Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1239: Đến Thiên Thành

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Không ngờ cậu chủ Trần đây lại tài giỏi đến vậy. Trương Đào tôi thì không cần phải bàn nữa, nếu cậu chủ đồng ý thì địa bàn của tôi sẽ thuộc về cậu chủ, tôi cam tâm tình nguyện thành con ngựa của cậu chủ!”Giờ phút này, một trong số năm ông trùm.Sau một hồi suy nghĩ, nói.Mà hắn vừa nói xong thì cũng có người hứa hẹn theo.Trần Khiêm và Thẩm Vạn Sơn nhìn nhau, chỉ trừ Kim Điêu vẫn chưa lên tiếng.Mặc dù vài người còn lại không phục nhưng ít nhất cũng bằng mặt.Nhưng chuyến đi này, tin rằng năm thế lực của thị trấn Tháp Câu sẽ biết tự xem xét.Mà điều này chính là mục đích đêm nay của Trần Khiêm.Hội văn võ kết thúc với một cảm xúc khác thường. Sau khi quay về.'Thẩm Vạn Sơn kích động nói với Trần Khiêm rất nhiều phú thương của thị trấn Tháp Câu đã kéo nhau đầu quân vào.Vài ông trùm cũng nịnh bợ tâng bốc, có rất nhiều người muốn gia nhập vào Tập đoàn Thiên Long.Chỉ riêng tiền biếu là đã thu được không ít.Những chuyện này, Trân Khiêm không hề quan tâm, giao luôn cho Thẩm Vạn Sơn xử lý cẩn thận.Nhưng hôm nay, Tập đoàn Thiên Long do chính anh sáng lập đã chính thức có địa vị ở thị trấn Tháp Câu.'Tập đoàn Thiên Long, cuối cùng cũng bắt đầu có thế lực và địa bàn của riêng mình.Chờ đến hôm sau, chuyện tiếp theo Trần Khiêm cần làm là cứu Thiên Long ra.Thế lực ở Thiên Thành rất phức tạp, không thể khinh thường bất kỳ thế lực nào.Đây là những lời mà Trương Hổ, cũng là Địa Hổ đã nói với Trần Khiêm.Bởi vì anh anh em Trương Long, Trương Hổ, vì đến 'Tây Nam tìm anh, cũng từng dùng tiền tạo dựng thế lực ở Thiên Thành nhưng thoáng chốc đã bị ông trùm Văn Sâm đánh tan.Mà Thiên Thành này, không biết còn lớn hơn thị trấn Tháp Câu bao nhiêu lần.'Thậm chí nó còn bao trùm hơn, thế lực rườm rà hỗn tạp.Không biết có bao nhiêu thế lực lớn như thế lực của Văn Sâm.Nhưng Trần Khiêm không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy. Bởi vì nếu anh còn chậm trễ một ngày thì Trương Long sẽ nguy hiểm hơn một chút.Đúng là không kịp để chuẩn bị tất cả mọi thứ.“Vạn Sơn, phân phó xuống dưới, hôm nay chúng ta sẽ xuất phát ngay, đến Thiên Thành trước!”Trần Khiêm nói.“Dạ cậu chủ Trần! Em sẽ đi chuẩn bị ngay!”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Không ngờ cậu chủ Trần đây lại tài giỏi đến vậy. Trương Đào tôi thì không cần phải bàn nữa, nếu cậu chủ đồng ý thì địa bàn của tôi sẽ thuộc về cậu chủ, tôi cam tâm tình nguyện thành con ngựa của cậu chủ!”Giờ phút này, một trong số năm ông trùm.Sau một hồi suy nghĩ, nói.Mà hắn vừa nói xong thì cũng có người hứa hẹn theo.Trần Khiêm và Thẩm Vạn Sơn nhìn nhau, chỉ trừ Kim Điêu vẫn chưa lên tiếng.Mặc dù vài người còn lại không phục nhưng ít nhất cũng bằng mặt.Nhưng chuyến đi này, tin rằng năm thế lực của thị trấn Tháp Câu sẽ biết tự xem xét.Mà điều này chính là mục đích đêm nay của Trần Khiêm.Hội văn võ kết thúc với một cảm xúc khác thường. Sau khi quay về.'Thẩm Vạn Sơn kích động nói với Trần Khiêm rất nhiều phú thương của thị trấn Tháp Câu đã kéo nhau đầu quân vào.Vài ông trùm cũng nịnh bợ tâng bốc, có rất nhiều người muốn gia nhập vào Tập đoàn Thiên Long.Chỉ riêng tiền biếu là đã thu được không ít.Những chuyện này, Trân Khiêm không hề quan tâm, giao luôn cho Thẩm Vạn Sơn xử lý cẩn thận.Nhưng hôm nay, Tập đoàn Thiên Long do chính anh sáng lập đã chính thức có địa vị ở thị trấn Tháp Câu.'Tập đoàn Thiên Long, cuối cùng cũng bắt đầu có thế lực và địa bàn của riêng mình.Chờ đến hôm sau, chuyện tiếp theo Trần Khiêm cần làm là cứu Thiên Long ra.Thế lực ở Thiên Thành rất phức tạp, không thể khinh thường bất kỳ thế lực nào.