Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1119: Xóa sổ nhà họ Long
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nói chung, không có gì khiến Trần Khiêm hoảng.Dù sao Trần Khiêm cũng phải loại người chủ động đi kiếm chuyện.Nhưng mà lúc trước, Long Thiếu Vân không ít lần ám hại anh, còn thiếu chút nữa hại chết em họTử Nguyệt.Hiện tại, Long Thiếu Lôi lại thiếu chút nữa hại em họ Dương Tiểu Bối.Đều là những người mà anh yêu quý.Hơn nữa, mối thù giữa chị gái và nhà họ Long đã dây dưa mấy năm.Chị gái không rảnh để "săn sóc" nhà họ Long.Nhưng mà cái mà Trần Khiêm có chính là thời gian.Chỉ bằng lần này đặt một dấu chấm hết luôn. Ngay lúc ông cụ định sống mái với Trần Khiêm.Bỗng nhiên quản gia ôm một cái điện thoại không dây đến."Ông chủ, có điện thoại!""Cút, giờ phút này tôi không có tâm tình nghe. điện thoại!"Ông cụ quát."Không phải, ông chủ, điện thoại bên kia gọi tới!"Quản gia cấp bách nói.Ông cụ ngẩn người.Sắc mặt cũng thay đổi.Lập tức cung kính nhận lấy điện thoại. "Vâng!...... Vâng! Vâng!"Ông cụ liên tiếp nói ba tiếng "vâng".Đến cuối cùng, giọng nói đã không còn chút sức lực.Cúp máy, ông cụ buông thống điện thoại, khiến nói rơi xuống đất."Ông chủ!" Quản gia nhanh nhẹn đỡ lấy.Ông cụ nhìn Trần Khiêm, sắc mặt chợt thay đổi.Cuộc gọi này, được gọi đến từ ô dù lưng lớn nhất của nhà họ Long trước giờ.Mà bây giờ, ông ta nhận được thông báo ô dù chống lưng đó đã sụp đổ rồi.Nói cách khác, người trước mặt ông ta - Trần Khiêm không phải là người mà nhà họ Long có thể động được."Thế nào? Nếu không có vấn đề gì, mời ông kí tên lên thỏa thuận. Đúng rồi, bổ sung thêm là toàn bộ tài sản của nhà họ Long!"Trần Khiêm nói."Chỉ dựa vào cậu sao? Ba, không cần quan tâm cậu ta, liều mạng với bọn họ đi!""Đúng, nhà họ Long thế mạnh lực mạnh, sao có thể sợ các người?""Cậu đang nói mớ thì có, còn muốn lấy hết tài sản của nhà họ Long? Cậu coi thử có sống sót ra khỏi đây không đã!"Người nhà họ Long tới tấp nói.Ông cụ lúc này mới nâng tay ra hiệu cho mọi người im lặng.Vẻ mặt nhợt nhạt nhìn Trần Khiêm, chậm rãi mở miệng: "Được, cậu Trần, tôi kí!"Tôi kí!Lời này vừa thốt ra.Người nhà họ Long đều kinh hãiTuy rằng thế lực chị em nhà họ Trần lớn, nhưng nhà họ Long vẫn có thể chống cự.Mọi người nhìn nhau khó hiểu.E rằng chỉ có mỗi ông cụ là hiểu rõ.Kí thỏa thuận, từ nay nhà họ Long không còn, nhưng huyết mạch của nhà họ Long nói không chừng có thể bảo vệ được.Nếu không, sau này mới thực sự không còn nhà họ Long trên đời nữa.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nói chung, không có gì khiến Trần Khiêm hoảng.Dù sao Trần Khiêm cũng phải loại người chủ động đi kiếm chuyện.Nhưng mà lúc trước, Long Thiếu Vân không ít lần ám hại anh, còn thiếu chút nữa hại chết em họTử Nguyệt.Hiện tại, Long Thiếu Lôi lại thiếu chút nữa hại em họ Dương Tiểu Bối.Đều là những người mà anh yêu quý.Hơn nữa, mối thù giữa chị gái và nhà họ Long đã dây dưa mấy năm.Chị gái không rảnh để "săn sóc" nhà họ Long.Nhưng mà cái mà Trần Khiêm có chính là thời gian.Chỉ bằng lần này đặt một dấu chấm hết luôn. Ngay lúc ông cụ định sống mái với Trần Khiêm.Bỗng nhiên quản gia ôm một cái điện thoại không dây đến."Ông chủ, có điện thoại!""Cút, giờ phút này tôi không có tâm tình nghe. điện thoại!"Ông cụ quát."Không phải, ông chủ, điện thoại bên kia gọi tới!"Quản gia cấp bách nói.Ông cụ ngẩn người.Sắc mặt cũng thay đổi.Lập tức cung kính nhận lấy điện thoại. "Vâng!...... Vâng! Vâng!"Ông cụ liên tiếp nói ba tiếng "vâng".Đến cuối cùng, giọng nói đã không còn chút sức lực.Cúp máy, ông cụ buông thống điện thoại, khiến nói rơi xuống đất."Ông chủ!" Quản gia nhanh nhẹn đỡ lấy.