Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1289: Tập đoàn Thiên Long của chúng tôi còn chưa ra sân mà
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hay cho gia tộc Takena, quả nhiên thủ đoạn nhiều như mưa! Chúng ta còn nhiều thời gian! Lôi Long tôi chấp nhận bỏ quyền đấu giá gốc nhân sâm vua kia!"Cậu Lôi phất phất tay xong liền ngồi xuống."Như... như vậy nhân sâm vua nãy sẽ thuộc về gia tộc Takena!"Tô Hồng căng thẳng tiến lên phía trước. Bà ta cũng bị chuyện xảy ra trước mắt dọa sợ rồi.Takena Miko cũng đứng dậy, chuẩn bị tiến lên đâi cao."Chờ một chút!" Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.Khiến tất cả mọi người đều đưa ánh mắt sang nhìn người đó."Bà Tô, hình như trận đấu còn chưa kết thúc mà, sao đã vội vàng trao đồ cho gia tộc Takena thế rồi? Tập đoàn Thiên Long của chúng tôi còn chưa ra sân mài!"Người tiến lên không phải ai khác mà chính là Thẩm Vạn Sơn."À, đúng vậy, còn có Tập đoàn Thiên Long nữa!""Nghe nói ông chủ của Tập đoàn Thiên Long rất có năng lực, không biết liệu có phải người này hay không?""Không phải anh ta, có người nói ông chủ Thiên Long là một thanh niên trẻ tuổi.""Tôi còn tưởng Tập đoàn Thiên Long đã bỏ quyền đấu rồi!"Mọi người xôn xao bàn tán. "Các hạ, xin chỉ giáo!" 'Takena Ichito mặt lạnh tanh nói."Anh hiểu lầm rồi, tôi hoàn toàn không phải đối thủ của anh, trân đấu này, ông chủ chúng tôi sẽ ứng chiến!"Thẩm Vạn Sơn nói. "Sao? Thẩm Tang đến rồi?"Đôi mắt xinh đẹp của Takena Miko đảo qua đảo lại, khẽ cười nói."Đương nhiên phải đến!"Thẩm Vạn Sơn nói xong, liếc mắt nhìn về một góc hội trường.“Tiểu Bối, rốt cuộc làm thế nào mà em biết đến Tập đoàn Thiên Long này thế?”Thẩm Lam ở góc khác tò mò hỏi Tiểu Bối đang vô cùng vui vẻ.Tiểu Bối nói: "Chị dâu, chút nữa chị ngồi xem là được rồi! Trước tiên đừng hỏi gì hết!""Thế nào? Ông lớn họ Trần kia đến rồi?" Mọi người quay ngang quay dọc tìm kiếm."Mộng Mộng, hôm nay em đoán đúng rồi, có cơ hội gặp ông chủ của Thiên Long chúng ta đó!"Dư Giang cũng tràn đây mong đợi nói."Nghe anh nói thì hình như anh chưa từng gặp người đó?"'Thẩm Mộng vuốt lại tóc, cất tiếng hỏi."Đương nhiên chưa từng gặp, cha anh cũng chỉ có một lần đứng từ rất xa liếc thấy anh ấy, chỉ có người đứng đầu của thị trấn Đáp Câu mới từng gặp được anh ấy"Dư Giang cười nói.Nãy giờ Trần Khiêm ở phía sau quan sát các thế lực lớn cũng đã có kha khá thu hoạch rồi.Tuy rằng hơn nửa năm qua, Trần Khiêm cũng xem như đã giao chiến cùng rất nhiều cao thủ khác nhau.Nhưng từ lần bị người khác đánh lén đêm hôm đó, 'Trần Khiêm đã có dự cảm e rằng những kẻ này không đơn giản.Dưới tình huống không rõ quân địch ra sao, Trân Khiêm không tùy tiện ra mặt được.Nhưng bây giờ anh đã nhìn rõ từng người ra chiêu như thế nào.Trong lòng Trần Khiêm đã có kế sách vẹn toàn. Anh không cần tiếp tục giấu tài nữa! Trần Khiêm lập tức đứng bật dậy.