Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1209: Tôi không mang theo tiền!

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lần này, những người trong xe đều im lặng. Bị chàng trai mập mạp làm cho căng thẳng.Sau đó chàng trai mập mạp không nói gì nữa, móc một bịch bánh quy ra ăn.“Hừ, đã nói có cướp mà cậu còn có tâm trạng ngồi ăn nữa à! Cậu mập vậy rồi, người đầu tiên chúng cướp là cậu đó!”Một cô gái bất mãn nói.“Tôi ăn là để giải tỏa áp lực, chỉ khi hàm răng không ngừng hoạt động thì tinh thân mới có thể thả lỏng được!”Chàng trai mập mạp nói. “Thật không?”“Không tin thì cô thử xem! Này, cho cô một bịch bánh quy!”Chàng trai mập mạp chia cho mọi người.“Tôi cũng muốn!” Trên xe có người cười nói.“Không được, bánh quy của tôi quý lắm, mọi người không mua thức ăn vặt hả? Nếu muốn thì đưa ba tệ đây, tôi sẽ cho mọi người một bịch!”Chàng trai mập mạp ôm hành lý của mình.“Phụt”Những người trên xe đều cười, chàng trai mập mạp. này đang bán bánh quy, tất cả mọi người đều đã nhìn ra.Nhưng chẳng ai quan tâm đến vài đồng tiền nên sôi nổi lấy tiền ra mua.“Các anh, cả đoạn đường này các anh không nói câu nào, đã đói rồi đúng không, chỉ bằng ăn một miếng để thả lỏng nhé?”Chàng trai mập mạp phân phát.Lúc đến giữa, nhìn thấy một người còn khá trẻ, đội mũ đeo khẩu trang.Màu sau lưng anh ta là hai người trẻ trung đang cực. kỳ yếu ớt.Từ lâu đã thấy là lạ. Mà người áo đen này lại lắc đầu.“Kết bạn thôi mà, tôi sẽ không lấy tiền anh đâu!” Chàng trai mập mạp nói.Mà người áo đen này lại xoay đầu ra ngoài cửa sổ. Đúng là một người kỳ lạ.Chàng trai mập mạp lẩm bẩm.Sau đó quay đầu sang bên trái người áo đen, một cô gái xinh đẹp mặc áo da quần da, trông hơi giống Black 'Widow trong phim.Cô gái xinh đẹp này có mái tóc dài nhưng gương mặt lại rất lạnh lùng.Đang nhảm mắt nghỉ ngơi.“Cô gái xinh đẹp, cô cũng mua nhé?” Chàng trai mập mạp cười nói.Cô gái xinh đẹp lắc đầu.“Bánh quy này hơi ngọt, có thể đỡ mệt đó!” Chàng trai lại cười nói.Có thể là cô gái này muốn tên mập mạp này câm miệng nên bực mình nói: “Cho tôi một bịch đi!”Sau khi chàng trai mập mạp đưa cho cô. Chờ cô gái đưa tiền.Nhưng cô gái này xé bánh quy ra, đúng lúc đang chuẩn bị trả tiền thì chợt nhớ đến chuyện gì đó.Khế nhíu mày.“Tôi không mang theo tiền!”“Cái gì? Cô không mang theo tiền? Ai mà tin, ba tệ mà cũng không có à?”Chàng trai mập mạp ngạc nhiên hỏi.

Lần này, những người trong xe đều im lặng. Bị chàng trai mập mạp làm cho căng thẳng.

Sau đó chàng trai mập mạp không nói gì nữa, móc một bịch bánh quy ra ăn.

“Hừ, đã nói có cướp mà cậu còn có tâm trạng ngồi ăn nữa à! Cậu mập vậy rồi, người đầu tiên chúng cướp là cậu đó!”

Một cô gái bất mãn nói.

“Tôi ăn là để giải tỏa áp lực, chỉ khi hàm răng không ngừng hoạt động thì tinh thân mới có thể thả lỏng được!”

Chàng trai mập mạp nói. “Thật không?”

“Không tin thì cô thử xem! Này, cho cô một bịch bánh quy!”

Chàng trai mập mạp chia cho mọi người.

“Tôi cũng muốn!” Trên xe có người cười nói.

“Không được, bánh quy của tôi quý lắm, mọi người không mua thức ăn vặt hả? Nếu muốn thì đưa ba tệ đây, tôi sẽ cho mọi người một bịch!”

Chàng trai mập mạp ôm hành lý của mình.

“Phụt”

Những người trên xe đều cười, chàng trai mập mạp. này đang bán bánh quy, tất cả mọi người đều đã nhìn ra.

Nhưng chẳng ai quan tâm đến vài đồng tiền nên sôi nổi lấy tiền ra mua.

“Các anh, cả đoạn đường này các anh không nói câu nào, đã đói rồi đúng không, chỉ bằng ăn một miếng để thả lỏng nhé?”

Chàng trai mập mạp phân phát.

Lúc đến giữa, nhìn thấy một người còn khá trẻ, đội mũ đeo khẩu trang.

