Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1139: Cô Mai
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Vừa hay, hôm nay anh Phàm sẽ về, tôi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, cậu cũng đến rồi! Mau ngồi đi, uống trà đất"Người phụ nữ rất nhiệt tình.Lúc nói chuyện với nhau, Trần Khiêm hiểu rõ.Người này ở cùng thôn, bảo Trần Khiêm gọi là cô Mai, nhưng mà không phải như Trần Khiêm nghĩ, cô Mai không phải vợ của bác Tân.Mà là em gái bác Tần.Cô Mai thích tán gẫu.Nói rất nhiều.Nói một hồi, biết được sự tình.Thì ra bác Tân cứu cô từ cõi chết trở về.Cô Mai là một góa phụ, gặp cơn bạo bệnh, là bác Tân thuốc thang cứu cô.Hơn nữa không hiểu vì sao bác Tân điên điên khùng khùng lúc trước tự nhiên lại có tiền.Anh hùng cứu mỹ nhân, cộng thêm điều kiện của bác Tân cũng không tệ, cho nên cô Mai cũng có nghĩ đến tình yêu tuổi xế chiều.Kết quả Tân Nhất Phàm không chịu.Cuối cùng, cô nhận Tân Nhất Phàm làm anh trai.Mới thành ra tình huống như hiện tại."A Mai, lại đây giúp anh mang thuốc vào kho. cất"Đúng lúc này, ngoài cổng truyền đến một giọng nói chất phác.Trần Khiêm nghe thấy liền nhận ra. Vội vàng đứng lên."Bác Tân?""Cháu trai? Đúng là đến thật! Đến được mấy ngày rồi!"Bác Tần đúng là bác Tân. Có điều hơi chỉnh tề hơn trước. Chắc là được cô Mai sửa soạn quần áo cho.So với trước kia được Tử Nguyệt chăm sóc còn có khí sắc hơn.Ông đang khiêng một bao lá thuốc. "Cháu vừa đến!"Trần Khiêm nói."Thế nào cháu trai? Có chuyện rồi hả?" Bác Tân cười ha ha."Đúng vậy!" Trần Khiêm nói, "Giờ cháu không có nơi nào để đi, chỉ có thể đến ở nhờ ông rồi!""Ha ha, ông nói A Mai chờ cháu mấy ngày rồi! Trông bộ dạng cháu chắc mấy ngày nay chịu không ít khổ cực rồi, đi thôi, một bàn rượu thịt đều là chuẩn bị cho cháu đấy, đến cùng ông nội uống vài chén!"Bác Tần vỗ vai Trần Khiêm."Thì ra, nhà họ Mạc ép cháu đến đường cùng, nhà họ Trần của cháu cũng thật là, thế lực lớn mạnh như vậy, nhưng mà không có dũng khí đấu với nhà họ Mạc một trận?"Cơm no rượu say, hai ông cháu nổi hứng muốn tâm sự.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Vừa hay, hôm nay anh Phàm sẽ về, tôi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, cậu cũng đến rồi! Mau ngồi đi, uống trà đất"Người phụ nữ rất nhiệt tình.Lúc nói chuyện với nhau, Trần Khiêm hiểu rõ.Người này ở cùng thôn, bảo Trần Khiêm gọi là cô Mai, nhưng mà không phải như Trần Khiêm nghĩ, cô Mai không phải vợ của bác Tân.Mà là em gái bác Tần.Cô Mai thích tán gẫu.Nói rất nhiều.Nói một hồi, biết được sự tình.Thì ra bác Tân cứu cô từ cõi chết trở về.Cô Mai là một góa phụ, gặp cơn bạo bệnh, là bác Tân thuốc thang cứu cô.Hơn nữa không hiểu vì sao bác Tân điên điên khùng khùng lúc trước tự nhiên lại có tiền.Anh hùng cứu mỹ nhân, cộng thêm điều kiện của bác Tân cũng không tệ, cho nên cô Mai cũng có nghĩ đến tình yêu tuổi xế chiều.Kết quả Tân Nhất Phàm không chịu.Cuối cùng, cô nhận Tân Nhất Phàm làm anh trai.Mới thành ra tình huống như hiện tại."A Mai, lại đây giúp anh mang thuốc vào kho. cất"Đúng lúc này, ngoài cổng truyền đến một giọng nói chất phác.Trần Khiêm nghe thấy liền nhận ra. Vội vàng đứng lên."Bác Tân?""Cháu trai? Đúng là đến thật! Đến được mấy ngày rồi!"Bác Tần đúng là bác Tân. Có điều hơi chỉnh tề hơn trước. Chắc là được cô Mai sửa soạn quần áo cho.So với trước kia được Tử Nguyệt chăm sóc còn có khí sắc hơn.