Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1302: Văn Sâm trở về
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trương Long Trương Hổ thêm cả Thẩm Vạn Sơn đi qua đi lại quanh phòng làm việc.Thời gian đã trôi qua mất nửa năm ròng, Tập đoàn Thiên Long đã trở thành thế lực lớn nhất của khu tam giác, địa bàn khổng lồ, một nhà độc quyền.Thế nhưng, chung quy vẫn là giấy không thể gói được lửa, chuyện cậu chủ mất tích đã dần dần bị lan truyền.Khiến không ít thế lực nhắm vào họ."Giám đốc Trương, Giám đốc Thẩm, hỏng rồi!"Một cậu thuộc hạ chạy vào, hoảng hốt nói."Chuyện gì lại hoảng hốt như vậy?”"Là Văn Sâm, Văn Sâm trở về rồi, ông ta dẫn theo đàn em đang tiến thẳng tới cửa trang viên rồi!"Cậu thuộc hạ này nói. "Gì cơ?"Ba người ngơ ngác nhìn nhau.Vội vàng chạy ra ngoài xem sao.Hai bên đã va chạm nhau ngay trước cửa.Không ít người bên phe Thiên Long đã nằm rạp trên đất.Đúng lúc đó bọn họ nhìn thấy, có hai cậu đàn em tay lăm lăm thanh đao bổ thẳng về phía đầu của Văn Sâm.Mà ông ta lại không tránh không né. Một tiếng keng vang lên.Thanh đao chém vào người của Văn Sâm vậy mà lại gãy làm đôi.Hai cậu đàn em cũng bị đánh lui."Tôi cứ tưởng Tập đoàn Thiên Long có chỗ nào đặc. biệt cơ đấy! Bây giờ xem ra, lấy mấy tên đàn em này mà nói cũng chỉ là hạng xoàng thôi!"'Văn Sâm lạnh lùng lắc đầu."Ồ? Còn có hai tên từng thua dưới tay tôi kìa, nhìn mấy người như vậy, chắc cũng chán sống rồi nhỉ?"Văn Sâm hờ hững nói.Trương Long nổi giận gầm lên một tiếng: "Cùng lên đi"Ba người lao thẳng về phía Văn Sâm.Bịch bịch bịch! Chỉ với ba nắm đấm. Ba người đồng loạt ngã nằm ra đất.Văn Sâm xoa xoa máu tươi chảy trên tay, cười nhạt Mang chúng đi, lấy lại tất cả địa bàn của chúngTất cả tựa hồ chỉ là những chuyện cỏn con đơn giản.Ba người bị mang đi, kéo ra ba vệt máu thật dài trên mặt đất...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trương Long Trương Hổ thêm cả Thẩm Vạn Sơn đi qua đi lại quanh phòng làm việc.Thời gian đã trôi qua mất nửa năm ròng, Tập đoàn Thiên Long đã trở thành thế lực lớn nhất của khu tam giác, địa bàn khổng lồ, một nhà độc quyền.Thế nhưng, chung quy vẫn là giấy không thể gói được lửa, chuyện cậu chủ mất tích đã dần dần bị lan truyền.Khiến không ít thế lực nhắm vào họ."Giám đốc Trương, Giám đốc Thẩm, hỏng rồi!"Một cậu thuộc hạ chạy vào, hoảng hốt nói."Chuyện gì lại hoảng hốt như vậy?”"Là Văn Sâm, Văn Sâm trở về rồi, ông ta dẫn theo đàn em đang tiến thẳng tới cửa trang viên rồi!"Cậu thuộc hạ này nói. "Gì cơ?"Ba người ngơ ngác nhìn nhau.Vội vàng chạy ra ngoài xem sao.Hai bên đã va chạm nhau ngay trước cửa.Không ít người bên phe Thiên Long đã nằm rạp trên đất.