Màu sau lưng anh ta là hai người trẻ trung đang cực. kỳ yếu ớt.

Từ lâu đã thấy là lạ. Mà người áo đen này lại lắc đầu.

“Kết bạn thôi mà, tôi sẽ không lấy tiền anh đâu!” Chàng trai mập mạp nói.

Mà người áo đen này lại xoay đầu ra ngoài cửa sổ. Đúng là một người kỳ lạ.

Chàng trai mập mạp lẩm bẩm.

Sau đó quay đầu sang bên trái người áo đen, một cô gái xinh đẹp mặc áo da quần da, trông hơi giống Black 'Widow trong phim.

Cô gái xinh đẹp này có mái tóc dài nhưng gương mặt lại rất lạnh lùng.

Đang nhảm mắt nghỉ ngơi.

“Cô gái xinh đẹp, cô cũng mua nhé?” Chàng trai mập mạp cười nói.

Cô gái xinh đẹp lắc đầu.

“Bánh quy này hơi ngọt, có thể đỡ mệt đó!” Chàng trai lại cười nói.

Có thể là cô gái này muốn tên mập mạp này câm miệng nên bực mình nói: “Cho tôi một bịch đi!”

Sau khi chàng trai mập mạp đưa cho cô. Chờ cô gái đưa tiền.

Nhưng cô gái này xé bánh quy ra, đúng lúc đang chuẩn bị trả tiền thì chợt nhớ đến chuyện gì đó.

Khế nhíu mày.

“Tôi không mang theo tiền!”

“Cái gì? Cô không mang theo tiền? Ai mà tin, ba tệ mà cũng không có à?”

Chàng trai mập mạp ngạc nhiên hỏi.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lần này, những người trong xe đều im lặng. Bị chàng trai mập mạp làm cho căng thẳng.Sau đó chàng trai mập mạp không nói gì nữa, móc một bịch bánh quy ra ăn.“Hừ, đã nói có cướp mà cậu còn có tâm trạng ngồi ăn nữa à! Cậu mập vậy rồi, người đầu tiên chúng cướp là cậu đó!”Một cô gái bất mãn nói.“Tôi ăn là để giải tỏa áp lực, chỉ khi hàm răng không ngừng hoạt động thì tinh thân mới có thể thả lỏng được!”Chàng trai mập mạp nói. “Thật không?”“Không tin thì cô thử xem! Này, cho cô một bịch bánh quy!”Chàng trai mập mạp chia cho mọi người.“Tôi cũng muốn!” Trên xe có người cười nói.“Không được, bánh quy của tôi quý lắm, mọi người không mua thức ăn vặt hả? Nếu muốn thì đưa ba tệ đây, tôi sẽ cho mọi người một bịch!”Chàng trai mập mạp ôm hành lý của mình.“Phụt”Những người trên xe đều cười, chàng trai mập mạp. này đang bán bánh quy, tất cả mọi người đều đã nhìn ra.Nhưng chẳng ai quan tâm đến vài đồng tiền nên sôi nổi lấy tiền ra mua.“Các anh, cả đoạn đường này các anh không nói câu nào, đã đói rồi đúng không, chỉ bằng ăn một miếng để thả lỏng nhé?”Chàng trai mập mạp phân phát.Lúc đến giữa, nhìn thấy một người còn khá trẻ, đội mũ đeo khẩu trang.Màu sau lưng anh ta là hai người trẻ trung đang cực. kỳ yếu ớt.Từ lâu đã thấy là lạ. Mà người áo đen này lại lắc đầu.“Kết bạn thôi mà, tôi sẽ không lấy tiền anh đâu!” Chàng trai mập mạp nói.Mà người áo đen này lại xoay đầu ra ngoài cửa sổ. Đúng là một người kỳ lạ.Chàng trai mập mạp lẩm bẩm.Sau đó quay đầu sang bên trái người áo đen, một cô gái xinh đẹp mặc áo da quần da, trông hơi giống Black 'Widow trong phim.Cô gái xinh đẹp này có mái tóc dài nhưng gương mặt lại rất lạnh lùng.Đang nhảm mắt nghỉ ngơi.“Cô gái xinh đẹp, cô cũng mua nhé?” Chàng trai mập mạp cười nói.Cô gái xinh đẹp lắc đầu.“Bánh quy này hơi ngọt, có thể đỡ mệt đó!” Chàng trai lại cười nói.Có thể là cô gái này muốn tên mập mạp này câm miệng nên bực mình nói: “Cho tôi một bịch đi!”Sau khi chàng trai mập mạp đưa cho cô. Chờ cô gái đưa tiền.Nhưng cô gái này xé bánh quy ra, đúng lúc đang chuẩn bị trả tiền thì chợt nhớ đến chuyện gì đó.Khế nhíu mày.“Tôi không mang theo tiền!”“Cái gì? Cô không mang theo tiền? Ai mà tin, ba tệ mà cũng không có à?”Chàng trai mập mạp ngạc nhiên hỏi.

Chương 1209: Tôi không mang theo tiền!