tín Phong thôi đã có thể đánh chết ba gia tộc lớn rồi!Mà Tiểu Bối lại là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong?

Chương 1102: Bắt đầu từ hôm nay, em là chủ tịch của tập đoàn Tín Phong