Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1166: Người quen cũ

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không riêng gì Kim Lăng, Trần Khiêm còn định quay về thăm cả Nam Dương nữa.Bởi vì anh điều tra được một việc, tên cậu ba nhà họ Mạc Mạc Kiếm gần đây thường hay xuất hiện ở Kim Lăng.Hàn Tư Dư đã vì anh mà làm đến mức này.Cục tức này ngày nào chưa xả được, ngày đó Trần Khiêm còn trắng đêm khó ngủ."Được, như vậy thì chúng ta có thể chăm sóc cho nhau rồi!"Mã Hân Nhiên vui vẻ nói."Được rồi, bỏ đống hành lí này xuống đi, cậu đừng bê nữa, để Ngụy Thanh Thư cầm xuống!"Trần Khiêm chỉ Ngụy Thanh Thư đang đứng một bên, hai tay cắm trong túi quần rất nhàn rỗi."Anh bảo tôi cầm đồ á?"Ngụy Thanh Thư không phục nói. "Thế nào? Không nghe lời?"Trần Khiêm bỗng nghiêm mặt nói. Ngụy Thanh Thư nhịn cục tức xuống."Cầm thì cầm, có gì to tát đâu nào!"Ngụy Thanh Thư thở phì phò ôm hành lý đi xuống.Xe của cậu ta để lại chỗ này.Vì đó mà cậu ta nghiễm nhiên trở thành tài xế của Trần Khiêm.Đợi đến lúc mấy người đều lên xe cả rồi. "Chờ một chút!""Lại có chuyện gì vậy?"Ngụy Thanh Thư không nhịn được hỏi.Trần Khiêm hướng ánh mắt về một chỗ khác. Liền thấy dưới chân núi Mông Sơn.Một đoàn xe dần dần tiến đến, sau có hai cô gái bước xuống từ đoàn xe đó.Nhìn đến đây, Trần Khiêm không khỏi ngẩn người."Ha ha, cậu Trần này, anh đã lớn như vậy, không phải chưa từng gặp người đẹp nào chứ? Nhưng mà cũng phải nói rằng hai cô gái này đúng là xinh đẹp thật đó!"Ngụy Thanh Thư vừa vuốt cằm ngắm gái vừa say sưa bàn luận."Câm miệng!" Trần Khiêm lườm cậu ta một cái.Hai cô gái này đều là người quen cũ của Trần Khiêm.Trần Khiêm không ngờ lại đụng phải hai người họ ở nơi thành trấn xa xôi này.Hai cô gái này chính là Phương Kiểm Nám và Phương Di chứ không phải ai xa lạ.Lần trước tạm biệt nhau ở Tây Nam xong, bọn họ cũng đã hơn nửa năm không gặp.Chuyện rắc rối của anh và người đẹp từ trong trứng nước Phương Kiểm Nám này, sau này nghe ba kể anh mới biết.Hóa ra cô ấy là người vợ mà ông nội đã chọn cho anh từ thuở lọt lòng.Nói ra, chuyện này cũng thật là làm cho Trần Khiêm không biết phải làm sao.Chỉ là lúc đó không phải rất chuộng kiểu này đó sao, hai gia tộc mạnh cùng hợp tác với nhau. Dĩ nhiên, Trần Khiêm kêu Ngụy Thanh Thư dừng xe lại không phải để ngắm gái đẹp, mà là muốn qua chào hỏi một câu với Phương Kiểm Nám.Thế nhưng hai người Phương Kiểm Nám và Phương Di hình như đang bị theo dõi.Trần Khiêm thấy, cách đó không xa, có hai bóng người đang lén lút dõi theo bọn họ.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không riêng gì Kim Lăng, Trần Khiêm còn định quay về thăm cả Nam Dương nữa.Bởi vì anh điều tra được một việc, tên cậu ba nhà họ Mạc Mạc Kiếm gần đây thường hay xuất hiện ở Kim Lăng.Hàn Tư Dư đã vì anh mà làm đến mức này.Cục tức này ngày nào chưa xả được, ngày đó Trần Khiêm còn trắng đêm khó ngủ."Được, như vậy thì chúng ta có thể chăm sóc cho nhau rồi!"Mã Hân Nhiên vui vẻ nói."Được rồi, bỏ đống hành lí này xuống đi, cậu đừng bê nữa, để Ngụy Thanh Thư cầm xuống!"Trần Khiêm chỉ Ngụy Thanh Thư đang đứng một bên, hai tay cắm trong túi quần rất nhàn rỗi."Anh bảo tôi cầm đồ á?"Ngụy Thanh Thư không phục nói. "Thế nào? Không nghe lời?"Trần Khiêm bỗng nghiêm mặt nói. Ngụy Thanh Thư nhịn cục tức xuống."Cầm thì cầm, có gì to tát đâu nào!"Ngụy Thanh Thư thở phì phò ôm hành lý đi xuống.Xe của cậu ta để lại chỗ này.Vì đó mà cậu ta nghiễm nhiên trở thành tài xế của Trần Khiêm.