Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1301: Tiếp tục tìm

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thế nhưng vẫn may mắn, hiện giờ nhà họ Trần có cháu, Trần Khiêm, nhà họ Trần chúng ta lại có hi vọng mới rồi. Cháu ở trên đảo Không Minh một tuần cho quen thuộc đi đã, một tuần sau sẽ bắt đầu cải tạo nửa năm ở. Luện ngục. Một tuần tới ông nội cũng sẽ bố trí xong xuôi địa điểm diễn ra cải tạo. Tiểu Khiêm, tuy rằng sẽ phải chịu nỗi đâu vô cùng đáng sợ, nhưng... đây không phải là chuyện cháu muốn trốn tránh là có thể trốn tránh được. Là người đời sau của nhà họ Trần, cháu phải có tránh nhiệm gánh vác chuyện này! Cháu có sợ hay không?”"Không sợi"Hai ông cháu nói chuyện đến tận đêm khuya mới thôi.Bảy ngày sau, chủ thượng của Hồn Điện - Trần Điểm 'Thương dẫn theo cháu trai là Trần Khiêm tiến vào bí cảnh.Chủ thượng truyền lệnh, thời gian lần bế quan này là nửa năm, bất kì kẻ nào cũng không được phép quấy nhiều.Nửa năm sau.Khu tam giác Thiên Thành.Một hàng xe dừng ở đầu đường. Chắc phải đến hơn trăm người.'Tất cả mọi người kiễng chân ngóng nhìn, như đang chào đón anh hùng của bọn họ trở về.'Vù vù vù...Không bao lâu sau, một chiếc máy bay trực thăng bay từ xa tới.Dừng ở trước mặt mọi người. Sau đó cabin bật mở.Một người đàn ông đầu trọc lóc được một đám người vây quanh bước xuống dưới.Người đàn ông trọc này có một vết sẹo rất rõ trên đầu, nhìn trông vô cùng đáng sợ.“Chủ tịch Văn, cuối cùng anh cũng về rồi!”Có người xúc động nói."Văn Sâm! Văn Sâm!" Mọi người la lên, tình cảm bị đè nén đã lâu tìm thấy nơi giải tỏa, vua của bọn họ, vua của Thiên Thành, cách xa nửa năm cuối cùng đã trở về rồi."Chủ tịch Văn, anh đi xa bái sư học nghề nửa năm nay, hiện tại Thiên Thành đã thay đổi Anh trai của anh..."Người này không phải Văn Sâm thì còn có thể là ai.Anh ta lùng giơ tay lên, ý bảo mọi người không cần nhiều lời: "Mọi chuyện tôi đều biết hết, Văn Lâm bị giết, địa bàn bị cướp, nhân sâm vua cũng bị người khác giành mất, mấy chuyện này tôi đều biết hết!""Tập đoàn Thiên Long? Tưởng người nhà họ Văn ở Thiên Thành chết hết rồi hay sao?”Hai mắt của Văn Sâm xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo. Tập đoàn Thiên Long."Rốt cuộc cậu chủ đã đi nơi nào vậy? Vẫn không có thông tin gì sao?"Chỉ biết là đi về hướng Bắc, thế nhưng đã cho người đi tìm ở Hoa Hạ, thậm chí nước Nga, hoàn toàn không có bất cứ tin tức nào của cậu chủ.""Tiếp tục tìm!"'Trương Long tức giận nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thế nhưng vẫn may mắn, hiện giờ nhà họ Trần có cháu, Trần Khiêm, nhà họ Trần chúng ta lại có hi vọng mới rồi. Cháu ở trên đảo Không Minh một tuần cho quen thuộc đi đã, một tuần sau sẽ bắt đầu cải tạo nửa năm ở. Luện ngục. Một tuần tới ông nội cũng sẽ bố trí xong xuôi địa điểm diễn ra cải tạo. Tiểu Khiêm, tuy rằng sẽ phải chịu nỗi đâu vô cùng đáng sợ, nhưng... đây không phải là chuyện cháu muốn trốn tránh là có thể trốn tránh được. Là người đời sau của nhà họ Trần, cháu phải có tránh nhiệm gánh vác chuyện này! Cháu có sợ hay không?”"Không sợi"Hai ông cháu nói chuyện đến tận đêm khuya mới thôi.Bảy ngày sau, chủ thượng của Hồn Điện - Trần Điểm 'Thương dẫn theo cháu trai là Trần Khiêm tiến vào bí cảnh.Chủ thượng truyền lệnh, thời gian lần bế quan này là nửa năm, bất kì kẻ nào cũng không được phép quấy nhiều.Nửa năm sau.Khu tam giác Thiên Thành.Một hàng xe dừng ở đầu đường. Chắc phải đến hơn trăm người.'Tất cả mọi người kiễng chân ngóng nhìn, như đang chào đón anh hùng của bọn họ trở về.'Vù vù vù...Không bao lâu sau, một chiếc máy bay trực thăng bay từ xa tới.Dừng ở trước mặt mọi người. Sau đó cabin bật mở.Một người đàn ông đầu trọc lóc được một đám người vây quanh bước xuống dưới.Người đàn ông trọc này có một vết sẹo rất rõ trên đầu, nhìn trông vô cùng đáng sợ.