Đúng lúc đó bọn họ nhìn thấy, có hai cậu đàn em tay lăm lăm thanh đao bổ thẳng về phía đầu của Văn Sâm.Mà ông ta lại không tránh không né. Một tiếng keng vang lên.Thanh đao chém vào người của Văn Sâm vậy mà lại gãy làm đôi.Hai cậu đàn em cũng bị đánh lui."Tôi cứ tưởng Tập đoàn Thiên Long có chỗ nào đặc. biệt cơ đấy! Bây giờ xem ra, lấy mấy tên đàn em này mà nói cũng chỉ là hạng xoàng thôi!"'Văn Sâm lạnh lùng lắc đầu."Ồ? Còn có hai tên từng thua dưới tay tôi kìa, nhìn mấy người như vậy, chắc cũng chán sống rồi nhỉ?"Văn Sâm hờ hững nói.Trương Long nổi giận gầm lên một tiếng: "Cùng lên đi"Ba người lao thẳng về phía Văn Sâm.Bịch bịch bịch! Chỉ với ba nắm đấm. Ba người đồng loạt ngã nằm ra đất.Văn Sâm xoa xoa máu tươi chảy trên tay, cười nhạt Mang chúng đi, lấy lại tất cả địa bàn của chúngTất cả tựa hồ chỉ là những chuyện cỏn con đơn giản.Ba người bị mang đi, kéo ra ba vệt máu thật dài trên mặt đất...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trương Long Trương Hổ thêm cả Thẩm Vạn Sơn đi qua đi lại quanh phòng làm việc.Thời gian đã trôi qua mất nửa năm ròng, Tập đoàn Thiên Long đã trở thành thế lực lớn nhất của khu tam giác, địa bàn khổng lồ, một nhà độc quyền.Thế nhưng, chung quy vẫn là giấy không thể gói được lửa, chuyện cậu chủ mất tích đã dần dần bị lan truyền.Khiến không ít thế lực nhắm vào họ."Giám đốc Trương, Giám đốc Thẩm, hỏng rồi!"Một cậu thuộc hạ chạy vào, hoảng hốt nói."Chuyện gì lại hoảng hốt như vậy?”"Là Văn Sâm, Văn Sâm trở về rồi, ông ta dẫn theo đàn em đang tiến thẳng tới cửa trang viên rồi!"Cậu thuộc hạ này nói. "Gì cơ?"Ba người ngơ ngác nhìn nhau.Vội vàng chạy ra ngoài xem sao.Hai bên đã va chạm nhau ngay trước cửa.Không ít người bên phe Thiên Long đã nằm rạp trên đất.Đúng lúc đó bọn họ nhìn thấy, có hai cậu đàn em tay lăm lăm thanh đao bổ thẳng về phía đầu của Văn Sâm.Mà ông ta lại không tránh không né. Một tiếng keng vang lên.Thanh đao chém vào người của Văn Sâm vậy mà lại gãy làm đôi.Hai cậu đàn em cũng bị đánh lui."Tôi cứ tưởng Tập đoàn Thiên Long có chỗ nào đặc. biệt cơ đấy! Bây giờ xem ra, lấy mấy tên đàn em này mà nói cũng chỉ là hạng xoàng thôi!"'Văn Sâm lạnh lùng lắc đầu."Ồ? Còn có hai tên từng thua dưới tay tôi kìa, nhìn mấy người như vậy, chắc cũng chán sống rồi nhỉ?"Văn Sâm hờ hững nói.Trương Long nổi giận gầm lên một tiếng: "Cùng lên đi"Ba người lao thẳng về phía Văn Sâm.Bịch bịch bịch! Chỉ với ba nắm đấm. Ba người đồng loạt ngã nằm ra đất.Văn Sâm xoa xoa máu tươi chảy trên tay, cười nhạt Mang chúng đi, lấy lại tất cả địa bàn của chúngTất cả tựa hồ chỉ là những chuyện cỏn con đơn giản.Ba người bị mang đi, kéo ra ba vệt máu thật dài trên mặt đất...