Đợi đến lúc mấy người đều lên xe cả rồi. "Chờ một chút!""Lại có chuyện gì vậy?"Ngụy Thanh Thư không nhịn được hỏi.Trần Khiêm hướng ánh mắt về một chỗ khác. Liền thấy dưới chân núi Mông Sơn.Một đoàn xe dần dần tiến đến, sau có hai cô gái bước xuống từ đoàn xe đó.Nhìn đến đây, Trần Khiêm không khỏi ngẩn người."Ha ha, cậu Trần này, anh đã lớn như vậy, không phải chưa từng gặp người đẹp nào chứ? Nhưng mà cũng phải nói rằng hai cô gái này đúng là xinh đẹp thật đó!"Ngụy Thanh Thư vừa vuốt cằm ngắm gái vừa say sưa bàn luận."Câm miệng!" Trần Khiêm lườm cậu ta một cái.Hai cô gái này đều là người quen cũ của Trần Khiêm.Trần Khiêm không ngờ lại đụng phải hai người họ ở nơi thành trấn xa xôi này.Hai cô gái này chính là Phương Kiểm Nám và Phương Di chứ không phải ai xa lạ.Lần trước tạm biệt nhau ở Tây Nam xong, bọn họ cũng đã hơn nửa năm không gặp.Chuyện rắc rối của anh và người đẹp từ trong trứng nước Phương Kiểm Nám này, sau này nghe ba kể anh mới biết.Hóa ra cô ấy là người vợ mà ông nội đã chọn cho anh từ thuở lọt lòng.Nói ra, chuyện này cũng thật là làm cho Trần Khiêm không biết phải làm sao.Chỉ là lúc đó không phải rất chuộng kiểu này đó sao, hai gia tộc mạnh cùng hợp tác với nhau. Dĩ nhiên, Trần Khiêm kêu Ngụy Thanh Thư dừng xe lại không phải để ngắm gái đẹp, mà là muốn qua chào hỏi một câu với Phương Kiểm Nám.Thế nhưng hai người Phương Kiểm Nám và Phương Di hình như đang bị theo dõi.Trần Khiêm thấy, cách đó không xa, có hai bóng người đang lén lút dõi theo bọn họ.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không riêng gì Kim Lăng, Trần Khiêm còn định quay về thăm cả Nam Dương nữa.Bởi vì anh điều tra được một việc, tên cậu ba nhà họ Mạc Mạc Kiếm gần đây thường hay xuất hiện ở Kim Lăng.Hàn Tư Dư đã vì anh mà làm đến mức này.Cục tức này ngày nào chưa xả được, ngày đó Trần Khiêm còn trắng đêm khó ngủ."Được, như vậy thì chúng ta có thể chăm sóc cho nhau rồi!"Mã Hân Nhiên vui vẻ nói."Được rồi, bỏ đống hành lí này xuống đi, cậu đừng bê nữa, để Ngụy Thanh Thư cầm xuống!"Trần Khiêm chỉ Ngụy Thanh Thư đang đứng một bên, hai tay cắm trong túi quần rất nhàn rỗi."Anh bảo tôi cầm đồ á?"Ngụy Thanh Thư không phục nói. "Thế nào? Không nghe lời?"Trần Khiêm bỗng nghiêm mặt nói. Ngụy Thanh Thư nhịn cục tức xuống."Cầm thì cầm, có gì to tát đâu nào!"Ngụy Thanh Thư thở phì phò ôm hành lý đi xuống.Xe của cậu ta để lại chỗ này.Vì đó mà cậu ta nghiễm nhiên trở thành tài xế của Trần Khiêm.Đợi đến lúc mấy người đều lên xe cả rồi. "Chờ một chút!""Lại có chuyện gì vậy?"Ngụy Thanh Thư không nhịn được hỏi.Trần Khiêm hướng ánh mắt về một chỗ khác. Liền thấy dưới chân núi Mông Sơn.Một đoàn xe dần dần tiến đến, sau có hai cô gái bước xuống từ đoàn xe đó.Nhìn đến đây, Trần Khiêm không khỏi ngẩn người."Ha ha, cậu Trần này, anh đã lớn như vậy, không phải chưa từng gặp người đẹp nào chứ? Nhưng mà cũng phải nói rằng hai cô gái này đúng là xinh đẹp thật đó!"Ngụy Thanh Thư vừa vuốt cằm ngắm gái vừa say sưa bàn luận."Câm miệng!" Trần Khiêm lườm cậu ta một cái.Hai cô gái này đều là người quen cũ của Trần Khiêm.Trần Khiêm không ngờ lại đụng phải hai người họ ở nơi thành trấn xa xôi này.Hai cô gái này chính là Phương Kiểm Nám và Phương Di chứ không phải ai xa lạ.Lần trước tạm biệt nhau ở Tây Nam xong, bọn họ cũng đã hơn nửa năm không gặp.Chuyện rắc rối của anh và người đẹp từ trong trứng nước Phương Kiểm Nám này, sau này nghe ba kể anh mới biết.Hóa ra cô ấy là người vợ mà ông nội đã chọn cho anh từ thuở lọt lòng.Nói ra, chuyện này cũng thật là làm cho Trần Khiêm không biết phải làm sao.Chỉ là lúc đó không phải rất chuộng kiểu này đó sao, hai gia tộc mạnh cùng hợp tác với nhau. Dĩ nhiên, Trần Khiêm kêu Ngụy Thanh Thư dừng xe lại không phải để ngắm gái đẹp, mà là muốn qua chào hỏi một câu với Phương Kiểm Nám.Thế nhưng hai người Phương Kiểm Nám và Phương Di hình như đang bị theo dõi.Trần Khiêm thấy, cách đó không xa, có hai bóng người đang lén lút dõi theo bọn họ.

Chương 1166: Người quen cũ