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hay cho gia tộc Takena, quả nhiên thủ đoạn nhiều như mưa! Chúng ta còn nhiều thời gian! Lôi Long tôi chấp nhận bỏ quyền đấu giá gốc nhân sâm vua kia!"Cậu Lôi phất phất tay xong liền ngồi xuống."Như... như vậy nhân sâm vua nãy sẽ thuộc về gia tộc Takena!"Tô Hồng căng thẳng tiến lên phía trước. Bà ta cũng bị chuyện xảy ra trước mắt dọa sợ rồi.Takena Miko cũng đứng dậy, chuẩn bị tiến lên đâi cao."Chờ một chút!" Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.Khiến tất cả mọi người đều đưa ánh mắt sang nhìn người đó."Bà Tô, hình như trận đấu còn chưa kết thúc mà, sao đã vội vàng trao đồ cho gia tộc Takena thế rồi? Tập đoàn Thiên Long của chúng tôi còn chưa ra sân mài!"Người tiến lên không phải ai khác mà chính là Thẩm Vạn Sơn."À, đúng vậy, còn có Tập đoàn Thiên Long nữa!""Nghe nói ông chủ của Tập đoàn Thiên Long rất có năng lực, không biết liệu có phải người này hay không?""Không phải anh ta, có người nói ông chủ Thiên Long là một thanh niên trẻ tuổi.""Tôi còn tưởng Tập đoàn Thiên Long đã bỏ quyền đấu rồi!"Mọi người xôn xao bàn tán. "Các hạ, xin chỉ giáo!" 'Takena Ichito mặt lạnh tanh nói."Anh hiểu lầm rồi, tôi hoàn toàn không phải đối thủ của anh, trân đấu này, ông chủ chúng tôi sẽ ứng chiến!"Thẩm Vạn Sơn nói. "Sao? Thẩm Tang đến rồi?"Đôi mắt xinh đẹp của Takena Miko đảo qua đảo lại, khẽ cười nói."Đương nhiên phải đến!"Thẩm Vạn Sơn nói xong, liếc mắt nhìn về một góc hội trường.“Tiểu Bối, rốt cuộc làm thế nào mà em biết đến Tập đoàn Thiên Long này thế?”Thẩm Lam ở góc khác tò mò hỏi Tiểu Bối đang vô cùng vui vẻ.Tiểu Bối nói: "Chị dâu, chút nữa chị ngồi xem là được rồi! Trước tiên đừng hỏi gì hết!""Thế nào? Ông lớn họ Trần kia đến rồi?" Mọi người quay ngang quay dọc tìm kiếm."Mộng Mộng, hôm nay em đoán đúng rồi, có cơ hội gặp ông chủ của Thiên Long chúng ta đó!"Dư Giang cũng tràn đây mong đợi nói."Nghe anh nói thì hình như anh chưa từng gặp người đó?"'Thẩm Mộng vuốt lại tóc, cất tiếng hỏi."Đương nhiên chưa từng gặp, cha anh cũng chỉ có một lần đứng từ rất xa liếc thấy anh ấy, chỉ có người đứng đầu của thị trấn Đáp Câu mới từng gặp được anh ấy"Dư Giang cười nói.Nãy giờ Trần Khiêm ở phía sau quan sát các thế lực lớn cũng đã có kha khá thu hoạch rồi.Tuy rằng hơn nửa năm qua, Trần Khiêm cũng xem như đã giao chiến cùng rất nhiều cao thủ khác nhau.Nhưng từ lần bị người khác đánh lén đêm hôm đó, 'Trần Khiêm đã có dự cảm e rằng những kẻ này không đơn giản.Dưới tình huống không rõ quân địch ra sao, Trân Khiêm không tùy tiện ra mặt được.Nhưng bây giờ anh đã nhìn rõ từng người ra chiêu như thế nào.Trong lòng Trần Khiêm đã có kế sách vẹn toàn. Anh không cần tiếp tục giấu tài nữa! Trần Khiêm lập tức đứng bật dậy.