Ông đang khiêng một bao lá thuốc. "Cháu vừa đến!"Trần Khiêm nói."Thế nào cháu trai? Có chuyện rồi hả?" Bác Tân cười ha ha."Đúng vậy!" Trần Khiêm nói, "Giờ cháu không có nơi nào để đi, chỉ có thể đến ở nhờ ông rồi!""Ha ha, ông nói A Mai chờ cháu mấy ngày rồi! Trông bộ dạng cháu chắc mấy ngày nay chịu không ít khổ cực rồi, đi thôi, một bàn rượu thịt đều là chuẩn bị cho cháu đấy, đến cùng ông nội uống vài chén!"Bác Tần vỗ vai Trần Khiêm."Thì ra, nhà họ Mạc ép cháu đến đường cùng, nhà họ Trần của cháu cũng thật là, thế lực lớn mạnh như vậy, nhưng mà không có dũng khí đấu với nhà họ Mạc một trận?"Cơm no rượu say, hai ông cháu nổi hứng muốn tâm sự.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Vừa hay, hôm nay anh Phàm sẽ về, tôi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, cậu cũng đến rồi! Mau ngồi đi, uống trà đất"Người phụ nữ rất nhiệt tình.Lúc nói chuyện với nhau, Trần Khiêm hiểu rõ.Người này ở cùng thôn, bảo Trần Khiêm gọi là cô Mai, nhưng mà không phải như Trần Khiêm nghĩ, cô Mai không phải vợ của bác Tân.Mà là em gái bác Tần.Cô Mai thích tán gẫu.Nói rất nhiều.Nói một hồi, biết được sự tình.Thì ra bác Tân cứu cô từ cõi chết trở về.Cô Mai là một góa phụ, gặp cơn bạo bệnh, là bác Tân thuốc thang cứu cô.Hơn nữa không hiểu vì sao bác Tân điên điên khùng khùng lúc trước tự nhiên lại có tiền.Anh hùng cứu mỹ nhân, cộng thêm điều kiện của bác Tân cũng không tệ, cho nên cô Mai cũng có nghĩ đến tình yêu tuổi xế chiều.Kết quả Tân Nhất Phàm không chịu.Cuối cùng, cô nhận Tân Nhất Phàm làm anh trai.Mới thành ra tình huống như hiện tại."A Mai, lại đây giúp anh mang thuốc vào kho. cất"Đúng lúc này, ngoài cổng truyền đến một giọng nói chất phác.Trần Khiêm nghe thấy liền nhận ra. Vội vàng đứng lên."Bác Tân?""Cháu trai? Đúng là đến thật! Đến được mấy ngày rồi!"Bác Tần đúng là bác Tân. Có điều hơi chỉnh tề hơn trước. Chắc là được cô Mai sửa soạn quần áo cho.So với trước kia được Tử Nguyệt chăm sóc còn có khí sắc hơn.Ông đang khiêng một bao lá thuốc. "Cháu vừa đến!"Trần Khiêm nói."Thế nào cháu trai? Có chuyện rồi hả?" Bác Tân cười ha ha."Đúng vậy!" Trần Khiêm nói, "Giờ cháu không có nơi nào để đi, chỉ có thể đến ở nhờ ông rồi!""Ha ha, ông nói A Mai chờ cháu mấy ngày rồi! Trông bộ dạng cháu chắc mấy ngày nay chịu không ít khổ cực rồi, đi thôi, một bàn rượu thịt đều là chuẩn bị cho cháu đấy, đến cùng ông nội uống vài chén!"Bác Tần vỗ vai Trần Khiêm."Thì ra, nhà họ Mạc ép cháu đến đường cùng, nhà họ Trần của cháu cũng thật là, thế lực lớn mạnh như vậy, nhưng mà không có dũng khí đấu với nhà họ Mạc một trận?"Cơm no rượu say, hai ông cháu nổi hứng muốn tâm sự.