Đây là những lời mà Trương Hổ, cũng là Địa Hổ đã nói với Trần Khiêm.Bởi vì anh anh em Trương Long, Trương Hổ, vì đến 'Tây Nam tìm anh, cũng từng dùng tiền tạo dựng thế lực ở Thiên Thành nhưng thoáng chốc đã bị ông trùm Văn Sâm đánh tan.Mà Thiên Thành này, không biết còn lớn hơn thị trấn Tháp Câu bao nhiêu lần.'Thậm chí nó còn bao trùm hơn, thế lực rườm rà hỗn tạp.Không biết có bao nhiêu thế lực lớn như thế lực của Văn Sâm.Nhưng Trần Khiêm không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy. Bởi vì nếu anh còn chậm trễ một ngày thì Trương Long sẽ nguy hiểm hơn một chút.Đúng là không kịp để chuẩn bị tất cả mọi thứ.“Vạn Sơn, phân phó xuống dưới, hôm nay chúng ta sẽ xuất phát ngay, đến Thiên Thành trước!”Trần Khiêm nói.“Dạ cậu chủ Trần! Em sẽ đi chuẩn bị ngay!”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Không ngờ cậu chủ Trần đây lại tài giỏi đến vậy. Trương Đào tôi thì không cần phải bàn nữa, nếu cậu chủ đồng ý thì địa bàn của tôi sẽ thuộc về cậu chủ, tôi cam tâm tình nguyện thành con ngựa của cậu chủ!”Giờ phút này, một trong số năm ông trùm.Sau một hồi suy nghĩ, nói.Mà hắn vừa nói xong thì cũng có người hứa hẹn theo.Trần Khiêm và Thẩm Vạn Sơn nhìn nhau, chỉ trừ Kim Điêu vẫn chưa lên tiếng.Mặc dù vài người còn lại không phục nhưng ít nhất cũng bằng mặt.Nhưng chuyến đi này, tin rằng năm thế lực của thị trấn Tháp Câu sẽ biết tự xem xét.Mà điều này chính là mục đích đêm nay của Trần Khiêm.Hội văn võ kết thúc với một cảm xúc khác thường. Sau khi quay về.'Thẩm Vạn Sơn kích động nói với Trần Khiêm rất nhiều phú thương của thị trấn Tháp Câu đã kéo nhau đầu quân vào.Vài ông trùm cũng nịnh bợ tâng bốc, có rất nhiều người muốn gia nhập vào Tập đoàn Thiên Long.Chỉ riêng tiền biếu là đã thu được không ít.Những chuyện này, Trân Khiêm không hề quan tâm, giao luôn cho Thẩm Vạn Sơn xử lý cẩn thận.Nhưng hôm nay, Tập đoàn Thiên Long do chính anh sáng lập đã chính thức có địa vị ở thị trấn Tháp Câu.'Tập đoàn Thiên Long, cuối cùng cũng bắt đầu có thế lực và địa bàn của riêng mình.Chờ đến hôm sau, chuyện tiếp theo Trần Khiêm cần làm là cứu Thiên Long ra.Thế lực ở Thiên Thành rất phức tạp, không thể khinh thường bất kỳ thế lực nào.Đây là những lời mà Trương Hổ, cũng là Địa Hổ đã nói với Trần Khiêm.Bởi vì anh anh em Trương Long, Trương Hổ, vì đến 'Tây Nam tìm anh, cũng từng dùng tiền tạo dựng thế lực ở Thiên Thành nhưng thoáng chốc đã bị ông trùm Văn Sâm đánh tan.Mà Thiên Thành này, không biết còn lớn hơn thị trấn Tháp Câu bao nhiêu lần.'Thậm chí nó còn bao trùm hơn, thế lực rườm rà hỗn tạp.Không biết có bao nhiêu thế lực lớn như thế lực của Văn Sâm.Nhưng Trần Khiêm không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy. Bởi vì nếu anh còn chậm trễ một ngày thì Trương Long sẽ nguy hiểm hơn một chút.Đúng là không kịp để chuẩn bị tất cả mọi thứ.“Vạn Sơn, phân phó xuống dưới, hôm nay chúng ta sẽ xuất phát ngay, đến Thiên Thành trước!”Trần Khiêm nói.“Dạ cậu chủ Trần! Em sẽ đi chuẩn bị ngay!”

Chương 1239: Đến Thiên Thành