Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1287: Lại một người nữa

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Tập đoàn Thiên Long? Tiểu Bối, hôm nay đến đây em cứ nói với chị về Tập đoàn Thiên Long, em đã tiếp xúc với người của họ rồi à, sao em cứ muốn giúp bọn họ. thế?”Thẩm Lam cảm thấy kì lạ, hỏi.“Ôi chao, chị đừng hỏi nữa. Chị dâu, tóm lại là chị cứ giúp đi, hơn nữa sẽ không phí công đâu. Tin em đi, thật đấy!"Tiểu Bối nắm chặt tay Thẩm Lam, hơi phấn khích.“Con bé này, có phải là có chuyện gì giấu chị không?”Thẩm Lam cảm thấy hôm nay Tiểu Bối rất kì lạ.“Hi hi, hiện tại em không thể nói với chị được. Tóm lại là chuyện vô cùng tốt!”Tiểu Bối nói.Thẩm Lam lắc đầu bất lực, cũng không biết Tiểu Bối đang nói cái gì nữa.Trong lúc nói chuyện, cuộc tranh đấu trên sân khấu đã bắt đầu rồi.Cậu Lôi của công ty Lôi Long dứt khoát xung phong là người đầu tiên đứng trên sân khấu.Chỉ một hành động này thôi đã khiến không ít người lên sân khấu tranh đấu lập tức không còn sức lực.Quả thực cậu Lôi cũng là một cao thủ, không ai có thể đấu với hẳn được ba hiệp cả.Khiến cho rất nhiều thế lực rút lui, từ bỏ việc đấu giá nhân sâm vua.“Nhân sâm vua này chắc chăn sẽ thuộc về công ty Lôi Long rồi nhỉ?”Nhóm Úc Kim Hương thảo luận.Bởi vì phần lớn các thế lực đã bị đánh bại rồi, còn phần nhỏ thì bỏ cuộc.“At"Lúc này, trên sân khấu, cậu Lôi đá một cú, ngay lập tức đá người đàn ông cao lớn thô kệch bay ra khỏi bục cao, nằm trên đất, sủi bọt mép, đã không còn ý thức nữa rồi.“Ôi chao, lại một người nữa! Sau khi Tập đoàn Văn Sâm mất đi Văn Sâm thì quả nhiên hết hi vọng rồi! Đây đã là thế lực cuối cùng rồi nhỉ?”Có người nói.“Khi mốc, Tập đoàn Thiên Long với gia tộc Takena còn chưa cử người ra mài”“Chị Miko, chúng ta...?”Lúc này, một người thanh niên biểu cảm lạnh lùng ở bên cạnh Takena Miko đề xuất.Với dáng vẻ hiền lành yên tĩnh, Takena Miko liếc nhìn Tập đoàn Thiên Long ở bên cạnh.Thấy bọn họ không có ý hành động.Lúc này mới gật đầu.“Nhất Đao, sau khi lên sân khấu, cố gắng khống chế một chút, chúng ta không cần phải liều mạng đâu, chỉ cần đánh lui công ty Lôi Long là được rồi!”'Takena Miko cười nói.Sau đó lại liếc nhìn Tập đoàn Thiên Long.'Takena Miko vẫn luôn đợi Tập đoàn Thiên Long ra tay. Muốn xem xem thế lực chỉ trong một thời gian ngắn đã nổi lên thành thế lực mạnh nhất ở địa bàn Thiên Thành này rốt cuộc có thực lực gì, nhưng bọn họ đã từ bỏ rồi sao?Điều này không khỏi khiến Takena Miko hơi thất vọng.“Vâng!” 'Takena Ichito gật đầu.Sau đó đứng lên.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Tập đoàn Thiên Long? Tiểu Bối, hôm nay đến đây em cứ nói với chị về Tập đoàn Thiên Long, em đã tiếp xúc với người của họ rồi à, sao em cứ muốn giúp bọn họ. thế?”Thẩm Lam cảm thấy kì lạ, hỏi.“Ôi chao, chị đừng hỏi nữa. Chị dâu, tóm lại là chị cứ giúp đi, hơn nữa sẽ không phí công đâu. Tin em đi, thật đấy!"Tiểu Bối nắm chặt tay Thẩm Lam, hơi phấn khích.“Con bé này, có phải là có chuyện gì giấu chị không?”Thẩm Lam cảm thấy hôm nay Tiểu Bối rất kì lạ.“Hi hi, hiện tại em không thể nói với chị được. Tóm lại là chuyện vô cùng tốt!”Tiểu Bối nói.Thẩm Lam lắc đầu bất lực, cũng không biết Tiểu Bối đang nói cái gì nữa.Trong lúc nói chuyện, cuộc tranh đấu trên sân khấu đã bắt đầu rồi.Cậu Lôi của công ty Lôi Long dứt khoát xung phong là người đầu tiên đứng trên sân khấu.Chỉ một hành động này thôi đã khiến không ít người lên sân khấu tranh đấu lập tức không còn sức lực.Quả thực cậu Lôi cũng là một cao thủ, không ai có thể đấu với hẳn được ba hiệp cả.Khiến cho rất nhiều thế lực rút lui, từ bỏ việc đấu giá nhân sâm vua.“Nhân sâm vua này chắc chăn sẽ thuộc về công ty Lôi Long rồi nhỉ?”Nhóm Úc Kim Hương thảo luận.Bởi vì phần lớn các thế lực đã bị đánh bại rồi, còn phần nhỏ thì bỏ cuộc.