Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1354: Cùng lên hết đi, bắt lấy cậu ta
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Nửa năm trước, tôi đã dùng loại độc này để làm thuốc dưỡng sinh, ông lấy nó để hạ độc tôi sao?”Trần Khiêm được bác Tần ngâm trong dược liệu nửa năm, có thể nói là miễn nhiễm với cả trăm loại độc.Đương nhiên mấy loại độc này cũng không thành vấn đề.'Trần Khiêm tinh thông y học, sao lại không biết trà sâm mà Lục Hàm mang tới có độc được.Lục Hàm sẽ không hại mình. Người muốn hại mình, chỉ có một khả năng duy nhất là có người đã nổi lên dã tâm với mình, đó là người của nhà họ Lục.Trần Khiêm giả trúng độc chính là muốn đợi cho nhóm người này đứng trước mặt mình.“Hừ, tên nhóc, nhà họ Mạc suy nghĩ hết cách tìm cậu hơn một năm, lần này không hạ độc được cậu, nhưng cậu cũng đừng nghĩ đến việc chạy thoát!”Mạc Vân Hải lạnh lùng cười.“Cậu Trần, cậu không sao, tốt quá rồi!"Mạnh Khang ôm ngực đứng lên, cười nói.“Ông Mạnh, vừa rồi cảm ơn ông!”Vốn dĩ Trần Khiêm muốn xem Mạnh Khang thật tâm với mình bao nhiêu. Nhưng vừa rồi lại liều mạng cứu mình, khiến Trần Khiêm có hơi cảm động.Thấy tính mạng của ông ấy nguy hiểm, Trần Khiêm vội tỉnh dậy.“Tổng quản Mạc, đừng nói nhảm với tên nhóc này nữa, để tôi qua bắt hắn!”Một thanh niên nhà họ Mạc cười khinh.Sau đó bóng dáng hắn chuyển động, lao thẳng về phía Trần Khiêm.Nhưng lúc chỉ còn cách Trân Khiêm một bước.'Trần Khiêm đột nhiên ra tay, dứt khoát nắm lấy đầu người này.Bỗng chốc, tay chân của người này duỗi thẳng, toàn thân run rẩy.Rắc rắc!Cổ tay Trần Khiêm khẽ xoay, cổ tên kia ngay lập tức bị vẹo.Ném đến trước mặt người nhà họ Mạc.Bảy người nhà họ Mạc hoàn toàn sững sờ.Đây đều là thế hệ trẻ có thực lực vượt trội của nhà họ Mạc. Nhưng vừa rồi lại như một con cừu nhỏ, bị bắt trúng điểm yếu, toàn thân run rẩy mà không thể phản kháng lại được.“Tốt lắm nhóc con, không ngờ một năm không gặp. mà lại trở nên mạnh mẽ như vậy!”Mạc Vân Hải trừng lớn mắt.“Cùng lên hết đi, bắt lấy cậu ta!”Mạc Vân Hải xua tay. . Truyện mới cập nhậtSáu người còn lại cùng nhau xông lên.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Nửa năm trước, tôi đã dùng loại độc này để làm thuốc dưỡng sinh, ông lấy nó để hạ độc tôi sao?”Trần Khiêm được bác Tần ngâm trong dược liệu nửa năm, có thể nói là miễn nhiễm với cả trăm loại độc.Đương nhiên mấy loại độc này cũng không thành vấn đề.'Trần Khiêm tinh thông y học, sao lại không biết trà sâm mà Lục Hàm mang tới có độc được.Lục Hàm sẽ không hại mình. Người muốn hại mình, chỉ có một khả năng duy nhất là có người đã nổi lên dã tâm với mình, đó là người của nhà họ Lục.Trần Khiêm giả trúng độc chính là muốn đợi cho nhóm người này đứng trước mặt mình.“Hừ, tên nhóc, nhà họ Mạc suy nghĩ hết cách tìm cậu hơn một năm, lần này không hạ độc được cậu, nhưng cậu cũng đừng nghĩ đến việc chạy thoát!”Mạc Vân Hải lạnh lùng cười.“Cậu Trần, cậu không sao, tốt quá rồi!"Mạnh Khang ôm ngực đứng lên, cười nói.