Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1320: Anh đến sớm thật đấy

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Đương nhiên là nhà họ Lục của tỉnh Long Giang rồi,Long Giang chỉ có một nhà họ Lục mà thôi!"Khụ khụ, quần áo và trang sức trên người ba chị em kia nhìn qua thì tưởng là hàng bình dân, thật ra đều là đồ trên trăm nghìn tệ một cái.'Trần Khiêm cũng đã sớm nhìn ra ba chị em đó không tâm thường mà.Nhà họ Lục ở Long Giang? Không biết có phải nhà họ Lục của Lục Hàm kia không?Trần Khiêm thầm nghĩ.Mặc kệ, lần đại hội giao lưu này Trần Khiêm rất thích.Nếu có pháp khí thật, thì mình phải đi xem thử. Thứ đồ này mà bị người khác lấy đi món nào thì lại tiếc.Đêm đó Trần Khiêm ở lại một khách sạn.Sáng sớm hôm sau, Trần Khiêm đã chạy đến nơi tổ chức đại hội giao lưu.Địa điểm tổ chức vừa hay là trang viên Bách Nạp. 'Trần Khiêm cho rằng mình đã đến rất sớm rồi. Không ngờ lúc đến đã thấy người qua lại tấp nập. Xe sang đậu khắp nơi.Theo hẹn, Trần Khiêm đứng trước cửa chờ Trương Mẫn đến.Lúc đang đứng đợiAnh thấy từng chiếc xe xịn tiến dần đến đây.Một đám cả trai lẫn gái áo quần lộng lẫy bước xuống khỏi xe.Bảo vệ đứng quanh đấy đều tỏ ra cũng kính. Trần Khiêm đứng ở một góc bên cạnh thấy rõ.Trong đám người này, có ba người là Trần Khiêm quen.Không phải ba chị em ngày hôm qua sao?Ba người này đúng thật là kẻ thuộc tầng lớp nhà cao. cửa lớn.Trần Khiêm lập tức đội mũ, kéo thấp vành mũ xuống. Không sợ con nhóc Lục Hàm kia, trái lại anh lo Lục. Tuyết và Lục Siêu nhận ra rồi sẽ đuổi cổ mình ra ngoài,liên lụy đến Trương Mẫn sẽ không tốt.Thấy bọn họ cười cười nói nói sau đó đi vào, Trân Khiêm thở dài một hơi."Trần Khiêm, anh đến sớm thật đấy!"Đúng lúc này, Trương Mẫn đi đến, cười vỗ vai Trần Khiêm.Còn mấy người trẻ tuổi đi theo sau cô ta...

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Đương nhiên là nhà họ Lục của tỉnh Long Giang rồi,Long Giang chỉ có một nhà họ Lục mà thôi!"Khụ khụ, quần áo và trang sức trên người ba chị em kia nhìn qua thì tưởng là hàng bình dân, thật ra đều là đồ trên trăm nghìn tệ một cái.'Trần Khiêm cũng đã sớm nhìn ra ba chị em đó không tâm thường mà.Nhà họ Lục ở Long Giang? Không biết có phải nhà họ Lục của Lục Hàm kia không?Trần Khiêm thầm nghĩ.Mặc kệ, lần đại hội giao lưu này Trần Khiêm rất thích.Nếu có pháp khí thật, thì mình phải đi xem thử. Thứ đồ này mà bị người khác lấy đi món nào thì lại tiếc.Đêm đó Trần Khiêm ở lại một khách sạn.Sáng sớm hôm sau, Trần Khiêm đã chạy đến nơi tổ chức đại hội giao lưu.Địa điểm tổ chức vừa hay là trang viên Bách Nạp. 'Trần Khiêm cho rằng mình đã đến rất sớm rồi. Không ngờ lúc đến đã thấy người qua lại tấp nập. Xe sang đậu khắp nơi.Theo hẹn, Trần Khiêm đứng trước cửa chờ Trương Mẫn đến.Lúc đang đứng đợiAnh thấy từng chiếc xe xịn tiến dần đến đây.Một đám cả trai lẫn gái áo quần lộng lẫy bước xuống khỏi xe.Bảo vệ đứng quanh đấy đều tỏ ra cũng kính. Trần Khiêm đứng ở một góc bên cạnh thấy rõ.Trong đám người này, có ba người là Trần Khiêm quen.Không phải ba chị em ngày hôm qua sao?Ba người này đúng thật là kẻ thuộc tầng lớp nhà cao. cửa lớn.Trần Khiêm lập tức đội mũ, kéo thấp vành mũ xuống. Không sợ con nhóc Lục Hàm kia, trái lại anh lo Lục. Tuyết và Lục Siêu nhận ra rồi sẽ đuổi cổ mình ra ngoài,liên lụy đến Trương Mẫn sẽ không tốt.Thấy bọn họ cười cười nói nói sau đó đi vào, Trân Khiêm thở dài một hơi."Trần Khiêm, anh đến sớm thật đấy!"Đúng lúc này, Trương Mẫn đi đến, cười vỗ vai Trần Khiêm.Còn mấy người trẻ tuổi đi theo sau cô ta...

