Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1120: Con bài chốt

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Tốt lắm, bảy ngày sau chúng tôi đến tiếp nhận!"Hậu Bình nói. Sau đó, Trần Khiêm dẫn người rời đi.Khách khứa thấy nhà họ Long gặp chuyện như vậy cũng không dám nán lại.Tất cả đều vội vàng tháo chạy."Ba, sao phải kí? Tại sao? Cùng lắm nhà họ Long chúng ta liều mạng, chúng ta đâu có sợ chết!"Người đàn ông trung niên khóc lóc. "Bốp!"Ông cụ tát một cái thật mạnh lên mặt người trung niên đó."Đồ khốn! Mày muốn nhà họ Long này tuyệt tử tuyệt tôn sao?"Ông cụ miệng run rẩy, ánh mắt lạnh băng... "Lần này chúng ta thua dưới tay chị em nhà họTrần! Chúng ta âm thầm đấu đá với họ, nhưng mà, thế lực của chị em nhà họ Trần quá mạnh!"Ông cụ năm chặt tay."Ba, chúng ta không còn gì nữa rồi!"Ông cụ gật đầu: "Đúng vậy, mất hết rồi!""Nhưng mà, nhà họ Long chúng ta đã phát triển mấy trăm năm rồi, đâu dễ dàng mai danh ẩn tích ở Hoa Hạ, bởi vì chúng ta còn có con bài chốt mài""Con bài chốt?"Ông cụ khẽ gật đầu."Mọi người... Có ai nghe về nhà họ Mạc ở Yên Kinh chưa?""Nhà họ Mạc?"Người trong họ đều läc đầu."Không sai, nhà họ Mạc, đây là gia tộc bí ẩn nhất Hoa Hạ, cũng là gia tộc duy nhất có thể đối phó với nhà họ Trần!"Ông cụ híp mắt trầm tư nói."Vài thập niên trước, nhà họ Long và nhà họ Mạc có qua lại, nhưng mà sau đó xảy ra một số chuyện nên không còn qua lại nữa!""Ba? Là chuyện gì?"Có người hỏi."Ha ha, năm đó, nhị trưởng lão của nhà họ Mạc từng đến nhà họ Long chúng làm làm khách. Vốn nhà họ Mạc là ẩn tộc, sẽ không tùy tiện can dự vào những việc bên ngoài, nhưng nhị trưởng lão của nhà họ Mạc - Mạc Trường Không thì khác, ông ta rất tham lam phồn hoa phú quý bên ngoài!""Hơn nữa lại là một người đầy tham vọng, ông †a từng ép chúng ta thỏa hiệp, đứng dưới sự bảo hộ của ông ta, nhà họ Long chúng ta phải làm đầy tớ của ông ta, nghe lời ông ta! Đương nhiên, điều kiện là ông ta sẽ giúp nhà họ Long trở thành gia tộc quyền quý bậc nhất trong thiên hại" Ông cụ nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Tốt lắm, bảy ngày sau chúng tôi đến tiếp nhận!"Hậu Bình nói. Sau đó, Trần Khiêm dẫn người rời đi.Khách khứa thấy nhà họ Long gặp chuyện như vậy cũng không dám nán lại.Tất cả đều vội vàng tháo chạy."Ba, sao phải kí? Tại sao? Cùng lắm nhà họ Long chúng ta liều mạng, chúng ta đâu có sợ chết!"Người đàn ông trung niên khóc lóc. "Bốp!"Ông cụ tát một cái thật mạnh lên mặt người trung niên đó."Đồ khốn! Mày muốn nhà họ Long này tuyệt tử tuyệt tôn sao?"Ông cụ miệng run rẩy, ánh mắt lạnh băng... "Lần này chúng ta thua dưới tay chị em nhà họTrần! Chúng ta âm thầm đấu đá với họ, nhưng mà, thế lực của chị em nhà họ Trần quá mạnh!"Ông cụ năm chặt tay."Ba, chúng ta không còn gì nữa rồi!"Ông cụ gật đầu: "Đúng vậy, mất hết rồi!""Nhưng mà, nhà họ Long chúng ta đã phát triển mấy trăm năm rồi, đâu dễ dàng mai danh ẩn tích ở Hoa Hạ, bởi vì chúng ta còn có con bài chốt mài""Con bài chốt?"