“Ông Mạnh, vừa rồi cảm ơn ông!”Vốn dĩ Trần Khiêm muốn xem Mạnh Khang thật tâm với mình bao nhiêu. Nhưng vừa rồi lại liều mạng cứu mình, khiến Trần Khiêm có hơi cảm động.Thấy tính mạng của ông ấy nguy hiểm, Trần Khiêm vội tỉnh dậy.“Tổng quản Mạc, đừng nói nhảm với tên nhóc này nữa, để tôi qua bắt hắn!”Một thanh niên nhà họ Mạc cười khinh.Sau đó bóng dáng hắn chuyển động, lao thẳng về phía Trần Khiêm.Nhưng lúc chỉ còn cách Trân Khiêm một bước.'Trần Khiêm đột nhiên ra tay, dứt khoát nắm lấy đầu người này.Bỗng chốc, tay chân của người này duỗi thẳng, toàn thân run rẩy.Rắc rắc!Cổ tay Trần Khiêm khẽ xoay, cổ tên kia ngay lập tức bị vẹo.Ném đến trước mặt người nhà họ Mạc.Bảy người nhà họ Mạc hoàn toàn sững sờ.Đây đều là thế hệ trẻ có thực lực vượt trội của nhà họ Mạc. Nhưng vừa rồi lại như một con cừu nhỏ, bị bắt trúng điểm yếu, toàn thân run rẩy mà không thể phản kháng lại được.“Tốt lắm nhóc con, không ngờ một năm không gặp. mà lại trở nên mạnh mẽ như vậy!”Mạc Vân Hải trừng lớn mắt.“Cùng lên hết đi, bắt lấy cậu ta!”Mạc Vân Hải xua tay. . Truyện mới cập nhậtSáu người còn lại cùng nhau xông lên.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Nửa năm trước, tôi đã dùng loại độc này để làm thuốc dưỡng sinh, ông lấy nó để hạ độc tôi sao?”Trần Khiêm được bác Tần ngâm trong dược liệu nửa năm, có thể nói là miễn nhiễm với cả trăm loại độc.Đương nhiên mấy loại độc này cũng không thành vấn đề.'Trần Khiêm tinh thông y học, sao lại không biết trà sâm mà Lục Hàm mang tới có độc được.Lục Hàm sẽ không hại mình. Người muốn hại mình, chỉ có một khả năng duy nhất là có người đã nổi lên dã tâm với mình, đó là người của nhà họ Lục.Trần Khiêm giả trúng độc chính là muốn đợi cho nhóm người này đứng trước mặt mình.“Hừ, tên nhóc, nhà họ Mạc suy nghĩ hết cách tìm cậu hơn một năm, lần này không hạ độc được cậu, nhưng cậu cũng đừng nghĩ đến việc chạy thoát!”Mạc Vân Hải lạnh lùng cười.“Cậu Trần, cậu không sao, tốt quá rồi!"Mạnh Khang ôm ngực đứng lên, cười nói.“Ông Mạnh, vừa rồi cảm ơn ông!”Vốn dĩ Trần Khiêm muốn xem Mạnh Khang thật tâm với mình bao nhiêu. Nhưng vừa rồi lại liều mạng cứu mình, khiến Trần Khiêm có hơi cảm động.Thấy tính mạng của ông ấy nguy hiểm, Trần Khiêm vội tỉnh dậy.“Tổng quản Mạc, đừng nói nhảm với tên nhóc này nữa, để tôi qua bắt hắn!”Một thanh niên nhà họ Mạc cười khinh.Sau đó bóng dáng hắn chuyển động, lao thẳng về phía Trần Khiêm.Nhưng lúc chỉ còn cách Trân Khiêm một bước.'Trần Khiêm đột nhiên ra tay, dứt khoát nắm lấy đầu người này.Bỗng chốc, tay chân của người này duỗi thẳng, toàn thân run rẩy.Rắc rắc!Cổ tay Trần Khiêm khẽ xoay, cổ tên kia ngay lập tức bị vẹo.Ném đến trước mặt người nhà họ Mạc.Bảy người nhà họ Mạc hoàn toàn sững sờ.Đây đều là thế hệ trẻ có thực lực vượt trội của nhà họ Mạc. Nhưng vừa rồi lại như một con cừu nhỏ, bị bắt trúng điểm yếu, toàn thân run rẩy mà không thể phản kháng lại được.“Tốt lắm nhóc con, không ngờ một năm không gặp. mà lại trở nên mạnh mẽ như vậy!”Mạc Vân Hải trừng lớn mắt.“Cùng lên hết đi, bắt lấy cậu ta!”Mạc Vân Hải xua tay. . Truyện mới cập nhậtSáu người còn lại cùng nhau xông lên.