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hay cho gia tộc Takena, quả nhiên thủ đoạn nhiều như mưa! Chúng ta còn nhiều thời gian! Lôi Long tôi chấp nhận bỏ quyền đấu giá gốc nhân sâm vua kia!"Cậu Lôi phất phất tay xong liền ngồi xuống."Như... như vậy nhân sâm vua nãy sẽ thuộc về gia tộc Takena!"Tô Hồng căng thẳng tiến lên phía trước. Bà ta cũng bị chuyện xảy ra trước mắt dọa sợ rồi.Takena Miko cũng đứng dậy, chuẩn bị tiến lên đâi cao."Chờ một chút!" Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.Khiến tất cả mọi người đều đưa ánh mắt sang nhìn người đó."Bà Tô, hình như trận đấu còn chưa kết thúc mà, sao đã vội vàng trao đồ cho gia tộc Takena thế rồi? Tập đoàn Thiên Long của chúng tôi còn chưa ra sân mài!"Người tiến lên không phải ai khác mà chính là Thẩm Vạn Sơn."À, đúng vậy, còn có Tập đoàn Thiên Long nữa!""Nghe nói ông chủ của Tập đoàn Thiên Long rất có năng lực, không biết liệu có phải người này hay không?""Không phải anh ta, có người nói ông chủ Thiên Long là một thanh niên trẻ tuổi.""Tôi còn tưởng Tập đoàn Thiên Long đã bỏ quyền đấu rồi!"Mọi người xôn xao bàn tán. "Các hạ, xin chỉ giáo!" 'Takena Ichito mặt lạnh tanh nói."Anh hiểu lầm rồi, tôi hoàn toàn không phải đối thủ của anh, trân đấu này, ông chủ chúng tôi sẽ ứng chiến!"Thẩm Vạn Sơn nói. "Sao? Thẩm Tang đến rồi?"Đôi mắt xinh đẹp của Takena Miko đảo qua đảo lại, khẽ cười nói."Đương nhiên phải đến!"Thẩm Vạn Sơn nói xong, liếc mắt nhìn về một góc hội trường.“Tiểu Bối, rốt cuộc làm thế nào mà em biết đến Tập đoàn Thiên Long này thế?”Thẩm Lam ở góc khác tò mò hỏi Tiểu Bối đang vô cùng vui vẻ.Tiểu Bối nói: "Chị dâu, chút nữa chị ngồi xem là được rồi! Trước tiên đừng hỏi gì hết!""Thế nào? Ông lớn họ Trần kia đến rồi?" Mọi người quay ngang quay dọc tìm kiếm."Mộng Mộng, hôm nay em đoán đúng rồi, có cơ hội gặp ông chủ của Thiên Long chúng ta đó!"Dư Giang cũng tràn đây mong đợi nói."Nghe anh nói thì hình như anh chưa từng gặp người đó?"'Thẩm Mộng vuốt lại tóc, cất tiếng hỏi."Đương nhiên chưa từng gặp, cha anh cũng chỉ có một lần đứng từ rất xa liếc thấy anh ấy, chỉ có người đứng đầu của thị trấn Đáp Câu mới từng gặp được anh ấy"Dư Giang cười nói.Nãy giờ Trần Khiêm ở phía sau quan sát các thế lực lớn cũng đã có kha khá thu hoạch rồi.Tuy rằng hơn nửa năm qua, Trần Khiêm cũng xem như đã giao chiến cùng rất nhiều cao thủ khác nhau.Nhưng từ lần bị người khác đánh lén đêm hôm đó, 'Trần Khiêm đã có dự cảm e rằng những kẻ này không đơn giản.Dưới tình huống không rõ quân địch ra sao, Trân Khiêm không tùy tiện ra mặt được.Nhưng bây giờ anh đã nhìn rõ từng người ra chiêu như thế nào.Trong lòng Trần Khiêm đã có kế sách vẹn toàn. Anh không cần tiếp tục giấu tài nữa! Trần Khiêm lập tức đứng bật dậy.