“At"Lúc này, trên sân khấu, cậu Lôi đá một cú, ngay lập tức đá người đàn ông cao lớn thô kệch bay ra khỏi bục cao, nằm trên đất, sủi bọt mép, đã không còn ý thức nữa rồi.“Ôi chao, lại một người nữa! Sau khi Tập đoàn Văn Sâm mất đi Văn Sâm thì quả nhiên hết hi vọng rồi! Đây đã là thế lực cuối cùng rồi nhỉ?”Có người nói.“Khi mốc, Tập đoàn Thiên Long với gia tộc Takena còn chưa cử người ra mài”“Chị Miko, chúng ta...?”Lúc này, một người thanh niên biểu cảm lạnh lùng ở bên cạnh Takena Miko đề xuất.Với dáng vẻ hiền lành yên tĩnh, Takena Miko liếc nhìn Tập đoàn Thiên Long ở bên cạnh.Thấy bọn họ không có ý hành động.Lúc này mới gật đầu.“Nhất Đao, sau khi lên sân khấu, cố gắng khống chế một chút, chúng ta không cần phải liều mạng đâu, chỉ cần đánh lui công ty Lôi Long là được rồi!”'Takena Miko cười nói.Sau đó lại liếc nhìn Tập đoàn Thiên Long.'Takena Miko vẫn luôn đợi Tập đoàn Thiên Long ra tay. Muốn xem xem thế lực chỉ trong một thời gian ngắn đã nổi lên thành thế lực mạnh nhất ở địa bàn Thiên Thành này rốt cuộc có thực lực gì, nhưng bọn họ đã từ bỏ rồi sao?Điều này không khỏi khiến Takena Miko hơi thất vọng.“Vâng!” 'Takena Ichito gật đầu.Sau đó đứng lên.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Tập đoàn Thiên Long? Tiểu Bối, hôm nay đến đây em cứ nói với chị về Tập đoàn Thiên Long, em đã tiếp xúc với người của họ rồi à, sao em cứ muốn giúp bọn họ. thế?”Thẩm Lam cảm thấy kì lạ, hỏi.“Ôi chao, chị đừng hỏi nữa. Chị dâu, tóm lại là chị cứ giúp đi, hơn nữa sẽ không phí công đâu. Tin em đi, thật đấy!"Tiểu Bối nắm chặt tay Thẩm Lam, hơi phấn khích.“Con bé này, có phải là có chuyện gì giấu chị không?”Thẩm Lam cảm thấy hôm nay Tiểu Bối rất kì lạ.“Hi hi, hiện tại em không thể nói với chị được. Tóm lại là chuyện vô cùng tốt!”Tiểu Bối nói.Thẩm Lam lắc đầu bất lực, cũng không biết Tiểu Bối đang nói cái gì nữa.Trong lúc nói chuyện, cuộc tranh đấu trên sân khấu đã bắt đầu rồi.Cậu Lôi của công ty Lôi Long dứt khoát xung phong là người đầu tiên đứng trên sân khấu.Chỉ một hành động này thôi đã khiến không ít người lên sân khấu tranh đấu lập tức không còn sức lực.Quả thực cậu Lôi cũng là một cao thủ, không ai có thể đấu với hẳn được ba hiệp cả.Khiến cho rất nhiều thế lực rút lui, từ bỏ việc đấu giá nhân sâm vua.“Nhân sâm vua này chắc chăn sẽ thuộc về công ty Lôi Long rồi nhỉ?”Nhóm Úc Kim Hương thảo luận.Bởi vì phần lớn các thế lực đã bị đánh bại rồi, còn phần nhỏ thì bỏ cuộc.“At"Lúc này, trên sân khấu, cậu Lôi đá một cú, ngay lập tức đá người đàn ông cao lớn thô kệch bay ra khỏi bục cao, nằm trên đất, sủi bọt mép, đã không còn ý thức nữa rồi.“Ôi chao, lại một người nữa! Sau khi Tập đoàn Văn Sâm mất đi Văn Sâm thì quả nhiên hết hi vọng rồi! Đây đã là thế lực cuối cùng rồi nhỉ?”Có người nói.“Khi mốc, Tập đoàn Thiên Long với gia tộc Takena còn chưa cử người ra mài”“Chị Miko, chúng ta...?”Lúc này, một người thanh niên biểu cảm lạnh lùng ở bên cạnh Takena Miko đề xuất.Với dáng vẻ hiền lành yên tĩnh, Takena Miko liếc nhìn Tập đoàn Thiên Long ở bên cạnh.Thấy bọn họ không có ý hành động.Lúc này mới gật đầu.“Nhất Đao, sau khi lên sân khấu, cố gắng khống chế một chút, chúng ta không cần phải liều mạng đâu, chỉ cần đánh lui công ty Lôi Long là được rồi!”'Takena Miko cười nói.Sau đó lại liếc nhìn Tập đoàn Thiên Long.'Takena Miko vẫn luôn đợi Tập đoàn Thiên Long ra tay. Muốn xem xem thế lực chỉ trong một thời gian ngắn đã nổi lên thành thế lực mạnh nhất ở địa bàn Thiên Thành này rốt cuộc có thực lực gì, nhưng bọn họ đã từ bỏ rồi sao?Điều này không khỏi khiến Takena Miko hơi thất vọng.“Vâng!” 'Takena Ichito gật đầu.Sau đó đứng lên.

Chương 1287: Lại một người nữa