Ông cụ khẽ gật đầu."Mọi người... Có ai nghe về nhà họ Mạc ở Yên Kinh chưa?""Nhà họ Mạc?"Người trong họ đều läc đầu."Không sai, nhà họ Mạc, đây là gia tộc bí ẩn nhất Hoa Hạ, cũng là gia tộc duy nhất có thể đối phó với nhà họ Trần!"Ông cụ híp mắt trầm tư nói."Vài thập niên trước, nhà họ Long và nhà họ Mạc có qua lại, nhưng mà sau đó xảy ra một số chuyện nên không còn qua lại nữa!""Ba? Là chuyện gì?"Có người hỏi."Ha ha, năm đó, nhị trưởng lão của nhà họ Mạc từng đến nhà họ Long chúng làm làm khách. Vốn nhà họ Mạc là ẩn tộc, sẽ không tùy tiện can dự vào những việc bên ngoài, nhưng nhị trưởng lão của nhà họ Mạc - Mạc Trường Không thì khác, ông ta rất tham lam phồn hoa phú quý bên ngoài!""Hơn nữa lại là một người đầy tham vọng, ông †a từng ép chúng ta thỏa hiệp, đứng dưới sự bảo hộ của ông ta, nhà họ Long chúng ta phải làm đầy tớ của ông ta, nghe lời ông ta! Đương nhiên, điều kiện là ông ta sẽ giúp nhà họ Long trở thành gia tộc quyền quý bậc nhất trong thiên hại" Ông cụ nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Tốt lắm, bảy ngày sau chúng tôi đến tiếp nhận!"Hậu Bình nói. Sau đó, Trần Khiêm dẫn người rời đi.Khách khứa thấy nhà họ Long gặp chuyện như vậy cũng không dám nán lại.Tất cả đều vội vàng tháo chạy."Ba, sao phải kí? Tại sao? Cùng lắm nhà họ Long chúng ta liều mạng, chúng ta đâu có sợ chết!"Người đàn ông trung niên khóc lóc. "Bốp!"Ông cụ tát một cái thật mạnh lên mặt người trung niên đó."Đồ khốn! Mày muốn nhà họ Long này tuyệt tử tuyệt tôn sao?"Ông cụ miệng run rẩy, ánh mắt lạnh băng... "Lần này chúng ta thua dưới tay chị em nhà họTrần! Chúng ta âm thầm đấu đá với họ, nhưng mà, thế lực của chị em nhà họ Trần quá mạnh!"Ông cụ năm chặt tay."Ba, chúng ta không còn gì nữa rồi!"Ông cụ gật đầu: "Đúng vậy, mất hết rồi!""Nhưng mà, nhà họ Long chúng ta đã phát triển mấy trăm năm rồi, đâu dễ dàng mai danh ẩn tích ở Hoa Hạ, bởi vì chúng ta còn có con bài chốt mài""Con bài chốt?"Ông cụ khẽ gật đầu."Mọi người... Có ai nghe về nhà họ Mạc ở Yên Kinh chưa?""Nhà họ Mạc?"Người trong họ đều läc đầu."Không sai, nhà họ Mạc, đây là gia tộc bí ẩn nhất Hoa Hạ, cũng là gia tộc duy nhất có thể đối phó với nhà họ Trần!"Ông cụ híp mắt trầm tư nói."Vài thập niên trước, nhà họ Long và nhà họ Mạc có qua lại, nhưng mà sau đó xảy ra một số chuyện nên không còn qua lại nữa!""Ba? Là chuyện gì?"Có người hỏi."Ha ha, năm đó, nhị trưởng lão của nhà họ Mạc từng đến nhà họ Long chúng làm làm khách. Vốn nhà họ Mạc là ẩn tộc, sẽ không tùy tiện can dự vào những việc bên ngoài, nhưng nhị trưởng lão của nhà họ Mạc - Mạc Trường Không thì khác, ông ta rất tham lam phồn hoa phú quý bên ngoài!""Hơn nữa lại là một người đầy tham vọng, ông †a từng ép chúng ta thỏa hiệp, đứng dưới sự bảo hộ của ông ta, nhà họ Long chúng ta phải làm đầy tớ của ông ta, nghe lời ông ta! Đương nhiên, điều kiện là ông ta sẽ giúp nhà họ Long trở thành gia tộc quyền quý bậc nhất trong thiên hại" Ông cụ nói.

Chương 1120: Con bài chốt