“Chủ tịch Văn, cuối cùng anh cũng về rồi!”Có người xúc động nói."Văn Sâm! Văn Sâm!" Mọi người la lên, tình cảm bị đè nén đã lâu tìm thấy nơi giải tỏa, vua của bọn họ, vua của Thiên Thành, cách xa nửa năm cuối cùng đã trở về rồi."Chủ tịch Văn, anh đi xa bái sư học nghề nửa năm nay, hiện tại Thiên Thành đã thay đổi Anh trai của anh..."Người này không phải Văn Sâm thì còn có thể là ai.Anh ta lùng giơ tay lên, ý bảo mọi người không cần nhiều lời: "Mọi chuyện tôi đều biết hết, Văn Lâm bị giết, địa bàn bị cướp, nhân sâm vua cũng bị người khác giành mất, mấy chuyện này tôi đều biết hết!""Tập đoàn Thiên Long? Tưởng người nhà họ Văn ở Thiên Thành chết hết rồi hay sao?”Hai mắt của Văn Sâm xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo. Tập đoàn Thiên Long."Rốt cuộc cậu chủ đã đi nơi nào vậy? Vẫn không có thông tin gì sao?"Chỉ biết là đi về hướng Bắc, thế nhưng đã cho người đi tìm ở Hoa Hạ, thậm chí nước Nga, hoàn toàn không có bất cứ tin tức nào của cậu chủ.""Tiếp tục tìm!"'Trương Long tức giận nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thế nhưng vẫn may mắn, hiện giờ nhà họ Trần có cháu, Trần Khiêm, nhà họ Trần chúng ta lại có hi vọng mới rồi. Cháu ở trên đảo Không Minh một tuần cho quen thuộc đi đã, một tuần sau sẽ bắt đầu cải tạo nửa năm ở. Luện ngục. Một tuần tới ông nội cũng sẽ bố trí xong xuôi địa điểm diễn ra cải tạo. Tiểu Khiêm, tuy rằng sẽ phải chịu nỗi đâu vô cùng đáng sợ, nhưng... đây không phải là chuyện cháu muốn trốn tránh là có thể trốn tránh được. Là người đời sau của nhà họ Trần, cháu phải có tránh nhiệm gánh vác chuyện này! Cháu có sợ hay không?”"Không sợi"Hai ông cháu nói chuyện đến tận đêm khuya mới thôi.Bảy ngày sau, chủ thượng của Hồn Điện - Trần Điểm 'Thương dẫn theo cháu trai là Trần Khiêm tiến vào bí cảnh.Chủ thượng truyền lệnh, thời gian lần bế quan này là nửa năm, bất kì kẻ nào cũng không được phép quấy nhiều.Nửa năm sau.Khu tam giác Thiên Thành.Một hàng xe dừng ở đầu đường. Chắc phải đến hơn trăm người.'Tất cả mọi người kiễng chân ngóng nhìn, như đang chào đón anh hùng của bọn họ trở về.'Vù vù vù...Không bao lâu sau, một chiếc máy bay trực thăng bay từ xa tới.Dừng ở trước mặt mọi người. Sau đó cabin bật mở.Một người đàn ông đầu trọc lóc được một đám người vây quanh bước xuống dưới.Người đàn ông trọc này có một vết sẹo rất rõ trên đầu, nhìn trông vô cùng đáng sợ.“Chủ tịch Văn, cuối cùng anh cũng về rồi!”Có người xúc động nói."Văn Sâm! Văn Sâm!" Mọi người la lên, tình cảm bị đè nén đã lâu tìm thấy nơi giải tỏa, vua của bọn họ, vua của Thiên Thành, cách xa nửa năm cuối cùng đã trở về rồi."Chủ tịch Văn, anh đi xa bái sư học nghề nửa năm nay, hiện tại Thiên Thành đã thay đổi Anh trai của anh..."Người này không phải Văn Sâm thì còn có thể là ai.Anh ta lùng giơ tay lên, ý bảo mọi người không cần nhiều lời: "Mọi chuyện tôi đều biết hết, Văn Lâm bị giết, địa bàn bị cướp, nhân sâm vua cũng bị người khác giành mất, mấy chuyện này tôi đều biết hết!""Tập đoàn Thiên Long? Tưởng người nhà họ Văn ở Thiên Thành chết hết rồi hay sao?”Hai mắt của Văn Sâm xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo. Tập đoàn Thiên Long."Rốt cuộc cậu chủ đã đi nơi nào vậy? Vẫn không có thông tin gì sao?"Chỉ biết là đi về hướng Bắc, thế nhưng đã cho người đi tìm ở Hoa Hạ, thậm chí nước Nga, hoàn toàn không có bất cứ tin tức nào của cậu chủ.""Tiếp tục tìm!"'Trương Long tức giận nói.

Chương 1301: Tiếp tục tìm