Ông cụ nhìn Trần Khiêm, sắc mặt chợt thay đổi.Cuộc gọi này, được gọi đến từ ô dù lưng lớn nhất của nhà họ Long trước giờ.Mà bây giờ, ông ta nhận được thông báo ô dù chống lưng đó đã sụp đổ rồi.Nói cách khác, người trước mặt ông ta - Trần Khiêm không phải là người mà nhà họ Long có thể động được."Thế nào? Nếu không có vấn đề gì, mời ông kí tên lên thỏa thuận. Đúng rồi, bổ sung thêm là toàn bộ tài sản của nhà họ Long!"Trần Khiêm nói."Chỉ dựa vào cậu sao? Ba, không cần quan tâm cậu ta, liều mạng với bọn họ đi!""Đúng, nhà họ Long thế mạnh lực mạnh, sao có thể sợ các người?""Cậu đang nói mớ thì có, còn muốn lấy hết tài sản của nhà họ Long? Cậu coi thử có sống sót ra khỏi đây không đã!"Người nhà họ Long tới tấp nói.Ông cụ lúc này mới nâng tay ra hiệu cho mọi người im lặng.Vẻ mặt nhợt nhạt nhìn Trần Khiêm, chậm rãi mở miệng: "Được, cậu Trần, tôi kí!"Tôi kí!Lời này vừa thốt ra.Người nhà họ Long đều kinh hãiTuy rằng thế lực chị em nhà họ Trần lớn, nhưng nhà họ Long vẫn có thể chống cự.Mọi người nhìn nhau khó hiểu.E rằng chỉ có mỗi ông cụ là hiểu rõ.Kí thỏa thuận, từ nay nhà họ Long không còn, nhưng huyết mạch của nhà họ Long nói không chừng có thể bảo vệ được.Nếu không, sau này mới thực sự không còn nhà họ Long trên đời nữa.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nói chung, không có gì khiến Trần Khiêm hoảng.Dù sao Trần Khiêm cũng phải loại người chủ động đi kiếm chuyện.Nhưng mà lúc trước, Long Thiếu Vân không ít lần ám hại anh, còn thiếu chút nữa hại chết em họTử Nguyệt.Hiện tại, Long Thiếu Lôi lại thiếu chút nữa hại em họ Dương Tiểu Bối.Đều là những người mà anh yêu quý.Hơn nữa, mối thù giữa chị gái và nhà họ Long đã dây dưa mấy năm.Chị gái không rảnh để "săn sóc" nhà họ Long.Nhưng mà cái mà Trần Khiêm có chính là thời gian.Chỉ bằng lần này đặt một dấu chấm hết luôn. Ngay lúc ông cụ định sống mái với Trần Khiêm.Bỗng nhiên quản gia ôm một cái điện thoại không dây đến."Ông chủ, có điện thoại!""Cút, giờ phút này tôi không có tâm tình nghe. điện thoại!"Ông cụ quát."Không phải, ông chủ, điện thoại bên kia gọi tới!"Quản gia cấp bách nói.Ông cụ ngẩn người.Sắc mặt cũng thay đổi.Lập tức cung kính nhận lấy điện thoại. "Vâng!...... Vâng! Vâng!"Ông cụ liên tiếp nói ba tiếng "vâng".Đến cuối cùng, giọng nói đã không còn chút sức lực.Cúp máy, ông cụ buông thống điện thoại, khiến nói rơi xuống đất."Ông chủ!" Quản gia nhanh nhẹn đỡ lấy.Ông cụ nhìn Trần Khiêm, sắc mặt chợt thay đổi.Cuộc gọi này, được gọi đến từ ô dù lưng lớn nhất của nhà họ Long trước giờ.Mà bây giờ, ông ta nhận được thông báo ô dù chống lưng đó đã sụp đổ rồi.Nói cách khác, người trước mặt ông ta - Trần Khiêm không phải là người mà nhà họ Long có thể động được."Thế nào? Nếu không có vấn đề gì, mời ông kí tên lên thỏa thuận. Đúng rồi, bổ sung thêm là toàn bộ tài sản của nhà họ Long!"Trần Khiêm nói."Chỉ dựa vào cậu sao? Ba, không cần quan tâm cậu ta, liều mạng với bọn họ đi!""Đúng, nhà họ Long thế mạnh lực mạnh, sao có thể sợ các người?""Cậu đang nói mớ thì có, còn muốn lấy hết tài sản của nhà họ Long? Cậu coi thử có sống sót ra khỏi đây không đã!"Người nhà họ Long tới tấp nói.Ông cụ lúc này mới nâng tay ra hiệu cho mọi người im lặng.Vẻ mặt nhợt nhạt nhìn Trần Khiêm, chậm rãi mở miệng: "Được, cậu Trần, tôi kí!"Tôi kí!Lời này vừa thốt ra.Người nhà họ Long đều kinh hãiTuy rằng thế lực chị em nhà họ Trần lớn, nhưng nhà họ Long vẫn có thể chống cự.Mọi người nhìn nhau khó hiểu.E rằng chỉ có mỗi ông cụ là hiểu rõ.Kí thỏa thuận, từ nay nhà họ Long không còn, nhưng huyết mạch của nhà họ Long nói không chừng có thể bảo vệ được.Nếu không, sau này mới thực sự không còn nhà họ Long trên đời nữa.