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Đương nhiên là nhà họ Lục của tỉnh Long Giang rồi,Long Giang chỉ có một nhà họ Lục mà thôi!"Khụ khụ, quần áo và trang sức trên người ba chị em kia nhìn qua thì tưởng là hàng bình dân, thật ra đều là đồ trên trăm nghìn tệ một cái.'Trần Khiêm cũng đã sớm nhìn ra ba chị em đó không tâm thường mà.Nhà họ Lục ở Long Giang? Không biết có phải nhà họ Lục của Lục Hàm kia không?Trần Khiêm thầm nghĩ.Mặc kệ, lần đại hội giao lưu này Trần Khiêm rất thích.Nếu có pháp khí thật, thì mình phải đi xem thử. Thứ đồ này mà bị người khác lấy đi món nào thì lại tiếc.Đêm đó Trần Khiêm ở lại một khách sạn.Sáng sớm hôm sau, Trần Khiêm đã chạy đến nơi tổ chức đại hội giao lưu.Địa điểm tổ chức vừa hay là trang viên Bách Nạp. 'Trần Khiêm cho rằng mình đã đến rất sớm rồi. Không ngờ lúc đến đã thấy người qua lại tấp nập. Xe sang đậu khắp nơi.Theo hẹn, Trần Khiêm đứng trước cửa chờ Trương Mẫn đến.Lúc đang đứng đợiAnh thấy từng chiếc xe xịn tiến dần đến đây.Một đám cả trai lẫn gái áo quần lộng lẫy bước xuống khỏi xe.Bảo vệ đứng quanh đấy đều tỏ ra cũng kính. Trần Khiêm đứng ở một góc bên cạnh thấy rõ.Trong đám người này, có ba người là Trần Khiêm quen.Không phải ba chị em ngày hôm qua sao?Ba người này đúng thật là kẻ thuộc tầng lớp nhà cao. cửa lớn.Trần Khiêm lập tức đội mũ, kéo thấp vành mũ xuống. Không sợ con nhóc Lục Hàm kia, trái lại anh lo Lục. Tuyết và Lục Siêu nhận ra rồi sẽ đuổi cổ mình ra ngoài,liên lụy đến Trương Mẫn sẽ không tốt.Thấy bọn họ cười cười nói nói sau đó đi vào, Trân Khiêm thở dài một hơi."Trần Khiêm, anh đến sớm thật đấy!"Đúng lúc này, Trương Mẫn đi đến, cười vỗ vai Trần Khiêm.Còn mấy người trẻ tuổi đi theo sau cô ta...

Chương 1320: Anh đến sớm thật đấy